古诗词

奉送符伯寿尉太平

刘宰

一年三伏秋后前,大火更借炎官权。yī nián sān fú qiū hòu qián,dà huǒ gèng jiè yán guān quán。
竹林杖屦北窗眠,君方陆走水行船。zhú lín zhàng jù běi chuāng mián,jūn fāng lù zǒu shuǐ xíng chuán。
君言半世苦迍邅,一官迟次安且便。jūn yán bàn shì kǔ zhūn zhān,yī guān chí cì ān qiě biàn。
瓜时骤及非偶然,今我不往人争先。guā shí zhòu jí fēi ǒu rán,jīn wǒ bù wǎng rén zhēng xiān。
交承久宦思田园,侧身东望心悁悁。jiāo chéng jiǔ huàn sī tián yuán,cè shēn dōng wàng xīn yuān yuān。
民情厌旧期改弦,今我不往人烦冤。mín qíng yàn jiù qī gǎi xián,jīn wǒ bù wǎng rén fán yuān。
左符再下催行轩,欲挽君留胡得焉。zuǒ fú zài xià cuī xíng xuān,yù wǎn jūn liú hú dé yān。
君才明敏性静专,天府四举贤书连。jūn cái míng mǐn xìng jìng zhuān,tiān fǔ sì jǔ xián shū lián。
民淳不假彩棒悬,定知学子来差肩。mín chún bù jiǎ cǎi bàng xuán,dìng zhī xué zi lái chà jiān。
酌君荐藕侑新莲,青白不受污涂迁。zhuó jūn jiàn ǒu yòu xīn lián,qīng bái bù shòu wū tú qiān。
赠君以笔并吴笺,官闲铁砚勤磨研。zèng jūn yǐ bǐ bìng wú jiān,guān xián tiě yàn qín mó yán。
敬亭山下有臞仙,耕云钓雪老林泉。jìng tíng shān xià yǒu qú xiān,gēng yún diào xuě lǎo lín quán。
痒疴预欲知民编,少屈从之古道边。yǎng kē yù yù zhī mín biān,shǎo qū cóng zhī gǔ dào biān。
长官报政将朝天,集英唱第吾同年。zhǎng guān bào zhèng jiāng cháo tiān,jí yīng chàng dì wú tóng nián。
剩欲因君寄短篇,有言不尽中勤拳。shèng yù yīn jūn jì duǎn piān,yǒu yán bù jǐn zhōng qín quán。
相逢一笑开初筵,为说故人今白颠。xiāng féng yī xiào kāi chū yán,wèi shuō gù rén jīn bái diān。

刘宰

宋镇江金坛人,字平国,号漫塘病叟。先宗绍熙元年进士。调江宁尉,当地巫风甚盛,令保伍互相纠察,多使改业为农。授泰兴令,有能名。以父丧至京,极言韩侂胄轻挑兵端。授浙东仓司干官,寻告归。退居三十八年,在乡置义仓,创义役,赈济万余人,又定折麦钱额,毁淫祠八十四所。有《漫塘文集》。 刘宰的作品>>

猜您喜欢

闻田老死于临安

刘宰

见说眉庞质粹温,他年准拟大吾门。jiàn shuō méi páng zhì cuì wēn,tā nián zhǔn nǐ dà wú mén。
可怜不识家翁面,虚作人间一世孙。kě lián bù shí jiā wēng miàn,xū zuò rén jiān yī shì sūn。

送郑节夫

刘宰

盛年已去壮心阑,此别悬知后会难。shèng nián yǐ qù zhuàng xīn lán,cǐ bié xuán zhī hòu huì nán。
愿使乾坤同日月,不妨闽浙异江山。yuàn shǐ qián kūn tóng rì yuè,bù fáng mǐn zhè yì jiāng shān。

东西冈诸李谋复宏词墓

刘宰

前朝流派日星明,圣代殊科更策名。qián cháo liú pài rì xīng míng,shèng dài shū kē gèng cè míng。
遗骨未寒丘垄废,可能宗党不关情。yí gǔ wèi hán qiū lǒng fèi,kě néng zōng dǎng bù guān qíng。

