古诗词

有粲

曾丰

春风穆穆,有粲若鋈。chūn fēng mù mù,yǒu càn ruò wù。
独出者英,既亭既矗。dú chū zhě yīng,jì tíng jì chù。
孰刻之玉,公旰玩兮忘?。shú kè zhī yù,gōng gàn wán xī wàng jú。
春雨涔涔,有粲若琳。chūn yǔ cén cén,yǒu càn ruò lín。
八出者须,既挺既参。bā chū zhě xū,jì tǐng jì cān。
孰刻之金,公旰玩兮忘簪。shú kè zhī jīn,gōng gàn wán xī wàng zān。
八表一里,盖九畴云尔。bā biǎo yī lǐ,gài jiǔ chóu yún ěr。
英须如之,亦孔之䔺。yīng xū rú zhī,yì kǒng zhī wéi。
一中八边,盖九州云然。yī zhōng bā biān,gài jiǔ zhōu yún rán。
英须如之,亦孔之葏。yīng xū rú zhī,yì kǒng zhī jīng。
九畴之中,屹其皇极。jiǔ chóu zhī zhōng,yì qí huáng jí。
彼孔䔺兮,中兮若屹。bǐ kǒng wéi xī,zhōng xī ruò yì。
九州之中,岿其王畿。jiǔ zhōu zhī zhōng,kuī qí wáng jī。
彼孔葏兮,中兮独岿。bǐ kǒng jīng xī,zhōng xī dú kuī。
中者得所,旁者得侣。zhōng zhě dé suǒ,páng zhě dé lǚ。
主董其臣,臣扈其主。zhǔ dǒng qí chén,chén hù qí zhǔ。
它华岂不须,莫如此都。tā huá qǐ bù xū,mò rú cǐ dōu。
与天地合,自然之符。yǔ tiān dì hé,zì rán zhī fú。
它花岂不蕊,莫如此微。tā huā qǐ bù ruǐ,mò rú cǐ wēi。
与天地合,自然之礼。yǔ tiān dì hé,zì rán zhī lǐ。
游仙感止,心兮朝真。yóu xiān gǎn zhǐ,xīn xī cháo zhēn。
游贵感止,心兮拱辰。yóu guì gǎn zhǐ,xīn xī gǒng chén。
天予平园,仙爱之瑛。tiān yǔ píng yuán,xiān ài zhī yīng。
英左英右,几须卓立。yīng zuǒ yīng yòu,jǐ xū zhuó lì。
公岂不怀,向为辅弼。gōng qǐ bù huái,xiàng wèi fǔ bì。
天予平园,仙爱之瑛。tiān yǔ píng yuán,xiān ài zhī yīng。
英前英后,几须勃兴。yīng qián yīng hòu,jǐ xū bó xīng。
公岂不怀,向为疑丞。gōng qǐ bù huái,xiàng wèi yí chéng。
天予平园,仙爱之瑛。tiān yǔ píng yuán,xiān ài zhī yīng。
英奥英窔,几须夐奋。yīng ào yīng yào,jǐ xū xiòng fèn。
公岂不怀,向为藩翰。gōng qǐ bù huái,xiàng wèi fān hàn。
有衔大恩,不亡至尊。yǒu xián dà ēn,bù wáng zhì zūn。
梦游魏阙,觉在陶门。mèng yóu wèi quē,jué zài táo mén。
胸中有兮乐国,天下无兮平园。xiōng zhōng yǒu xī lè guó,tiān xià wú xī píng yuán。
华来自北,悦公之色。huá lái zì běi,yuè gōng zhī sè。
公饮酒兮,兴止于适。gōng yǐn jiǔ xī,xīng zhǐ yú shì。
却老还童,与华同泽。què lǎo hái tóng,yǔ huá tóng zé。
华闿自春,怡公之神。huá kǎi zì chūn,yí gōng zhī shén。
公赋诗兮,兴发于贞。gōng fù shī xī,xīng fā yú zhēn。
陶情归性,与华同纯。táo qíng guī xìng,yǔ huá tóng chún。
纯极兮生白,白极兮招涅。chún jí xī shēng bái,bái jí xī zhāo niè。
矫入太素,文反于质。jiǎo rù tài sù,wén fǎn yú zhì。
驯归太玄,白守以黑。xùn guī tài xuán,bái shǒu yǐ hēi。
公同乎造物。gōng tóng hū zào wù。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

迎仓使李监丞八绝

曾丰

南海江山郁所怀,今晨何喜夙容开。nán hǎi jiāng shān yù suǒ huái,jīn chén hé xǐ sù róng kāi。
一千里外行人报,二十年前知己来。yī qiān lǐ wài xíng rén bào,èr shí nián qián zhī jǐ lái。

迎仓使李监丞八绝

曾丰

同游漕幕旧三宾,台府两为新主人。tóng yóu cáo mù jiù sān bīn,tái fǔ liǎng wèi xīn zhǔ rén。
应念江西撙斋老,长裾犹曳幕中尘。yīng niàn jiāng xī zǔn zhāi lǎo,zhǎng jū yóu yè mù zhōng chén。

