古诗词

送张端袤主含山簿

刘宰

计利无非利,辞难枉作难。jì lì wú fēi lì,cí nán wǎng zuò nán。
驱车平路去,高枕此心安。qū chē píng lù qù,gāo zhěn cǐ xīn ān。
县小勾稽易,时危赋敛殚。xiàn xiǎo gōu jī yì,shí wēi fù liǎn dān。
好裨千虑失,可使百忧宽。hǎo bì qiān lǜ shī,kě shǐ bǎi yōu kuān。

刘宰

宋镇江金坛人,字平国,号漫塘病叟。先宗绍熙元年进士。调江宁尉,当地巫风甚盛,令保伍互相纠察,多使改业为农。授泰兴令,有能名。以父丧至京,极言韩侂胄轻挑兵端。授浙东仓司干官,寻告归。退居三十八年,在乡置义仓,创义役,赈济万余人,又定折麦钱额,毁淫祠八十四所。有《漫塘文集》。 刘宰的作品>>

猜您喜欢

代同游者赋宿云轩呈李果州

刘宰

君不见流金铄石气如焚,巫祝并祷天不闻。jūn bù jiàn liú jīn shuò shí qì rú fén,wū zhù bìng dǎo tiān bù wén。
滂霈一雨洗乾坤,肤寸而合山中云。pāng pèi yī yǔ xǐ qián kūn,fū cùn ér hé shān zhōng yún。
又不见疾雷破山风助势,八表同昏天地闭。yòu bù jiàn jí léi pò shān fēng zhù shì,bā biǎo tóng hūn tiān dì bì。
峰头一抹敛归云,赫日当空鬼神避。fēng tóu yī mǒ liǎn guī yún,hè rì dāng kōng guǐ shén bì。
只今岁杪雪霜馀,得向岩前自卷舒。zhǐ jīn suì miǎo xuě shuāng yú,dé xiàng yán qián zì juǎn shū。
等闲且伴幽人宿,明日春回须雨足。děng xián qiě bàn yōu rén sù,míng rì chūn huí xū yǔ zú。

送赵玉甫赴穿山盐场

刘宰

辟书朝东来,海上便拟寻蓬莱,坐令斥卤皆春台。pì shū cháo dōng lái,hǎi shàng biàn nǐ xún péng lái,zuò lìng chì lǔ jiē chūn tái。
辟书暮西至,颁春又拟陪千骑,江水江花尽和气。pì shū mù xī zhì,bān chūn yòu nǐ péi qiān qí,jiāng shuǐ jiāng huā jǐn hé qì。
浮屠将就要合尖,荐雷唤起蛰中潜,东西惟命夫何嫌。fú tú jiāng jiù yào hé jiān,jiàn léi huàn qǐ zhé zhōng qián,dōng xī wéi mìng fū hé xián。
诸么争令出门下,意岂专为一日雅。zhū me zhēng lìng chū mén xià,yì qǐ zhuān wèi yī rì yǎ。
君姿秀整气清遒,露华凝晓月澄秋。jūn zī xiù zhěng qì qīng qiú,lù huá níng xiǎo yuè chéng qiū。
胸中武库森戈矛,笔下倒泻三峡流。xiōng zhōng wǔ kù sēn gē máo,bǐ xià dào xiè sān xiá liú。
甘泉持橐侍凝旒,青毡旧物唾手收。gān quán chí tuó shì níng liú,qīng zhān jiù wù tuò shǒu shōu。
幡然正应侧席求,东行西行宁久留。fān rán zhèng yīng cè xí qiú,dōng xíng xī xíng níng jiǔ liú。
祖帐驰华轩,嗟余守环堵。zǔ zhàng chí huá xuān,jiē yú shǒu huán dǔ。
赠言古有证,临分敢无语。zèng yán gǔ yǒu zhèng,lín fēn gǎn wú yǔ。
纷纷曳紫腰黄金,俨然望之真天人。fēn fēn yè zǐ yāo huáng jīn,yǎn rán wàng zhī zhēn tiān rén。
万世在其后,念之徒酸辛。wàn shì zài qí hòu,niàn zhī tú suān xīn。
富贵诚可乐,名义吁可畏。fù guì chéng kě lè,míng yì xū kě wèi。
此意傥无忘,雁来频寄字。cǐ yì tǎng wú wàng,yàn lái pín jì zì。