书汤兄诗卷后并呈丹阳大夫三首

刘宰

明月韬光甓社湖,发挥千载赖耆儒。míng yuè tāo guāng pì shè hú,fā huī qiān zài lài qí rú。
清江曲就无人识,来往横塘一鄙夫。qīng jiāng qū jiù wú rén shí,lái wǎng héng táng yī bǐ fū。

书汤兄诗卷后并呈丹阳大夫三首

刘宰

令尹胸襟隘五湖,狂言时肯听迂儒。lìng yǐn xiōng jīn ài wǔ hú,kuáng yán shí kěn tīng yū rú。
未知他日翘材馆,可著当年郑介夫。wèi zhī tā rì qiào cái guǎn,kě zhù dāng nián zhèng jiè fū。

书汤兄诗卷后并呈丹阳大夫三首

刘宰

长安未必胜江湖,盖世功名徯大儒。zhǎng ān wèi bì shèng jiāng hú,gài shì gōng míng xī dà rú。
三事更应登密令,一廛我欲伴樵夫。sān shì gèng yīng dēng mì lìng,yī chán wǒ yù bàn qiáo fū。

走笔谢王老丈惠花笺

刘宰

璀璨金鱼学士笺,玉堂落笔起云烟。cuǐ càn jīn yú xué shì jiān,yù táng luò bǐ qǐ yún yān。
半生野外扶犁手,乞与真如掷道边。bàn shēng yě wài fú lí shǒu,qǐ yǔ zhēn rú zhì dào biān。

题子登侄环绿斋

刘宰

竹树回环一亩宫,红尘不到绿阴浓。zhú shù huí huán yī mǔ gōng,hóng chén bù dào lǜ yīn nóng。
堆前只有书千卷,善后悬知禄万钟。duī qián zhǐ yǒu shū qiān juǎn,shàn hòu xuán zhī lù wàn zhōng。

题盘斋

刘宰

不到盘斋十一年,旧时梧柳已参天。bù dào pán zhāi shí yī nián,jiù shí wú liǔ yǐ cān tiān。
应乘天上浮云去,忍看梁间淡月篇。yīng chéng tiān shàng fú yún qù,rěn kàn liáng jiān dàn yuè piān。

题刘文简所藏墨梅卷

刘宰

烟雨和成宛擅场,新来翻著雪衣裳。yān yǔ hé chéng wǎn shàn chǎng,xīn lái fān zhù xuě yī shang。
以吾不可学渠可,善学杨君只此郎。yǐ wú bù kě xué qú kě,shàn xué yáng jūn zhǐ cǐ láng。

代梁总挽郑舜举侍郎四首

刘宰

几度除书下紫宸,从容千骑拥朱轮。jǐ dù chú shū xià zǐ chén,cóng róng qiān qí yōng zhū lún。
圣朝若第循良课,公是当时第一人。shèng cháo ruò dì xún liáng kè,gōng shì dāng shí dì yī rén。

代梁总挽郑舜举侍郎四首

刘宰

九重虚己伫论思,千载风云彼一时。jiǔ zhòng xū jǐ zhù lùn sī,qiān zài fēng yún bǐ yī shí。
贝锦谁为当日事,角招空赋昔人诗。bèi jǐn shuí wèi dāng rì shì,jiǎo zhāo kōng fù xī rén shī。

代梁总挽郑舜举侍郎四首

刘宰

由来乐事在田园,归路无人早著鞭。yóu lái lè shì zài tián yuán,guī lù wú rén zǎo zhù biān。
见一堂中谁是伴,亭亭修竹锁苍烟。jiàn yī táng zhōng shuí shì bàn,tíng tíng xiū zhú suǒ cāng yān。

代梁总挽郑舜举侍郎四首

刘宰

慷慨论交酒一钟,别来木末几西风。kāng kǎi lùn jiāo jiǔ yī zhōng,bié lái mù mò jǐ xī fēng。
归欤拟趁鸡豚社,太息无因见此公。guī yú nǐ chèn jī tún shè,tài xī wú yīn jiàn cǐ gōng。

挽许马帅

刘宰

万旅云屯独鼓行,将军誓死不求生。wàn lǚ yún tún dú gǔ xíng,jiāng jūn shì sǐ bù qiú shēng。
只今淮浦耕桑满,胆落胡儿不敢争。zhǐ jīn huái pǔ gēng sāng mǎn,dǎn luò hú ér bù gǎn zhēng。