古诗词

观瀑布图

刘宰

仰观山模糊,俯视山历历。yǎng guān shān mó hú,fǔ shì shān lì lì。
见卑不见高,此恨通今昔。jiàn bēi bù jiàn gāo,cǐ hèn tōng jīn xī。
观者笑且言,画手非用力。guān zhě xiào qiě yán,huà shǒu fēi yòng lì。
安知画工心独苦,世上悠悠几人识。ān zhī huà gōng xīn dú kǔ,shì shàng yōu yōu jǐ rén shí。
君看白练飞,杳不见来迹。jūn kàn bái liàn fēi,yǎo bù jiàn lái jì。
疑从九霄中,直下恣喷激。yí cóng jiǔ xiāo zhōng,zhí xià zì pēn jī。
六月天无风,大暑铄金石。liù yuè tiān wú fēng,dà shǔ shuò jīn shí。
此景独清凉,飞雪洒石壁。cǐ jǐng dú qīng liáng,fēi xuě sǎ shí bì。
此岂银河翻,馀派堕空碧。cǐ qǐ yín hé fān,yú pài duò kōng bì。
抑岂龙门决,洪波注八极。yì qǐ lóng mén jué,hóng bō zhù bā jí。
方知画者心,不止存目击。fāng zhī huà zhě xīn,bù zhǐ cún mù jī。
山上更有山,去天不盈尺。shān shàng gèng yǒu shān,qù tiān bù yíng chǐ。
丹崖与翠巘,群仙所游息。dān yá yǔ cuì yǎn,qún xiān suǒ yóu xī。
烟云不可到,日星在几席。yān yún bù kě dào,rì xīng zài jǐ xí。
甘露被草木,醴泉出岩隙。gān lù bèi cǎo mù,lǐ quán chū yán xì。
流落人间者,万派只馀沥。liú luò rén jiān zhě,wàn pài zhǐ yú lì。
知画岂予能,因画重悽恻。zhī huà qǐ yǔ néng,yīn huà zhòng qī cè。
圣贤言外意,未可纸上得。shèng xián yán wài yì,wèi kě zhǐ shàng dé。
所以说诗者,要在以意逆。suǒ yǐ shuō shī zhě,yào zài yǐ yì nì。
安得画外观山人,共向书中探端的。ān dé huà wài guān shān rén,gòng xiàng shū zhōng tàn duān de。

刘宰

宋镇江金坛人,字平国,号漫塘病叟。先宗绍熙元年进士。调江宁尉,当地巫风甚盛,令保伍互相纠察,多使改业为农。授泰兴令,有能名。以父丧至京,极言韩侂胄轻挑兵端。授浙东仓司干官,寻告归。退居三十八年,在乡置义仓,创义役,赈济万余人,又定折麦钱额,毁淫祠八十四所。有《漫塘文集》。 刘宰的作品>>

猜您喜欢

汤参议惠莲走笔以谢

刘宰

莲实同房若弟昆,人情乖异不堪论。lián shí tóng fáng ruò dì kūn,rén qíng guāi yì bù kān lùn。
只今昆弟成胡越,蔓草犹能庇本根。zhǐ jīn kūn dì chéng hú yuè,màn cǎo yóu néng bì běn gēn。

走笔送韩昕伯谒任广文

刘宰

芹宫竞说广文贤,姓字高悬衮绣边。qín gōng jìng shuō guǎng wén xián,xìng zì gāo xuán gǔn xiù biān。
八十老翁无失德,三千弟子尽推先。bā shí lǎo wēng wú shī dé,sān qiān dì zi jǐn tuī xiān。

题明秀轩

刘宰

波摇山绿浸云根,山压波回不受吞。bō yáo shān lǜ jìn yún gēn,shān yā bō huí bù shòu tūn。
镜面平开三万顷,当轩管领属王孙。jìng miàn píng kāi sān wàn qǐng,dāng xuān guǎn lǐng shǔ wáng sūn。

甲午秋作四绝题窗间

刘宰

驿吏持来郡吏批,丁宁急急趁符移。yì lì chí lái jùn lì pī,dīng níng jí jí chèn fú yí。
儿童骇汗催科急,趣驾元来荷圣慈。ér tóng hài hàn cuī kē jí,qù jià yuán lái hé shèng cí。