观瀑布图

刘宰

仰观山模糊,俯视山历历。yǎng guān shān mó hú,fǔ shì shān lì lì。
见卑不见高,此恨通今昔。jiàn bēi bù jiàn gāo,cǐ hèn tōng jīn xī。
观者笑且言,画手非用力。guān zhě xiào qiě yán,huà shǒu fēi yòng lì。
安知画工心独苦,世上悠悠几人识。ān zhī huà gōng xīn dú kǔ,shì shàng yōu yōu jǐ rén shí。
君看白练飞,杳不见来迹。jūn kàn bái liàn fēi,yǎo bù jiàn lái jì。
疑从九霄中,直下恣喷激。yí cóng jiǔ xiāo zhōng,zhí xià zì pēn jī。
六月天无风,大暑铄金石。liù yuè tiān wú fēng,dà shǔ shuò jīn shí。
此景独清凉,飞雪洒石壁。cǐ jǐng dú qīng liáng,fēi xuě sǎ shí bì。
此岂银河翻,馀派堕空碧。cǐ qǐ yín hé fān,yú pài duò kōng bì。
抑岂龙门决,洪波注八极。yì qǐ lóng mén jué,hóng bō zhù bā jí。
方知画者心,不止存目击。fāng zhī huà zhě xīn,bù zhǐ cún mù jī。
山上更有山,去天不盈尺。shān shàng gèng yǒu shān,qù tiān bù yíng chǐ。
丹崖与翠巘,群仙所游息。dān yá yǔ cuì yǎn,qún xiān suǒ yóu xī。
烟云不可到,日星在几席。yān yún bù kě dào,rì xīng zài jǐ xí。
甘露被草木,醴泉出岩隙。gān lù bèi cǎo mù,lǐ quán chū yán xì。
流落人间者,万派只馀沥。liú luò rén jiān zhě,wàn pài zhǐ yú lì。
知画岂予能,因画重悽恻。zhī huà qǐ yǔ néng,yīn huà zhòng qī cè。
圣贤言外意,未可纸上得。shèng xián yán wài yì,wèi kě zhǐ shàng dé。
所以说诗者,要在以意逆。suǒ yǐ shuō shī zhě,yào zài yǐ yì nì。
安得画外观山人,共向书中探端的。ān dé huà wài guān shān rén,gòng xiàng shū zhōng tàn duān de。

赠芮医

刘宰

乳母夜深纫故衣,针堕儿侧姥不知。rǔ mǔ yè shēn rèn gù yī,zhēn duò ér cè lǎo bù zhī。
儿肤受针口啼哭,展转无眠针入肉。ér fū shòu zhēn kǒu tí kū,zhǎn zhuǎn wú mián zhēn rù ròu。
明日啼声甚夜来,问儿疾苦谁能猜。míng rì tí shēng shén yè lái,wèn ér jí kǔ shuí néng cāi。
拊摩忽到伤针处,儿啼欲绝姥方悟。fǔ mó hū dào shāng zhēn chù,ér tí yù jué lǎo fāng wù。
医师睨视了无策,邻母惊嗟悉来睹。yī shī nì shì le wú cè,lín mǔ jīng jiē xī lái dǔ。
群儿窃听闻,肩竦毛发竖。qún ér qiè tīng wén,jiān sǒng máo fā shù。
芮生昂然来,自言医此屡。ruì shēng áng rán lái,zì yán yī cǐ lǚ。
探怀出良药,布指揣针路。tàn huái chū liáng yào,bù zhǐ chuāi zhēn lù。
斯须颖脱出,肌理自如故。sī xū yǐng tuō chū,jī lǐ zì rú gù。
嗟哉此神术,小试辄如许。jiē zāi cǐ shén shù,xiǎo shì zhé rú xǔ。
我闻在昔陈留市,刀镊工中人避世。wǒ wén zài xī chén liú shì,dāo niè gōng zhōng rén bì shì。
至今山谷后山诗,明月夜光光照地。zhì jīn shān gǔ hòu shān shī,míng yuè yè guāng guāng zhào dì。
又闻宋人有药手不龟,世世澼絖无赢赀。yòu wén sòng rén yǒu yào shǒu bù guī,shì shì pì kuàng wú yíng zī。
客得其方说吴主,大败越师因胙土。kè dé qí fāng shuō wú zhǔ,dà bài yuè shī yīn zuò tǔ。
方今北境犹多虞,万金良药时所须,汝胡不往此踟蹰。fāng jīn běi jìng yóu duō yú,wàn jīn liáng yào shí suǒ xū,rǔ hú bù wǎng cǐ chí chú。
芮生莞尔笑,幸利吾所诮。ruì shēng guǎn ěr xiào,xìng lì wú suǒ qiào。
喟彼陈留翁,异世或同调。kuì bǐ chén liú wēng,yì shì huò tóng diào。