贺广东黄漕生辰六绝

曾丰

博落山中黄子杨,少从李生受仙方。bó luò shān zhōng huáng zi yáng,shǎo cóng lǐ shēng shòu xiān fāng。
道成初试飞升步,引手蟾宫折桂香。dào chéng chū shì fēi shēng bù,yǐn shǒu chán gōng zhé guì xiāng。

贺广东黄漕生辰六绝

曾丰

诏会蟾宫籍里人,召还仙阙作仙宾。zhào huì chán gōng jí lǐ rén,zhào hái xiān quē zuò xiān bīn。
王宫专席谈先圣,朝路分班谒上真。wáng gōng zhuān xí tán xiān shèng,cháo lù fēn bān yè shàng zhēn。

贺广东黄漕生辰六绝

曾丰

奏事口含鸡舌香,仙宾俄又作仙郎。zòu shì kǒu hán jī shé xiāng,xiān bīn é yòu zuò xiān láng。
汉留不住王中散,又驾仙风出帝乡。hàn liú bù zhù wáng zhōng sàn,yòu jià xiān fēng chū dì xiāng。

贺广东黄漕生辰六绝

曾丰

计台使长秘书丞,一士去天三馆轻。jì tái shǐ zhǎng mì shū chéng,yī shì qù tiān sān guǎn qīng。
行诏仙郎主仙监,道山风月倍光明。xíng zhào xiān láng zhǔ xiān jiān,dào shān fēng yuè bèi guāng míng。

贺广东黄漕生辰六绝

曾丰

数从仙伯至仙公,一岁一迁三岁中。shù cóng xiān bó zhì xiān gōng,yī suì yī qiān sān suì zhōng。
三岁三迁吾事足,归骄明月弄清风。sān suì sān qiān wú shì zú,guī jiāo míng yuè nòng qīng fēng。

贺广东黄漕生辰六绝

曾丰

上界仙官执礼勤,逍遥归入散仙群。shàng jiè xiān guān zhí lǐ qín,xiāo yáo guī rù sàn xiān qún。
百千岁后人相识,白石山前黄老君。bǎi qiān suì hòu rén xiāng shí,bái shí shān qián huáng lǎo jūn。

闻德寿皇帝庆七十

曾丰

尧寿元非啜雉羹,秦皇汉武却营营。yáo shòu yuán fēi chuài zhì gēng,qín huáng hàn wǔ què yíng yíng。
有心去采三山药,何似归休一日兵。yǒu xīn qù cǎi sān shān yào,hé shì guī xiū yī rì bīng。

伏波庙

曾丰

古庙秋深栗叶红,绿沉金锁尚英风。gǔ miào qiū shēn lì yè hóng,lǜ chén jīn suǒ shàng yīng fēng。
鹄书示子今来少,谁似当年矍铄翁。gǔ shū shì zi jīn lái shǎo,shuí shì dāng nián jué shuò wēng。

值侯修学趣儒人稍急因遗莲花莲实西瓜于吾宗翔叔作诗以勉之

曾丰

绛玉裁花碧玉茎,亭亭香远韵逾清。jiàng yù cái huā bì yù jīng,tíng tíng xiāng yuǎn yùn yú qīng。
群仙竞倚西风笑,为报临淮政已成。qún xiān jìng yǐ xī fēng xiào,wèi bào lín huái zhèng yǐ chéng。

值侯修学趣儒人稍急因遗莲花莲实西瓜于吾宗翔叔作诗以勉之

曾丰

珠房颗颗绿英英,兴味超然芹藻馨。zhū fáng kē kē lǜ yīng yīng,xīng wèi chāo rán qín zǎo xīn。
不必铁槌挝碎却,苦心应念子衿青。bù bì tiě chuí wō suì què,kǔ xīn yīng niàn zi jīn qīng。

值侯修学趣儒人稍急因遗莲花莲实西瓜于吾宗翔叔作诗以勉之

曾丰

绀色毬儿护水晶,味甘如蜜冷如冰。gàn sè qiú ér hù shuǐ jīng,wèi gān rú mì lěng rú bīng。
香风飘满葵丘戍,散与鸮林解郁蒸。xiāng fēng piāo mǎn kuí qiū shù,sàn yǔ xiāo lín jiě yù zhēng。

留别金陵故旧

曾丰

公家事毕更何为,回眷钱塘臂欲飞。gōng jiā shì bì gèng hé wèi,huí juàn qián táng bì yù fēi。
留客故人虽意厚,倚门有母待儿归。liú kè gù rén suī yì hòu,yǐ mén yǒu mǔ dài ér guī。

疏山

曾丰

草径蜿蜒十里闲,云关若在画图看。cǎo jìng wān yán shí lǐ xián,yún guān ruò zài huà tú kàn。
万松密翠地无影,一水长清天自寒。wàn sōng mì cuì dì wú yǐng,yī shuǐ zhǎng qīng tiān zì hán。