古诗词

代赋三十韵呈李果州

刘宰

退之抗表出潮阳,高风万世为美谈。tuì zhī kàng biǎo chū cháo yáng,gāo fēng wàn shì wèi měi tán。
衡开云气偶然尔,浪占显晦吾所惭。héng kāi yún qì ǒu rán ěr,làng zhàn xiǎn huì wú suǒ cán。
皇华使者课第一,诏归台省陪朝参。huáng huá shǐ zhě kè dì yī,zhào guī tái shěng péi cháo cān。
献疏岂止一痛哭,引去自言七不堪。xiàn shū qǐ zhǐ yī tòng kū,yǐn qù zì yán qī bù kān。
留行隐几卧不应,一麾出守天西南。liú xíng yǐn jǐ wò bù yīng,yī huī chū shǒu tiān xī nán。
利名百念已灰冷,扫除不尽山水贪。lì míng bǎi niàn yǐ huī lěng,sǎo chú bù jǐn shān shuǐ tān。
行遍金焦到茅阜,知有佳处须穷探。xíng biàn jīn jiāo dào máo fù,zhī yǒu jiā chù xū qióng tàn。
春花秋叶事已过,惟有山发呈䰐鬖。chūn huā qiū yè shì yǐ guò,wéi yǒu shān fā chéng lán sān。
山神颇亦愧岑寂,夜奏万谷笙钟酣。shān shén pǒ yì kuì cén jì,yè zòu wàn gǔ shēng zhōng hān。
起看琼树绕琳宇,更驰玉马无停骖。qǐ kàn qióng shù rào lín yǔ,gèng chí yù mǎ wú tíng cān。
子猷好事古无比,雪中求往固所谙。zi yóu hǎo shì gǔ wú bǐ,xuě zhōng qiú wǎng gù suǒ ān。
青鞋直上最高顶,天风缥缈吹楩楠。qīng xié zhí shàng zuì gāo dǐng,tiān fēng piāo miǎo chuī pián nán。
两峰相对如拱立,上公衮冕朝子男。liǎng fēng xiāng duì rú gǒng lì,shàng gōng gǔn miǎn cháo zi nán。
群山敛退就平地,灭没不见如纪谭。qún shān liǎn tuì jiù píng dì,miè méi bù jiàn rú jì tán。
巨浸东连大洋海,浩荡直与天涯涵。jù jìn dōng lián dà yáng hǎi,hào dàng zhí yǔ tiān yá hán。
却顾淮源赤山下,仅若覆水盈罃甔。què gù huái yuán chì shān xià,jǐn ruò fù shuǐ yíng yīng dān。
久留不奈景清绝,山腰下转临深潭。jiǔ liú bù nài jǐng qīng jué,shān yāo xià zhuǎn lín shēn tán。
客来客去泉自涌,可能喜笑静中含。kè lái kè qù quán zì yǒng,kě néng xǐ xiào jìng zhōng hán。
嵌崖往往记遗迹,旧雨剥蚀苔藓篸。qiàn yá wǎng wǎng jì yí jì,jiù yǔ bō shí tái xiǎn cǎn。
客怀感此重太息,学仙便欲老石龛。kè huái gǎn cǐ zhòng tài xī,xué xiān biàn yù lǎo shí kān。
痴狂正复自讥笑,旷望聊尔依精蓝。chī kuáng zhèng fù zì jī xiào,kuàng wàng liáo ěr yī jīng lán。
元符旧事不可问,翠微杰观犹耽耽。yuán fú jiù shì bù kě wèn,cuì wēi jié guān yóu dān dān。
有田连阡不输税,饱食岂计皇恩覃。yǒu tián lián qiān bù shū shuì,bǎo shí qǐ jì huáng ēn tán。
渠侬不知游子恨,宝钥屡启雕龙函。qú nóng bù zhī yóu zi hèn,bǎo yào lǚ qǐ diāo lóng hán。
留连信宿苦未厌,一笑相属乐且湛。liú lián xìn sù kǔ wèi yàn,yī xiào xiāng shǔ lè qiě zhàn。
庞眉道士庸中佼,成书自许窥老聃。páng méi dào shì yōng zhōng jiǎo,chéng shū zì xǔ kuī lǎo dān。
扣门有问不得吐,退自包裹如春蚕。kòu mén yǒu wèn bù dé tǔ,tuì zì bāo guǒ rú chūn cán。
髯李于书颇涉猎,医卜并试仍多婪。rán lǐ yú shū pǒ shè liè,yī bo bìng shì réng duō lán。
提携瓶酒味苦短,黄独屡荐山肴甘。tí xié píng jiǔ wèi kǔ duǎn,huáng dú lǚ jiàn shān yáo gān。
坐谈衮衮不知晓,林杪忽送钟声韽。zuò tán gǔn gǔn bù zhī xiǎo,lín miǎo hū sòng zhōng shēng ān。
人生离别易感怆,况我垂白今毵毵。rén shēng lí bié yì gǎn chuàng,kuàng wǒ chuí bái jīn sān sān。
明朝日出山下路,宿云散尽开晴岚。míng cháo rì chū shān xià lù,sù yún sàn jǐn kāi qíng lán。
君归千骑围昼锦,我留古木缭茅庵。jūn guī qiān qí wéi zhòu jǐn,wǒ liú gǔ mù liáo máo ān。
期君再整冲天翼,老我甘作书中蟫。qī jūn zài zhěng chōng tiān yì,lǎo wǒ gān zuò shū zhōng yín。