天马歌书刘漕

刘宰

贰师城空渥洼涸,百年徒费秦川榷。èr shī chéng kōng wò wā hé,bǎi nián tú fèi qín chuān què。
眼明见此玉花骢,画工如山笔难貌。yǎn míng jiàn cǐ yù huā cōng,huà gōng rú shān bǐ nán mào。
朔风号,朔雪舞,交河水冰连后土。shuò fēng hào,shuò xuě wǔ,jiāo hé shuǐ bīng lián hòu tǔ。
一声嘶入玉门关,掣断阴云日当午。yī shēng sī rù yù mén guān,chè duàn yīn yún rì dāng wǔ。
超八骏,友六龙。chāo bā jùn,yǒu liù lóng。
天人一笑和鸾雍,驽骀百万那能从。tiān rén yī xiào hé luán yōng,nú dài bǎi wàn nà néng cóng。

赛龙谣寄陈倅校书

刘宰

重光协洽之岁夏四月,朱方不雨川源竭。zhòng guāng xié qià zhī suì xià sì yuè,zhū fāng bù yǔ chuān yuán jié。
田家汲井灌新秧,绠短瓶羸汗流血。tián jiā jí jǐng guàn xīn yāng,gěng duǎn píng léi hàn liú xuè。
太守忧民一念深,欲决银河起伏阴。tài shǒu yōu mín yī niàn shēn,yù jué yín hé qǐ fú yīn。
弥月驱驰遍群祀,云卷碧霄呈象纬。mí yuè qū chí biàn qún sì,yún juǎn bì xiāo chéng xiàng wěi。
闻说南洲有蛰龙,百年水旱资神功。wén shuō nán zhōu yǒu zhé lóng,bǎi nián shuǐ hàn zī shén gōng。
民言直彻九天上,丝纶屡下恩光重。mín yán zhí chè jiǔ tiān shàng,sī lún lǚ xià ēn guāng zhòng。
来往瞻言三百里,别乘亲行古无此。lái wǎng zhān yán sān bǎi lǐ,bié chéng qīn xíng gǔ wú cǐ。
洁蠲牢醴荐芬馨,愿借英灵一瓢水。jié juān láo lǐ jiàn fēn xīn,yuàn jiè yīng líng yī piáo shuǐ。
瓢水英灵亦何在,精诚自与神明会。piáo shuǐ yīng líng yì hé zài,jīng chéng zì yǔ shén míng huì。
炎官叱驭正当空,丰隆已驾随飞盖。yán guān chì yù zhèng dāng kōng,fēng lóng yǐ jià suí fēi gài。
归轩暮扣古城闉,霈泽朝均千里外。guī xuān mù kòu gǔ chéng yīn,pèi zé cháo jūn qiān lǐ wài。
秧田得雨变青青,麦田流水迷沟塍。yāng tián dé yǔ biàn qīng qīng,mài tián liú shuǐ mí gōu chéng。
击壤欢呼纷老稚,惭愧今年又丰岁。jī rǎng huān hū fēn lǎo zhì,cán kuì jīn nián yòu fēng suì。
典衣沽酒赛神龙,一饱权舆神所赐。diǎn yī gū jiǔ sài shén lóng,yī bǎo quán yú shén suǒ cì。
神龙肸蚃意已传,似言此赐非予专。shén lóng xī xiǎng yì yǐ chuán,shì yán cǐ cì fēi yǔ zhuān。
一瓢汲水能回天,多谢紫府瀛洲仙。yī piáo jí shuǐ néng huí tiān,duō xiè zǐ fǔ yíng zhōu xiān。
瀛洲仙人笑挥手,龙不言功我何有。yíng zhōu xiān rén xiào huī shǒu,lóng bù yán gōng wǒ hé yǒu。
只今千骑拥朱轮,即是商家大旱作霖人。zhǐ jīn qiān qí yōng zhū lún,jí shì shāng jiā dà hàn zuò lín rén。

