古诗词

杀虎行谢宜兴赵大夫惠虎皮虎腊虎睛

刘宰

君不见阳羡周将军,射杀南山白额虎,千古万古声流闻。jūn bù jiàn yáng xiàn zhōu jiāng jūn,shè shā nán shān bái é hǔ,qiān gǔ wàn gǔ shēng liú wén。
又不见宜兴赵大夫,南山三十有六虎,令行杀取无复馀。yòu bù jiàn yí xīng zhào dà fū,nán shān sān shí yǒu liù hǔ,lìng xíng shā qǔ wú fù yú。
一虎昔何少,三十六虎今何多。yī hǔ xī hé shǎo,sān shí liù hǔ jīn hé duō。
虎多人不患,所患政之苛。hǔ duō rén bù huàn,suǒ huàn zhèng zhī kē。
苛政灭人门,猛虎戕人命。kē zhèng miè rén mén,měng hǔ qiāng rén mìng。
择祸莫若轻,泰山之人论已定。zé huò mò ruò qīng,tài shān zhī rén lùn yǐ dìng。
大夫性高明,下令走风雨。dà fū xìng gāo míng,xià lìng zǒu fēng yǔ。
所知在田里,了不见台府。suǒ zhī zài tián lǐ,le bù jiàn tái fǔ。
既令民免政之虎,又与民除虎之苦,四境之民歌且舞。jì lìng mín miǎn zhèng zhī hǔ,yòu yǔ mín chú hǔ zhī kǔ,sì jìng zhī mín gē qiě wǔ。
或云杀虎太伤和,胡不令渠自渡河。huò yún shā hǔ tài shāng hé,hú bù lìng qú zì dù hé。
我闻此言笑且呵,大夫忧民忧,岂必限吾土。wǒ wén cǐ yán xiào qiě hē,dà fū yōu mín yōu,qǐ bì xiàn wú tǔ。
不然邻国以为壑,信也白圭愈于禹。bù rán lín guó yǐ wèi hè,xìn yě bái guī yù yú yǔ。
古阳羡,今宜兴。gǔ yáng xiàn,jīn yí xīng。
大夫邑之主,将军邑之民。dà fū yì zhī zhǔ,jiāng jūn yì zhī mín。
主宾多寡事不同,千古万古同清芬。zhǔ bīn duō guǎ shì bù tóng,qiān gǔ wàn gǔ tóng qīng fēn。

刘宰

宋镇江金坛人,字平国,号漫塘病叟。先宗绍熙元年进士。调江宁尉,当地巫风甚盛,令保伍互相纠察,多使改业为农。授泰兴令,有能名。以父丧至京,极言韩侂胄轻挑兵端。授浙东仓司干官,寻告归。退居三十八年,在乡置义仓,创义役,赈济万余人,又定折麦钱额,毁淫祠八十四所。有《漫塘文集》。 刘宰的作品>>

猜您喜欢

挽许马帅

刘宰

南归更拥碧油幢,指点群儿受虏降。nán guī gèng yōng bì yóu chuáng,zhǐ diǎn qún ér shòu lǔ jiàng。
猛志不应同逝水,英名千古镇长江。měng zhì bù yīng tóng shì shuǐ,yīng míng qiān gǔ zhèn zhǎng jiāng。

悼里中百岁张翁

刘宰

铭旌一丈袅寒烟,泪逐西风洒道边。míng jīng yī zhàng niǎo hán yān,lèi zhú xī fēng sǎ dào biān。
纵使后人能百岁,太平谁识靖康年。zòng shǐ hòu rén néng bǎi suì,tài píng shuí shí jìng kāng nián。

挽师虞卿三首

刘宰

渊源师友邺侯门,赫奕家声汉相孙。yuān yuán shī yǒu yè hóu mén,hè yì jiā shēng hàn xiāng sūn。
冠带仅容游璧水,姓名竟不上慈恩。guān dài jǐn róng yóu bì shuǐ,xìng míng jìng bù shàng cí ēn。