刘宰

宋镇江金坛人,字平国,号漫塘病叟。先宗绍熙元年进士。调江宁尉,当地巫风甚盛,令保伍互相纠察,多使改业为农。授泰兴令,有能名。以父丧至京,极言韩侂胄轻挑兵端。授浙东仓司干官,寻告归。退居三十八年,在乡置义仓,创义役,赈济万余人,又定折麦钱额,毁淫祠八十四所。有《漫塘文集》。 刘宰的作品>>

猜您喜欢

跋赵宪

刘宰

草非草,真非真。cǎo fēi cǎo,zhēn fēi zhēn。
柳之骨,颜之筋,欧张瘦硬可通神。liǔ zhī gǔ,yán zhī jīn,ōu zhāng shòu yìng kě tōng shén。
众体备,兼众美。zhòng tǐ bèi,jiān zhòng měi。
莫臻兴嗣书,无首亦无尾。mò zhēn xīng sì shū,wú shǒu yì wú wěi。
当年好事人,各欲徇所嗜。dāng nián hǎo shì rén,gè yù xùn suǒ shì。
割截同至宝,得中固为喜。gē jié tóng zhì bǎo,dé zhōng gù wèi xǐ。
莫将俗眼看,墨脱字已漫。mò jiāng sú yǎn kàn,mò tuō zì yǐ màn。
当年宝匣中,什袭几岁寒。dāng nián bǎo xiá zhōng,shén xí jǐ suì hán。
只今烟云披,星斗尚阑干。zhǐ jīn yān yún pī,xīng dòu shàng lán gàn。
麟角凤觜毋轻弃,煎胶续弦端有冀。lín jiǎo fèng zī wú qīng qì,jiān jiāo xù xián duān yǒu jì。
君不见四窗宝此不宝他,固应落笔惊风雨,走龙蛇。jūn bù jiàn sì chuāng bǎo cǐ bù bǎo tā,gù yīng luò bǐ jīng fēng yǔ,zǒu lóng shé。

真西山赞

刘宰

中国相司马,和气满华夏。zhōng guó xiāng sī mǎ,hé qì mǎn huá xià。
惜哉民始苏,身已要人扶。xī zāi mín shǐ sū,shēn yǐ yào rén fú。

