古诗词

续南有樛木

曾丰

彼樛者木,轮囷其质。bǐ jiū zhě mù,lún qūn qí zhì。
既干既跋,匪枉伊直。jì gàn jì bá,fěi wǎng yī zhí。
时乎倒植,自卑自抑。shí hū dào zhí,zì bēi zì yì。
胶轕蟠屈,形诡貌谲,于时好乎弗适。jiāo gé pán qū,xíng guǐ mào jué,yú shí hǎo hū fú shì。
彼樛者木,拥肿其资。bǐ jiū zhě mù,yōng zhǒng qí zī。
既节既枝,匪正伊攲。jì jié jì zhī,fěi zhèng yī qī。
时乎倒垂,自抑自卑。shí hū dào chuí,zì yì zì bēi。
勃窣离奇,根恬蒂怡,于性元兮弗迷。bó sū lí qí,gēn tián dì yí,yú xìng yuán xī fú mí。
弗适时好,暴客不到。fú shì shí hǎo,bào kè bù dào。
暴客不到,轶出乎危道。bào kè bù dào,yì chū hū wēi dào。
弗迷性元,灵主长存。fú mí xìng yuán,líng zhǔ zhǎng cún。
灵主长存,驯入乎妙门。líng zhǔ zhǎng cún,xùn rù hū miào mén。
危道我出,妙门我入。wēi dào wǒ chū,miào mén wǒ rù。
有谓我为兮不才之物。yǒu wèi wǒ wèi xī bù cái zhī wù。
不谓我得兮不才之物。bù wèi wǒ dé xī bù cái zhī wù。

曾丰

宋乐安人,字幼度。孝宗乾道五年进士。以文章名。累官知德庆府。晚年无意仕进,筑室称樽斋,以诗酒自娱。有《缘督集》。 曾丰的作品>>

猜您喜欢

赠杨持正

曾丰

国初天下一文公,子岂他杨未袭封。guó chū tiān xià yī wén gōng,zi qǐ tā yáng wèi xí fēng。
大地江山资本领,长天风雨发机锋。dà dì jiāng shān zī běn lǐng,zhǎng tiān fēng yǔ fā jī fēng。
齐门不分轻弹瑟,鲁庙何当细奏镛。qí mén bù fēn qīng dàn sè,lǔ miào hé dāng xì zòu yōng。
未有可分和气处,薰然煦甚自乔松。wèi yǒu kě fēn hé qì chù,xūn rán xù shén zì qiáo sōng。

南峰寺劝农

曾丰

队吏衙官出劝农,前驱亭午驻南峰。duì lì yá guān chū quàn nóng,qián qū tíng wǔ zhù nán fēng。
香烘贮雾含云鼻,茶荡吞江纳汉胸。xiāng hōng zhù wù hán yún bí,chá dàng tūn jiāng nà hàn xiōng。
柳自放慵乘困思,花相学醉弄娇容。liǔ zì fàng yōng chéng kùn sī,huā xiāng xué zuì nòng jiāo róng。
老人莫答韶光意,尽量相陪酒一钟。lǎo rén mò dá sháo guāng yì,jǐn liàng xiāng péi jiǔ yī zhōng。

寄孙学长孝思

曾丰

短檠方册不增穷,穷到无锥文字工。duǎn qíng fāng cè bù zēng qióng,qióng dào wú zhuī wén zì gōng。
与我心同如印印,使人意快似风风。yǔ wǒ xīn tóng rú yìn yìn,shǐ rén yì kuài shì fēng fēng。
江山信笔机之熟,天地忘怀气所充。jiāng shān xìn bǐ jī zhī shú,tiān dì wàng huái qì suǒ chōng。
耆旧录中书隐德,其他无以易庞公。qí jiù lù zhōng shū yǐn dé,qí tā wú yǐ yì páng gōng。