再韵谢和章

刘宰

万灶连营横塞月,委输不继官仓竭。wàn zào lián yíng héng sāi yuè,wěi shū bù jì guān cāng jié。
寇攘虽息尚游魂,胡虏已衰闻蹀血。kòu rǎng suī xī shàng yóu hún,hú lǔ yǐ shuāi wén dié xuè。
赭衣开河深复深,青青蔓草生河阴。zhě yī kāi hé shēn fù shēn,qīng qīng màn cǎo shēng hé yīn。
岁旱民饥神乏祀,故老言言徵谶纬。suì hàn mín jī shén fá sì,gù lǎo yán yán zhēng chèn wěi。
使君事业今夔龙,十年准拟调元功。shǐ jūn shì yè jīn kuí lóng,shí nián zhǔn nǐ diào yuán gōng。
铜虎分符又南国,北来更阅千山重。tóng hǔ fēn fú yòu nán guó,běi lái gèng yuè qiān shān zhòng。
同寮有客居同里,忧国同心无彼此。tóng liáo yǒu kè jū tóng lǐ,yōu guó tóng xīn wú bǐ cǐ。
既知东海之妇可致旱,又知疏勒井泉能涌水。jì zhī dōng hǎi zhī fù kě zhì hàn,yòu zhī shū lēi jǐng quán néng yǒng shuǐ。
释囚只有圜扉在,蠲租可但宽期会。shì qiú zhǐ yǒu huán fēi zài,juān zū kě dàn kuān qī huì。
日照斋盂食不荤,雨湿朝衣车却盖。rì zhào zhāi yú shí bù hūn,yǔ shī cháo yī chē què gài。
已罄祈禳遍国中,更遣缇车来郭外。yǐ qìng qí ráng biàn guó zhōng,gèng qiǎn tí chē lái guō wài。
荒祠虫篆上丹青,平原龟兆坼田塍。huāng cí chóng zhuàn shàng dān qīng,píng yuán guī zhào chè tián chéng。
拜手殷勤祝田稚,活国生民系兹岁。bài shǒu yīn qín zhù tián zhì,huó guó shēng mín xì zī suì。
再宿为期神效灵,三日为霖民拜赐。zài sù wèi qī shén xiào líng,sān rì wèi lín mín bài cì。
长淮转漕速邮传,此赐岂独吾邦专。zhǎng huái zhuǎn cáo sù yóu chuán,cǐ cì qǐ dú wú bāng zhuān。
雨馀亟欲披青天,那得驾鹤扬州仙。yǔ yú jí yù pī qīng tiān,nà dé jià hè yáng zhōu xiān。
精意回天翻覆手,赫赫阳光均九有。jīng yì huí tiān fān fù shǒu,hè hè yáng guāng jūn jiǔ yǒu。
但得两君便携手,齐上紫清扶日轮。dàn dé liǎng jūn biàn xié shǒu,qí shàng zǐ qīng fú rì lún。
阖辟阴阳端有道,不妨风月属闲人。hé pì yīn yáng duān yǒu dào,bù fáng fēng yuè shǔ xián rén。