挽齐斋倪尚书

刘宰

南山有孤松,屹立几寻丈。nán shān yǒu gū sōng,yì lì jǐ xún zhàng。
雪根雨露滋,藤萝巧相傍。xuě gēn yǔ lù zī,téng luó qiǎo xiāng bàng。
高柯撑青空,落落不可上。gāo kē chēng qīng kōng,luò luò bù kě shàng。
辽东白鹤归,城郭固无恙。liáo dōng bái hè guī,chéng guō gù wú yàng。
饥乌拾馀粒,巢燕倚飞幌。jī wū shí yú lì,cháo yàn yǐ fēi huǎng。
芝田杳何许,鼓翮超蓬阆。zhī tián yǎo hé xǔ,gǔ hé chāo péng láng。
尚书千载人,馀子岂辈行。shàng shū qiān zài rén,yú zi qǐ bèi xíng。
方时鄙俗学,制行多矫亢。fāng shí bǐ sú xué,zhì xíng duō jiǎo kàng。
我独道其常,曰彼非至当。wǒ dú dào qí cháng,yuē bǐ fēi zhì dāng。
世事有翻覆,阴阳日消长。shì shì yǒu fān fù,yīn yáng rì xiāo zhǎng。
谁其倡攻伪,欲使尽一网。shuí qí chàng gōng wěi,yù shǐ jǐn yī wǎng。
我独持其平,要辨直与枉。wǒ dú chí qí píng,yào biàn zhí yǔ wǎng。
前瞻岂尚同,后顾亦非党。qián zhān qǐ shàng tóng,hòu gù yì fēi dǎng。
介然两不合,兰佩拂千嶂。jiè rán liǎng bù hé,lán pèi fú qiān zhàng。
惟皇思建极,正直首延访。wéi huáng sī jiàn jí,zhèng zhí shǒu yán fǎng。
几趋銮禁直,屡侍金华讲。jǐ qū luán jìn zhí,lǚ shì jīn huá jiǎng。
三黜柳士师,一念齐得丧。sān chù liǔ shì shī,yī niàn qí dé sàng。
岁晚复来归,旧德世所仰。suì wǎn fù lái guī,jiù dé shì suǒ yǎng。
文昌岂不贵,台星连两掌。wén chāng qǐ bù guì,tái xīng lián liǎng zhǎng。
贞元朝士少,正始遗风荡。zhēn yuán cháo shì shǎo,zhèng shǐ yí fēng dàng。
淹留感时事,去去得初尚。yān liú gǎn shí shì,qù qù dé chū shàng。
湖光浮盏斝,岩花开步障。hú guāng fú zhǎn jiǎ,yán huā kāi bù zhàng。
意行无物累,静寄绝尘想。yì xíng wú wù lèi,jìng jì jué chén xiǎng。
寥寥香山翁,胜处略相仿。liáo liáo xiāng shān wēng,shèng chù lüè xiāng fǎng。
虽临大化尽,不改葵藿向。suī lín dà huà jǐn,bù gǎi kuí huò xiàng。
遗奏手自书,治忽犹指掌。yí zòu shǒu zì shū,zhì hū yóu zhǐ zhǎng。
内欲八柄专,外欲四聪广。nèi yù bā bǐng zhuān,wài yù sì cōng guǎng。
国本欲先定,以系四海望。guó běn yù xiān dìng,yǐ xì sì hǎi wàng。
国势欲自强,不受夷虏诳。guó shì yù zì qiáng,bù shòu yí lǔ kuáng。
于今一开卷,星斗照穹壤。yú jīn yī kāi juǎn,xīng dòu zhào qióng rǎng。
奄奄气将微,耿耿神愈王。yǎn yǎn qì jiāng wēi,gěng gěng shén yù wáng。
更为一夕留,泰然须昧爽。gèng wèi yī xī liú,tài rán xū mèi shuǎng。
庶几华封祝,不使臣子旷。shù jǐ huá fēng zhù,bù shǐ chén zi kuàng。
从容有如此,此岂智力强。cóng róng yǒu rú cǐ,cǐ qǐ zhì lì qiáng。
平生刚大气,胸次妙冲养。píng shēng gāng dà qì,xiōng cì miào chōng yǎng。
我生不及门,知敬如达巷。wǒ shēng bù jí mén,zhī jìng rú dá xiàng。
九京不可作,千古恨悢悢。jiǔ jīng bù kě zuò,qiān gǔ hèn liàng liàng。