挽师虞卿三首

刘宰

蚤岁谋生愧弟昆,一窗容膝眇乾坤。zǎo suì móu shēng kuì dì kūn,yī chuāng róng xī miǎo qián kūn。
田园岁晚非能事,只有诗书遗子孙。tián yuán suì wǎn fēi néng shì,zhǐ yǒu shī shū yí zi sūn。

挽师虞卿三首

刘宰

年时床下拜庞公,鸡黍留连日正中。nián shí chuáng xià bài páng gōng,jī shǔ liú lián rì zhèng zhōng。
客子倦游归计速,伤心先友转头空。kè zi juàn yóu guī jì sù,shāng xīn xiān yǒu zhuǎn tóu kōng。

挽王德彰

刘宰

篮舆咿轧不辞贫,乌帽离披当幅巾。lán yú yī yà bù cí pín,wū mào lí pī dāng fú jīn。
一剂冲和疗寒疾,乡间不复见斯人。yī jì chōng hé liáo hán jí,xiāng jiān bù fù jiàn sī rén。

挽钱承事

刘宰

药市能推此念诚,一言为重万金轻。yào shì néng tuī cǐ niàn chéng,yī yán wèi zhòng wàn jīn qīng。
特书会有河东柳,为记嘉名埒宋清。tè shū huì yǒu hé dōng liǔ,wèi jì jiā míng liè sòng qīng。

挽殷君二首

刘宰

汗衣亭午亚红尘,中有池塘得句人。hàn yī tíng wǔ yà hóng chén,zhōng yǒu chí táng dé jù rén。
雅趣终难混尘俗,匆匆归卜太初邻。yǎ qù zhōng nán hùn chén sú,cōng cōng guī bo tài chū lín。

挽殷君二首

刘宰

市人于利较毫厘,之子能权取与宜。shì rén yú lì jiào háo lí,zhī zi néng quán qǔ yǔ yí。
此去穷阎风雨夜,几多愁坐忆年时。cǐ qù qióng yán fēng yǔ yè,jǐ duō chóu zuò yì nián shí。

挽葛知录母二首

刘宰

人间盛事古难并,结发相看两寿宁。rén jiān shèng shì gǔ nán bìng,jié fā xiāng kàn liǎng shòu níng。
彤管忽成贤母传,紫霄独耀老人星。tóng guǎn hū chéng xián mǔ chuán,zǐ xiāo dú yào lǎo rén xīng。

挽葛知录母二首

刘宰

青袍绿发映斑衣,幕府风流彼一时。qīng páo lǜ fā yìng bān yī,mù fǔ fēng liú bǐ yī shí。
云驭归欤可无憾,承家犹有宁馨儿。yún yù guī yú kě wú hàn,chéng jiā yóu yǒu níng xīn ér。

代挽赵工侍汤氏令人三首

刘宰

传柑归遗惹天香,折桂重看膝上郎。chuán gān guī yí rě tiān xiāng,zhé guì zhòng kàn xī shàng láng。
贝叶经中空世念,菱花镜里谢宫装。bèi yè jīng zhōng kōng shì niàn,líng huā jìng lǐ xiè gōng zhuāng。

代挽赵工侍汤氏令人三首

刘宰

西湖野树上林花,行乐谁知大尹家。xī hú yě shù shàng lín huā,xíng lè shuí zhī dà yǐn jiā。
帘幕垂垂人兀坐,金猊香散日西斜。lián mù chuí chuí rén wù zuò,jīn ní xiāng sàn rì xī xié。

代挽赵工侍汤氏令人三首

刘宰

白莲塘下成新滟,绿柳堤边散密阴。bái lián táng xià chéng xīn yàn,lǜ liǔ dī biān sàn mì yīn。
精舍拂云松柏缭,死生何地不娱心。jīng shě fú yún sōng bǎi liáo,sǐ shēng hé dì bù yú xīn。

挽李闽帅

刘宰

夫人天赋与神灵,初度祥光烛户庭。fū rén tiān fù yǔ shén líng,chū dù xiáng guāng zhú hù tíng。
归去足知躔次在,九霄还要老人星。guī qù zú zhī chán cì zài,jiǔ xiāo hái yào lǎo rén xīng。