再韵谢和章

刘宰

公诗沧海生明月,草木光辉涯不竭。gōng shī cāng hǎi shēng míng yuè,cǎo mù guāng huī yá bù jié。
仆如拙匠运斧斤,颜汗淋漓指流血。pū rú zhuō jiàng yùn fǔ jīn,yán hàn lín lí zhǐ liú xuè。
心知短绠难汲深,拱把之木无繁阴。xīn zhī duǎn gěng nán jí shēn,gǒng bǎ zhī mù wú fán yīn。
风雅堕地几千祀,牢落荒林鸣络纬。fēng yǎ duò dì jǐ qiān sì,láo luò huāng lín míng luò wěi。
眼明纸上走虬龙,古锦囊中新奏功。yǎn míng zhǐ shàng zǒu qiú lóng,gǔ jǐn náng zhōng xīn zòu gōng。
搜奇往往魑魅泣,穷高不碍天门重。sōu qí wǎng wǎng chī mèi qì,qióng gāo bù ài tiān mén zhòng。
鹏飞羊角三万里,笔势翩翩有如此。péng fēi yáng jiǎo sān wàn lǐ,bǐ shì piān piān yǒu rú cǐ。
渠侬辟易虎负嵎,公独从容禹行水。qú nóng pì yì hǔ fù yú,gōng dú cóng róng yǔ xíng shuǐ。
端由万卷胸中在,左右寻源无不会。duān yóu wàn juǎn xiōng zhōng zài,zuǒ yòu xún yuán wú bù huì。
诗坛独上四无人,乌兔驱车天倚盖。shī tán dú shàng sì wú rén,wū tù qū chē tiān yǐ gài。
曹刘沈谢不支吾,阴何间隔孙山外。cáo liú shěn xiè bù zhī wú,yīn hé jiān gé sūn shān wài。
池塘不梦春草青,愚生已分老田塍。chí táng bù mèng chūn cǎo qīng,yú shēng yǐ fēn lǎo tián chéng。
县榻空烦礼徐稚,一笑相逢俄隔岁。xiàn tà kōng fán lǐ xú zhì,yī xiào xiāng féng é gé suì。
不辞入府异庞公,只恐言诗非木赐。bù cí rù fǔ yì páng gōng,zhǐ kǒng yán shī fēi mù cì。
朝来好语日边传,大惠宁许一州专。cháo lái hǎo yǔ rì biān chuán,dà huì níng xǔ yī zhōu zhuān。
诏书络绎催朝天,紫薇帝庭领列仙。zhào shū luò yì cuī cháo tiān,zǐ wēi dì tíng lǐng liè xiān。
钓船已入酒圣手,清风一枕无何有。diào chuán yǐ rù jiǔ shèng shǒu,qīng fēng yī zhěn wú hé yǒu。
遮留当道拥车轮,尚能唤起随邦人。zhē liú dāng dào yōng chē lún,shàng néng huàn qǐ suí bāng rén。

和陈倅田妇刈麦韵因解嘲

刘宰

君不见山东健妇把犁耕,子美为赋兵车行。jūn bù jiàn shān dōng jiàn fù bǎ lí gēng,zi měi wèi fù bīng chē xíng。
我尝一读三叹息,尚想青天闻哭声。wǒ cháng yī dú sān tàn xī,shàng xiǎng qīng tiān wén kū shēng。
又不见峡女生涯在两脚,鬓发飘萧不堪掠。yòu bù jiàn xiá nǚ shēng yá zài liǎng jiǎo,bìn fā piāo xiāo bù kān lüè。
我尝三复负薪篇,亦是子美夔州作。wǒ cháng sān fù fù xīn piān,yì shì zi měi kuí zhōu zuò。
山东征战苦未平,峡女家贫无㪷升。shān dōng zhēng zhàn kǔ wèi píng,xiá nǚ jiā pín wú dǒu shēng。
吾邦之俗异于是,赋调不苛闾里宁。wú bāng zhī sú yì yú shì,fù diào bù kē lǘ lǐ níng。
八月诗人歌载绩,馀暇不如同力穑。bā yuè shī rén gē zài jì,yú xiá bù rú tóng lì sè。
况复樵枯良易易,自昔民生在勤力。kuàng fù qiáo kū liáng yì yì,zì xī mín shēng zài qín lì。
通守于民情最亲,劳农不惮行侵晨。tōng shǒu yú mín qíng zuì qīn,láo nóng bù dàn xíng qīn chén。
他日席前须记取,要使深宫识苦辛。tā rì xí qián xū jì qǔ,yào shǐ shēn gōng shí kǔ xīn。