丙辰十月风日积暖浙间花卉俱开

曾丰

广东冬气作春蒸,浙土如之得我惊。guǎng dōng dōng qì zuò chūn zhēng,zhè tǔ rú zhī dé wǒ jīng。
桃李猖狂争窃发,昆虫龌龊学微行。táo lǐ chāng kuáng zhēng qiè fā,kūn chóng wò chuò xué wēi xíng。
向南柳可为先进,投北梅犹是后生。xiàng nán liǔ kě wèi xiān jìn,tóu běi méi yóu shì hòu shēng。
物理乘除自相补,速成未必似迟成。wù lǐ chéng chú zì xiāng bǔ,sù chéng wèi bì shì chí chéng。

穷冬征途触目省身

曾丰

青阳用事到玄冥,万汇营营幸岁成。qīng yáng yòng shì dào xuán míng,wàn huì yíng yíng xìng suì chéng。
霜雪不仁偏嗜杀,松筠有道善含生。shuāng xuě bù rén piān shì shā,sōng yún yǒu dào shàn hán shēng。
巢居冻鹊常高遁,血食饥鹰辄下争。cháo jū dòng què cháng gāo dùn,xuè shí jī yīng zhé xià zhēng。
自反吾其不撄物,悬知物亦不吾撄。zì fǎn wú qí bù yīng wù,xuán zhī wù yì bù wú yīng。

上时相

曾丰

阊阖初开黄道乾,貂蝉屹立侍中冠。chāng hé chū kāi huáng dào qián,diāo chán yì lì shì zhōng guān。
天高莫共星辰贵,地厚虽遥动植安。tiān gāo mò gòng xīng chén guì,dì hòu suī yáo dòng zhí ān。
万物有归元气足,一毛无外太虚宽。wàn wù yǒu guī yuán qì zú,yī máo wú wài tài xū kuān。
相期浅浅非相爱,稷契皋陶头上看。xiāng qī qiǎn qiǎn fēi xiāng ài,jì qì gāo táo tóu shàng kàn。

欧阳全真为赣佐先余去越七年又为广漕属后余至己酉会于中都

曾丰

东都重会省初盟,尔许多年独不惊。dōng dōu zhòng huì shěng chū méng,ěr xǔ duō nián dú bù jīng。
二水牍中先署字,三城碑上复题名。èr shuǐ dú zhōng xiān shǔ zì,sān chéng bēi shàng fù tí míng。
往还必有子孙契,离合面无儿女情。wǎng hái bì yǒu zi sūn qì,lí hé miàn wú ér nǚ qíng。
功业相期非老事,愿言仙佛学俱成。gōng yè xiāng qī fēi lǎo shì,yuàn yán xiān fú xué jù chéng。

欧阳全真改秩得邑欲其循循为之无效余尤

曾丰

铨法如毛动见绳,通班岁许几人登。quán fǎ rú máo dòng jiàn shéng,tōng bān suì xǔ jǐ rén dēng。
铜章未有路能脱,鹤发不无机可乘。tóng zhāng wèi yǒu lù néng tuō,hè fā bù wú jī kě chéng。
长策报君簪韨忌,短檠忘本简编憎。zhǎng cè bào jūn zān fú jì,duǎn qíng wàng běn jiǎn biān zēng。
相期循吏传中事,循吏传中无所称。xiāng qī xún lì chuán zhōng shì,xún lì chuán zhōng wú suǒ chēng。

赋桃李花

曾丰

盘根玉岭气形全,擢秀霜林雨露偏。pán gēn yù lǐng qì xíng quán,zhuó xiù shuāng lín yǔ lù piān。
倾国笑容斜媚日,恼人香气上薰天。qīng guó xiào róng xié mèi rì,nǎo rén xiāng qì shàng xūn tiān。
禅僧悟道疑为佛,渔父迷途似得仙。chán sēng wù dào yí wèi fú,yú fù mí tú shì dé xiān。
印可几人成白业,自身宁久垫尘缘。yìn kě jǐ rén chéng bái yè,zì shēn níng jiǔ diàn chén yuán。