甲午秋作四绝题窗间

刘宰

明时一士不遐遗,臣子无才盍自知。míng shí yī shì bù xiá yí,chén zi wú cái hé zì zhī。
骑马趋朝常处士,几人笑诵醉翁诗。qí mǎ qū cháo cháng chù shì,jǐ rén xiào sòng zuì wēng shī。

甲午秋作四绝题窗间

刘宰

漆园逸气藐云霄,吏部英词揭斗杓。qī yuán yì qì miǎo yún xiāo,lì bù yīng cí jiē dòu biāo。
未用鸡虫分得失,笑看鹏鴳两逍遥。wèi yòng jī chóng fēn dé shī,xiào kàn péng yàn liǎng xiāo yáo。

甲午秋作四绝题窗间

刘宰

联翩衔尾下深溪,又是当年竭泽时。lián piān xián wěi xià shēn xī,yòu shì dāng nián jié zé shí。
玉烛均调何日是,舂陵三叹次山诗。yù zhú jūn diào hé rì shì,chōng líng sān tàn cì shān shī。

赠凌山人二首

刘宰

星冠鹤氅剩威仪,新纳官钱得度归。xīng guān hè chǎng shèng wēi yí,xīn nà guān qián dé dù guī。
惭愧三茅老兄弟,一生木石草为衣。cán kuì sān máo lǎo xiōng dì,yī shēng mù shí cǎo wèi yī。

赠凌山人二首

刘宰

百鍊灵丹手制成,等闲骑鹤上青冥。bǎi liàn líng dān shǒu zhì chéng,děng xián qí hè shàng qīng míng。
缑山自有来时侣,莫羡辽东化鹤丁。gōu shān zì yǒu lái shí lǚ,mò xiàn liáo dōng huà hè dīng。

赠齿医鲁生

刘宰

曾过当湖好事家,园池仿佛记豪华。céng guò dāng hú hǎo shì jiā,yuán chí fǎng fú jì háo huá。
老来只欲甘藜藿,乞我仙方固齿牙。lǎo lái zhǐ yù gān lí huò,qǐ wǒ xiān fāng gù chǐ yá。

次李秀嵓鹤溪四诗韵

刘宰

凄凄寒日漾溪流,猎猎西风送客舟。qī qī hán rì yàng xī liú,liè liè xī fēng sòng kè zhōu。
勇退端为天下计,留行谁为圣王谋。yǒng tuì duān wèi tiān xià jì,liú xíng shuí wèi shèng wáng móu。

次李秀嵓鹤溪四诗韵

刘宰

忠谋衮衮要须殚,几度敷陈舌本乾。zhōng móu gǔn gǔn yào xū dān,jǐ dù fū chén shé běn qián。
夜半会思前席对,天遥毋使此心阑。yè bàn huì sī qián xí duì,tiān yáo wú shǐ cǐ xīn lán。

次李秀嵓鹤溪四诗韵

刘宰

少年意气十分强,河广期凭一苇航。shǎo nián yì qì shí fēn qiáng,hé guǎng qī píng yī wěi háng。
老去结庐渔舍畔,笑看凫雁往来忙。lǎo qù jié lú yú shě pàn,xiào kàn fú yàn wǎng lái máng。

次李秀嵓鹤溪四诗韵

刘宰

稻粱初熟社醅香,草草杯盘不著行。dào liáng chū shú shè pēi xiāng,cǎo cǎo bēi pán bù zhù xíng。
别后书来烦记取,绿杨堤畔水盈塘。bié hòu shū lái fán jì qǔ,lǜ yáng dī pàn shuǐ yíng táng。

贺真参政因以为戒

刘宰

名贤得位古来难,君有高名宇宙间。míng xián dé wèi gǔ lái nán,jūn yǒu gāo míng yǔ zhòu jiān。
愿率众星环北极,要令百世仰西山。yuàn lǜ zhòng xīng huán běi jí,yào lìng bǎi shì yǎng xī shān。