运河行

刘宰

运河岸,丁夫荷锸声缭乱。yùn hé àn,dīng fū hé chā shēng liáo luàn。
红莲幕府谁献言,运河泄水由函管。hóng lián mù fǔ shuí xiàn yán,yùn hé xiè shuǐ yóu hán guǎn。
函管掘开须到底,运材归府供薪爨。hán guǎn jué kāi xū dào dǐ,yùn cái guī fǔ gōng xīn cuàn。
庶几一坏不可复,民田虽槁河长满。shù jǐ yī huài bù kě fù,mín tián suī gǎo hé zhǎng mǎn。
民田为私河则公,献言幕府宁非忠。mín tián wèi sī hé zé gōng,xiàn yán mù fǔ níng fēi zhōng。
我闻此言为民说,急趋上令毋中辍。wǒ wén cǐ yán wèi mín shuō,jí qū shàng lìng wú zhōng chuò。
小民再拜为我言,函管由来几百年。xiǎo mín zài bài wèi wǒ yán,hán guǎn yóu lái jǐ bǎi nián。
大者用钱且十万,小者半此工非坚。dà zhě yòng qián qiě shí wàn,xiǎo zhě bàn cǐ gōng fēi jiān。
厥初铢积费民力,厥后世世期相传。jué chū zhū jī fèi mín lì,jué hòu shì shì qī xiāng chuán。
岂但旱时须灌溉,亦忧久潦水伤田。qǐ dàn hàn shí xū guàn gài,yì yōu jiǔ lǎo shuǐ shāng tián。
向来久旱河流绝,放水练湖忧水泄。xiàng lái jiǔ hàn hé liú jué,fàng shuǐ liàn hú yōu shuǐ xiè。
州家有令塞函管,函管虽存谁复决。zhōu jiā yǒu lìng sāi hán guǎn,hán guǎn suī cún shuí fù jué。
小须雨泽又流通,函管犹存不费工。xiǎo xū yǔ zé yòu liú tōng,hán guǎn yóu cún bù fèi gōng。
只今掘尽谁敢计,但恐民田从此废。zhǐ jīn jué jǐn shuí gǎn jì,dàn kǒng mín tián cóng cǐ fèi。
丰年馀水注江湖,涓滴不为农亩利。fēng nián yú shuǐ zhù jiāng hú,juān dī bù wèi nóng mǔ lì。
有时骤雨浸民田,水不通流禾尽弃。yǒu shí zhòu yǔ jìn mín tián,shuǐ bù tōng liú hé jǐn qì。
况今农务正纷纭,高田须灌草须耘。kuàng jīn nóng wù zhèng fēn yún,gāo tián xū guàn cǎo xū yún。
尽驱丁壮折函管,更运木石归城闉。jǐn qū dīng zhuàng zhé hán guǎn,gèng yùn mù shí guī chéng yīn。
吕城一百二十里,不知被扰凡几人。lǚ chéng yī bǎi èr shí lǐ,bù zhī bèi rǎo fán jǐ rén。
太守仁民古无比,凝香阁下宁闻此。tài shǒu rén mín gǔ wú bǐ,níng xiāng gé xià níng wén cǐ。
愿传新令到民间,函管须塞不须毁。yuàn chuán xīn lìng dào mín jiān,hán guǎn xū sāi bù xū huǐ。
已填函管无尾闾,大舶通行水有馀。yǐ tián hán guǎn wú wěi lǘ,dà bó tōng xíng shuǐ yǒu yú。
函管不毁民欢娱,异时潴泻无妨渠。hán guǎn bù huǐ mín huān yú,yì shí zhū xiè wú fáng qú。
忆昔采诗周太史,不间小夫并贱隶。yì xī cǎi shī zhōu tài shǐ,bù jiān xiǎo fū bìng jiàn lì。
试裒俚语扣黄堂,鈇钺有诛宁敢避。shì póu lǐ yǔ kòu huáng táng,fū yuè yǒu zhū níng gǎn bì。