挽京口使君丰郎中

刘宰

先帝龙飞第一春,银袍鹄立对严宸。xiān dì lóng fēi dì yī chūn,yín páo gǔ lì duì yán chén。
当时旧侣能多少,又向风前哭此人。dāng shí jiù lǚ néng duō shǎo,yòu xiàng fēng qián kū cǐ rén。

挽京口使君丰郎中

刘宰

妙年意气已横秋,不为身谋为国谋。miào nián yì qì yǐ héng qiū,bù wèi shēn móu wèi guó móu。
斥去佞臣谈笑里,英名高压汉朱浮。chì qù nìng chén tán xiào lǐ,yīng míng gāo yā hàn zhū fú。

挽京口使君丰郎中

刘宰

开边为计苦匆匆,淮水东流战血红。kāi biān wèi jì kǔ cōng cōng,huái shuǐ dōng liú zhàn xuè hóng。
军令一申人百勇,议郎当日佐元戎。jūn lìng yī shēn rén bǎi yǒng,yì láng dāng rì zuǒ yuán róng。

挽京口使君丰郎中

刘宰

再向江淮把一麾,民情可但不能欺。zài xiàng jiāng huái bǎ yī huī,mín qíng kě dàn bù néng qī。
来时叔度嗟何暮,去日何公苦见思。lái shí shū dù jiē hé mù,qù rì hé gōng kǔ jiàn sī。

挽京口使君丰郎中

刘宰

牢盆利散海隅空,一念焦劳轸圣衷。láo pén lì sàn hǎi yú kōng,yī niàn jiāo láo zhěn shèng zhōng。
万井春回和气满,皇华玉节到淮东。wàn jǐng chūn huí hé qì mǎn,huáng huá yù jié dào huái dōng。

挽京口使君丰郎中

刘宰

惨澹胡沙草木腥,长淮坐断倚贤城。cǎn dàn hú shā cǎo mù xīng,zhǎng huái zuò duàn yǐ xián chéng。
策勋归去犹遗憾,未挽天河洗甲兵。cè xūn guī qù yóu yí hàn,wèi wǎn tiān hé xǐ jiǎ bīng。

挽京口使君丰郎中

刘宰

残胡失驭走群雄,人物争归掌握中。cán hú shī yù zǒu qún xióng,rén wù zhēng guī zhǎng wò zhōng。
河洛只今修旧贡,凌烟端合首群公。hé luò zhǐ jīn xiū jiù gòng,líng yān duān hé shǒu qún gōng。

挽京口使君丰郎中

刘宰

持橐无由侍玉皇,含香仅长汉诸郎。chí tuó wú yóu shì yù huáng,hán xiāng jǐn zhǎng hàn zhū láng。
丰碑不用书成绩,自有司勋纪太常。fēng bēi bù yòng shū chéng jì,zì yǒu sī xūn jì tài cháng。

挽京口使君丰郎中

刘宰

南徐开府未旬时,一扫烦苛布惠慈。nán xú kāi fǔ wèi xún shí,yī sǎo fán kē bù huì cí。
孺子竟孤悬榻望,伯牙空有绝弦悲。rú zi jìng gū xuán tà wàng,bó yá kōng yǒu jué xián bēi。

挽京口使君丰郎中

刘宰

问讯时来野叟家,细书整整复斜斜。wèn xùn shí lái yě sǒu jiā,xì shū zhěng zhěng fù xié xié。
江湖老矣何人记,泪逐西风染钓车。jiāng hú lǎo yǐ hé rén jì,lèi zhú xī fēng rǎn diào chē。

挽葛签判

刘宰

少长相望十五年,君须未白我华颠。shǎo zhǎng xiāng wàng shí wǔ nián,jūn xū wèi bái wǒ huá diān。
拟求勾漏还丹术,忍赋山阳怀旧篇。nǐ qiú gōu lòu hái dān shù,rěn fù shān yáng huái jiù piān。

挽恭靖司法兄九首

刘宰

雪压茅茨半欲倾,夜阑犹听读书声。xuě yā máo cí bàn yù qīng,yè lán yóu tīng dú shū shēng。
苍苔翠竹迷遗址,尚想寒窗对短檠。cāng tái cuì zhú mí yí zhǐ,shàng xiǎng hán chuāng duì duǎn qíng。