古诗词

观瀑布图

刘宰

仰观山模糊,俯视山历历。yǎng guān shān mó hú,fǔ shì shān lì lì。
见卑不见高,此恨通今昔。jiàn bēi bù jiàn gāo,cǐ hèn tōng jīn xī。
观者笑且言,画手非用力。guān zhě xiào qiě yán,huà shǒu fēi yòng lì。
安知画工心独苦,世上悠悠几人识。ān zhī huà gōng xīn dú kǔ,shì shàng yōu yōu jǐ rén shí。
君看白练飞,杳不见来迹。jūn kàn bái liàn fēi,yǎo bù jiàn lái jì。
疑从九霄中,直下恣喷激。yí cóng jiǔ xiāo zhōng,zhí xià zì pēn jī。
六月天无风,大暑铄金石。liù yuè tiān wú fēng,dà shǔ shuò jīn shí。
此景独清凉,飞雪洒石壁。cǐ jǐng dú qīng liáng,fēi xuě sǎ shí bì。
此岂银河翻,馀派堕空碧。cǐ qǐ yín hé fān,yú pài duò kōng bì。
抑岂龙门决,洪波注八极。yì qǐ lóng mén jué,hóng bō zhù bā jí。
方知画者心,不止存目击。fāng zhī huà zhě xīn,bù zhǐ cún mù jī。
山上更有山,去天不盈尺。shān shàng gèng yǒu shān,qù tiān bù yíng chǐ。
丹崖与翠巘,群仙所游息。dān yá yǔ cuì yǎn,qún xiān suǒ yóu xī。
烟云不可到,日星在几席。yān yún bù kě dào,rì xīng zài jǐ xí。
甘露被草木,醴泉出岩隙。gān lù bèi cǎo mù,lǐ quán chū yán xì。
流落人间者,万派只馀沥。liú luò rén jiān zhě,wàn pài zhǐ yú lì。
知画岂予能,因画重悽恻。zhī huà qǐ yǔ néng,yīn huà zhòng qī cè。
圣贤言外意,未可纸上得。shèng xián yán wài yì,wèi kě zhǐ shàng dé。
所以说诗者,要在以意逆。suǒ yǐ shuō shī zhě,yào zài yǐ yì nì。
安得画外观山人,共向书中探端的。ān dé huà wài guān shān rén,gòng xiàng shū zhōng tàn duān de。

刘宰

宋镇江金坛人,字平国,号漫塘病叟。先宗绍熙元年进士。调江宁尉,当地巫风甚盛,令保伍互相纠察,多使改业为农。授泰兴令,有能名。以父丧至京,极言韩侂胄轻挑兵端。授浙东仓司干官,寻告归。退居三十八年,在乡置义仓,创义役,赈济万余人,又定折麦钱额,毁淫祠八十四所。有《漫塘文集》。 刘宰的作品>>

猜您喜欢

送梁伯赐归括苍三首

刘宰

怒风驾海潮,钱塘天下壮。nù fēng jià hǎi cháo,qián táng tiān xià zhuàng。
岷山浚源委,东下极奔放。mín shān jùn yuán wěi,dōng xià jí bēn fàng。
中横吴淞江,烟波渺四望。zhōng héng wú sōng jiāng,yān bō miǎo sì wàng。
归欤太史笔,偃蹇九霄上。guī yú tài shǐ bǐ,yǎn jiǎn jiǔ xiāo shàng。

送梁伯赐归括苍三首

刘宰

城关美少年,三五事游冶。chéng guān měi shǎo nián,sān wǔ shì yóu yě。
明珰烛绮疏,宝香笼舞榭。míng dāng zhú qǐ shū,bǎo xiāng lóng wǔ xiè。
一朝黄金尽,帷盖羞狗马。yī cháo huáng jīn jǐn,wéi gài xiū gǒu mǎ。
短檠有真乐,行矣遴取舍。duǎn qíng yǒu zhēn lè,xíng yǐ lín qǔ shě。

送梁伯赐归括苍三首

刘宰

西北天马驹,堕地志千里。xī běi tiān mǎ jū,duò dì zhì qiān lǐ。
暴生执鞭辔,邂逅渥洼水。bào shēng zhí biān pèi,xiè hòu wò wā shuǐ。
东来荐郊庙,声名蔼千祀。dōng lái jiàn jiāo miào,shēng míng ǎi qiān sì。
咄尔驽骀辈,局缩当愧死。duō ěr nú dài bèi,jú suō dāng kuì sǐ。

即事有怀二首

刘宰

千山收宿霭,一气蔼金行。qiān shān shōu sù ǎi,yī qì ǎi jīn xíng。
爽吹舒澄碧,晴晖丽太清。shuǎng chuī shū chéng bì,qíng huī lì tài qīng。
徘徊望前岭,徙倚步南荣。pái huái wàng qián lǐng,xǐ yǐ bù nán róng。
为问莼鲈客,何须身后名。wèi wèn chún lú kè,hé xū shēn hòu míng。

即事有怀二首

刘宰

济世无长策,观诗叹小明。jì shì wú zhǎng cè,guān shī tàn xiǎo míng。
悠悠忘夜永,淅淅听秋声。yōu yōu wàng yè yǒng,xī xī tīng qiū shēng。
困踬盐车骥,飞腾腐草萤。kùn zhì yán chē jì,fēi téng fǔ cǎo yíng。
乖逢偶然尔,造物两何情。guāi féng ǒu rán ěr,zào wù liǎng hé qíng。