忆昨行寄呈刘法曹

刘宰

忆昨太守宣城陈,人物风流法从臣。yì zuó tài shǒu xuān chéng chén,rén wù fēng liú fǎ cóng chén。
太息官仓取无艺,要与邑民图久计。tài xī guān cāng qǔ wú yì,yào yǔ yì mín tú jiǔ jì。
总将一石计其赢,三斗八升为定制。zǒng jiāng yī shí jì qí yíng,sān dòu bā shēng wèi dìng zhì。
厥初号令如雷霆,奉行谁敢圭撮增。jué chū hào lìng rú léi tíng,fèng xíng shuí gǎn guī cuō zēng。
愚民不解深长虑,竞喜当时斗斛平。yú mín bù jiě shēn zhǎng lǜ,jìng xǐ dāng shí dòu hú píng。
新守迎来旧守去,号令虽严谁复顾。xīn shǒu yíng lái jiù shǒu qù,hào lìng suī yán shuí fù gù。
斛面坡陀斗面高,三斗八升作常赋。hú miàn pō tuó dòu miàn gāo,sān dòu bā shēng zuò cháng fù。
后来主簿辛君机,太学声名盛一时。hòu lái zhǔ bù xīn jūn jī,tài xué shēng míng shèng yī shí。
朅来意与上官合,委向仓中司出纳。qiè lái yì yǔ shàng guān hé,wěi xiàng cāng zhōng sī chū nà。
筹算亲临绝蔽欺,户庭凛凛无喧杂。chóu suàn qīn lín jué bì qī,hù tíng lǐn lǐn wú xuān zá。
愚民乍喜见明官,概量宁论加勺合。yú mín zhà xǐ jiàn míng guān,gài liàng níng lùn jiā sháo hé。
上供送使有成数,羡馀到底归州府。shàng gōng sòng shǐ yǒu chéng shù,xiàn yú dào dǐ guī zhōu fǔ。
明年按籍取之民,三斗八升更增五。míng nián àn jí qǔ zhī mín,sān dòu bā shēng gèng zēng wǔ。
往者不可谏,来者图之犹未晚。wǎng zhě bù kě jiàn,lái zhě tú zhī yóu wèi wǎn。
只今太守龚黄比,千里痒疴如切己。zhǐ jīn tài shǒu gōng huáng bǐ,qiān lǐ yǎng kē rú qiè jǐ。
公事勤劳绝燕私,私钱大半供公使。gōng shì qín láo jué yàn sī,sī qián dà bàn gōng gōng shǐ。
选官受秋输,而得法曹贤。xuǎn guān shòu qiū shū,ér dé fǎ cáo xián。
除弊几十九,积羡逾三千。chú bì jǐ shí jiǔ,jī xiàn yú sān qiān。
三千宁足州家用,只恐从今还作俑。sān qiān níng zú zhōu jiā yòng,zhǐ kǒng cóng jīn hái zuò yǒng。
明年四斗三升之上更增科,三十六都之人将奈何。míng nián sì dòu sān shēng zhī shàng gèng zēng kē,sān shí liù dōu zhī rén jiāng nài hé。

杀虎行谢宜兴赵大夫惠虎皮虎腊虎睛

刘宰

君不见阳羡周将军,射杀南山白额虎,千古万古声流闻。jūn bù jiàn yáng xiàn zhōu jiāng jūn,shè shā nán shān bái é hǔ,qiān gǔ wàn gǔ shēng liú wén。
又不见宜兴赵大夫,南山三十有六虎,令行杀取无复馀。yòu bù jiàn yí xīng zhào dà fū,nán shān sān shí yǒu liù hǔ,lìng xíng shā qǔ wú fù yú。
一虎昔何少,三十六虎今何多。yī hǔ xī hé shǎo,sān shí liù hǔ jīn hé duō。
虎多人不患,所患政之苛。hǔ duō rén bù huàn,suǒ huàn zhèng zhī kē。
苛政灭人门,猛虎戕人命。kē zhèng miè rén mén,měng hǔ qiāng rén mìng。
择祸莫若轻,泰山之人论已定。zé huò mò ruò qīng,tài shān zhī rén lùn yǐ dìng。
大夫性高明,下令走风雨。dà fū xìng gāo míng,xià lìng zǒu fēng yǔ。
所知在田里,了不见台府。suǒ zhī zài tián lǐ,le bù jiàn tái fǔ。
既令民免政之虎,又与民除虎之苦,四境之民歌且舞。jì lìng mín miǎn zhèng zhī hǔ,yòu yǔ mín chú hǔ zhī kǔ,sì jìng zhī mín gē qiě wǔ。
或云杀虎太伤和,胡不令渠自渡河。huò yún shā hǔ tài shāng hé,hú bù lìng qú zì dù hé。
我闻此言笑且呵,大夫忧民忧,岂必限吾土。wǒ wén cǐ yán xiào qiě hē,dà fū yōu mín yōu,qǐ bì xiàn wú tǔ。
不然邻国以为壑,信也白圭愈于禹。bù rán lín guó yǐ wèi hè,xìn yě bái guī yù yú yǔ。
古阳羡,今宜兴。gǔ yáng xiàn,jīn yí xīng。
大夫邑之主,将军邑之民。dà fū yì zhī zhǔ,jiāng jūn yì zhī mín。
主宾多寡事不同,千古万古同清芬。zhǔ bīn duō guǎ shì bù tóng,qiān gǔ wàn gǔ tóng qīng fēn。