赋桃李花

曾丰

春风已畅上林枝,况得连朝雨发挥。chūn fēng yǐ chàng shàng lín zhī,kuàng dé lián cháo yǔ fā huī。
越女娇红纯任白,杨妃惩瘦少教肥。yuè nǚ jiāo hóng chún rèn bái,yáng fēi chéng shòu shǎo jiào féi。
微风远送难言意,乱蝶潜生不肖机。wēi fēng yuǎn sòng nán yán yì,luàn dié qián shēng bù xiào jī。
本是钟山瀛渚骨,犹容蜕浊刺空飞。běn shì zhōng shān yíng zhǔ gǔ,yóu róng tuì zhuó cì kōng fēi。

题文晋卿明斋

曾丰

磨砻抆拭费诗书,一点灵光与道俱。mó lóng wěn shì fèi shī shū,yī diǎn líng guāng yǔ dào jù。
不缺不圆涵霁月,无中无表澈冰壶。bù quē bù yuán hán jì yuè,wú zhōng wú biǎo chè bīng hú。
真机已熟虚生白,幻法宁容紫乱朱。zhēn jī yǐ shú xū shēng bái,huàn fǎ níng róng zǐ luàn zhū。
照物之馀时反照,故吾殊不似今吾。zhào wù zhī yú shí fǎn zhào,gù wú shū bù shì jīn wú。

谢黄秀才则惠诗

曾丰

义根理密有馀功,更学商周雅颂风。yì gēn lǐ mì yǒu yú gōng,gèng xué shāng zhōu yǎ sòng fēng。
收拾江山开辟后,归藏情性混成中。shōu shí jiāng shān kāi pì hòu,guī cáng qíng xìng hùn chéng zhōng。
天私北道君心足,鬼发其藏我眼空。tiān sī běi dào jūn xīn zú,guǐ fā qí cáng wǒ yǎn kōng。
归与友朋笑相贺,江西后社有人同。guī yǔ yǒu péng xiào xiāng hè,jiāng xī hòu shè yǒu rén tóng。

涂汉英学诗二十馀年矣挟近作来示赏叹之次俾更印可诸公间

曾丰

三厄五穷能养诗,养之成熟气混夷。sān è wǔ qióng néng yǎng shī,yǎng zhī chéng shú qì hùn yí。
不知胸次是三代,可与笔端为四时。bù zhī xiōng cì shì sān dài,kě yǔ bǐ duān wèi sì shí。
收拾性情归大朴,发挥风月出多仪。shōu shí xìng qíng guī dà pǔ,fā huī fēng yuè chū duō yí。
勘符容有一未合,更把大通相转移。kān fú róng yǒu yī wèi hé,gèng bǎ dà tōng xiāng zhuǎn yí。

李叔度与儿曹谈理道余窃听而记以一诗

曾丰

天地未分先立经,自吾道外岂常情。tiān dì wèi fēn xiān lì jīng,zì wú dào wài qǐ cháng qíng。
伊周孔子直方大,尧舜文王纯粹精。yī zhōu kǒng zi zhí fāng dà,yáo shùn wén wáng chún cuì jīng。
新犊生时无次剌,白羊熟后可纵横。xīn dú shēng shí wú cì lá,bái yáng shú hòu kě zòng héng。
有言终与一为二,予欲无言是混成。yǒu yán zhōng yǔ yī wèi èr,yǔ yù wú yán shì hùn chéng。

送欧阳莹中往湖南谒卿漕

曾丰

几回双脚为亲轻,未餍其亲锐此行。jǐ huí shuāng jiǎo wèi qīn qīng,wèi yàn qí qīn ruì cǐ xíng。
白面书生谁一顾,绣衣使者自多情。bái miàn shū shēng shuí yī gù,xiù yī shǐ zhě zì duō qíng。
祝融雨后山归洁,彭蠡秋来水中清。zhù róng yǔ hòu shān guī jié,péng lí qiū lái shuǐ zhōng qīng。
收拾还家自金玉,从渠唤我太高生。shōu shí hái jiā zì jīn yù,cóng qú huàn wǒ tài gāo shēng。