山行阻雪呈同游诸友

刘宰

幽寻本无急,聊以会友生。yōu xún běn wú jí,liáo yǐ huì yǒu shēng。
尘中妨剧谈,故作林下行。chén zhōng fáng jù tán,gù zuò lín xià xíng。
仆夫问归路,夜闻风雪声。pū fū wèn guī lù,yè wén fēng xuě shēng。
何妨小迟留,妙理细重评。hé fáng xiǎo chí liú,miào lǐ xì zhòng píng。

寄同年朱景渊通判八首

刘宰

念昔从子游,金陵佳丽地。niàn xī cóng zi yóu,jīn líng jiā lì dì。
幕府盛宾僚,东南称两尉。mù fǔ shèng bīn liáo,dōng nán chēng liǎng wèi。
子才清而通,我拙世无二。zi cái qīng ér tōng,wǒ zhuō shì wú èr。
栎社虽轮囷,灵根同晚岁。lì shè suī lún qūn,líng gēn tóng wǎn suì。

寄同年朱景渊通判八首

刘宰

默数金陵友,在者犹四人。mò shù jīn líng yǒu,zài zhě yóu sì rén。
纠曹今别乘,法官驾朱轮。jiū cáo jīn bié chéng,fǎ guān jià zhū lún。
千钟已弗暨,一念还酸辛。qiān zhōng yǐ fú jì,yī niàn hái suān xīn。
况我病所缠,渔樵寄此身。kuàng wǒ bìng suǒ chán,yú qiáo jì cǐ shēn。
输子曳朱绂,斑衣奉慈亲。shū zi yè zhū fú,bān yī fèng cí qīn。

寄同年朱景渊通判八首

刘宰

当时最少年,雪林紫芝翁。dāng shí zuì shǎo nián,xuě lín zǐ zhī wēng。
诗名三十年,正复坐此穷。shī míng sān shí nián,zhèng fù zuò cǐ qióng。
落日澹平湖,宿草鸣寒蛩。luò rì dàn píng hú,sù cǎo míng hán qióng。
何时一樽酒,往酹与子同。hé shí yī zūn jiǔ,wǎng lèi yǔ zi tóng。

寄同年朱景渊通判八首

刘宰

四海游夫子,粹学洞古今。sì hǎi yóu fū zi,cuì xué dòng gǔ jīn。
闻善亟推挽,常恐力不任。wén shàn jí tuī wǎn,cháng kǒng lì bù rèn。
时危系长才,白日已西沉。shí wēi xì zhǎng cái,bái rì yǐ xī chén。
拱木战寒风,凄其千载心。gǒng mù zhàn hán fēng,qī qí qiān zài xīn。

寄同年朱景渊通判八首

刘宰

茂苑子周子,慷慨忧时危。mào yuàn zi zhōu zi,kāng kǎi yōu shí wēi。
斯文鼌董流,炳炳日星垂。sī wén cháo dǒng liú,bǐng bǐng rì xīng chuí。
言深众所惊,用浅才不施。yán shēn zhòng suǒ jīng,yòng qiǎn cái bù shī。
穹窿山下笛,怀人定谁其。qióng lóng shān xià dí,huái rén dìng shuí qí。

寄同年朱景渊通判八首

刘宰

滕子嗜古学,万卷作生计。téng zi shì gǔ xué,wàn juǎn zuò shēng jì。
孤灯耿夜阑,盗畏不敢睨。gū dēng gěng yè lán,dào wèi bù gǎn nì。
至宝世不售,虚名竟何利。zhì bǎo shì bù shòu,xū míng jìng hé lì。
尚想古城隅,幽花开绕砌。shàng xiǎng gǔ chéng yú,yōu huā kāi rào qì。

寄同年朱景渊通判八首

刘宰

细柳真将军,劲气可立懦。xì liǔ zhēn jiāng jūn,jìn qì kě lì nuò。
向来拯时危,功略天下半。xiàng lái zhěng shí wēi,gōng lüè tiān xià bàn。
屡诏不肯起,出处悬自断。lǚ zhào bù kěn qǐ,chū chù xuán zì duàn。
十载山泽游,万念春冰涣。shí zài shān zé yóu,wàn niàn chūn bīng huàn。
何当求识面,介子同里闬。hé dāng qiú shí miàn,jiè zi tóng lǐ hàn。

寄同年朱景渊通判八首

刘宰

古人重结交,一诺轻千金。gǔ rén zhòng jié jiāo,yī nuò qīng qiān jīn。
嗟我与夫子,论交岁月深。jiē wǒ yǔ fū zi,lùn jiāo suì yuè shēn。
一别三十年,两鬓霜雪侵。yī bié sān shí nián,liǎng bìn shuāng xuě qīn。
愿言益自强,雁来时寄音。yuàn yán yì zì qiáng,yàn lái shí jì yīn。

题王荆公半山图

刘宰

归来心事平,蹇驴踏秋风。guī lái xīn shì píng,jiǎn lǘ tà qiū fēng。
举鞭问髯奴,何如浣花翁。jǔ biān wèn rán nú,hé rú huàn huā wēng。
道旁几高松,风来自相语。dào páng jǐ gāo sōng,fēng lái zì xiāng yǔ。
桃李今何之,岁寒予与汝。táo lǐ jīn hé zhī,suì hán yǔ yǔ rǔ。