过司徒墓

刘宰

司徒墓,荒冢累累不知数。sī tú mù,huāng zhǒng lèi lèi bù zhī shù。
草中翁仲无复存,垄上牛羊自来去。cǎo zhōng wēng zhòng wú fù cún,lǒng shàng niú yáng zì lái qù。
想见当时百万松,佳城在处郁葱葱。xiǎng jiàn dāng shí bǎi wàn sōng,jiā chéng zài chù yù cōng cōng。
车马时来卿相子,钟鱼声出梵王宫。chē mǎ shí lái qīng xiāng zi,zhōng yú shēng chū fàn wáng gōng。
年深事远无留迹,只与耕夫资垦辟。nián shēn shì yuǎn wú liú jì,zhǐ yǔ gēng fū zī kěn pì。
万古同成一窖尘,官爵高卑谁汝识。wàn gǔ tóng chéng yī jiào chén,guān jué gāo bēi shuí rǔ shí。

用前五字韵趣刘圣与建第

刘宰

君不见茅屋下,四壁床敷窄。jūn bù jiàn máo wū xià,sì bì chuáng fū zhǎi。
又不见朱门中,金碧锁空宅。yòu bù jiàn zhū mén zhōng,jīn bì suǒ kōng zhái。
宅成更欲致良材,水浮陆走空山泽。zhái chéng gèng yù zhì liáng cái,shuǐ fú lù zǒu kōng shān zé。
茅屋区区诚已疏,朱门汲汲彼何迫。máo wū qū qū chéng yǐ shū,zhū mén jí jí bǐ hé pò。
劝君勿学伏波老,自诡裹尸须马革。quàn jūn wù xué fú bō lǎo,zì guǐ guǒ shī xū mǎ gé。
又勿学金谷人,绮窗阿阁绵阡陌。yòu wù xué jīn gǔ rén,qǐ chuāng ā gé mián qiān mò。
但令庭宇洁,颇与尘嚣隔。dàn lìng tíng yǔ jié,pǒ yǔ chén xiāo gé。
市声不至乱琴书,厨烟可免冲咽哑。shì shēng bù zhì luàn qín shū,chú yān kě miǎn chōng yàn yǎ。
庶几家人安,亦使我心获。shù jǐ jiā rén ān,yì shǐ wǒ xīn huò。
吾宗开敏姿,富有济时策。wú zōng kāi mǐn zī,fù yǒu jì shí cè。
栋宇著易象,义不假探索。dòng yǔ zhù yì xiàng,yì bù jiǎ tàn suǒ。
况闻玉堂直,视草须元白。kuàng wén yù táng zhí,shì cǎo xū yuán bái。
所期不日成,毋使中道画。suǒ qī bù rì chéng,wú shǐ zhōng dào huà。
庶奉紫芝泥,即刷青云翮。shù fèng zǐ zhī ní,jí shuā qīng yún hé。

寄刑

刘宰

秋气清,秋风高。qiū qì qīng,qiū fēng gāo。
想见刑台旧居士,巾车独往恣游遨。xiǎng jiàn xíng tái jiù jū shì,jīn chē dú wǎng zì yóu áo。
偃仰戴公庐,逍遥焦公居。yǎn yǎng dài gōng lú,xiāo yáo jiāo gōng jū。
想前辈之风流,悲末俗之崎岖。xiǎng qián bèi zhī fēng liú,bēi mò sú zhī qí qū。
白眼睨视,抵掌嘻吁。bái yǎn nì shì,dǐ zhǎng xī xū。
酌之以漫塘之酒,侑之以漫塘之藕。zhuó zhī yǐ màn táng zhī jiǔ,yòu zhī yǐ màn táng zhī ǒu。
酒之味醇而不漓,藕之性洁而不污以泥。jiǔ zhī wèi chún ér bù lí,ǒu zhī xìng jié ér bù wū yǐ ní。
于以介眉寿,于以明素守。yú yǐ jiè méi shòu,yú yǐ míng sù shǒu。
对此长歌,其乐如何。duì cǐ zhǎng gē,qí lè rú hé。
相望虽隔于秋水,明月幸同于千里。xiāng wàng suī gé yú qiū shuǐ,míng yuè xìng tóng yú qiān lǐ。