古诗词

挽齐斋倪尚书

刘宰

南山有孤松,屹立几寻丈。nán shān yǒu gū sōng,yì lì jǐ xún zhàng。
雪根雨露滋,藤萝巧相傍。xuě gēn yǔ lù zī,téng luó qiǎo xiāng bàng。
高柯撑青空,落落不可上。gāo kē chēng qīng kōng,luò luò bù kě shàng。
辽东白鹤归,城郭固无恙。liáo dōng bái hè guī,chéng guō gù wú yàng。
饥乌拾馀粒,巢燕倚飞幌。jī wū shí yú lì,cháo yàn yǐ fēi huǎng。
芝田杳何许,鼓翮超蓬阆。zhī tián yǎo hé xǔ,gǔ hé chāo péng láng。
尚书千载人,馀子岂辈行。shàng shū qiān zài rén,yú zi qǐ bèi xíng。
方时鄙俗学,制行多矫亢。fāng shí bǐ sú xué,zhì xíng duō jiǎo kàng。
我独道其常,曰彼非至当。wǒ dú dào qí cháng,yuē bǐ fēi zhì dāng。
世事有翻覆,阴阳日消长。shì shì yǒu fān fù,yīn yáng rì xiāo zhǎng。
谁其倡攻伪,欲使尽一网。shuí qí chàng gōng wěi,yù shǐ jǐn yī wǎng。
我独持其平,要辨直与枉。wǒ dú chí qí píng,yào biàn zhí yǔ wǎng。
前瞻岂尚同,后顾亦非党。qián zhān qǐ shàng tóng,hòu gù yì fēi dǎng。
介然两不合,兰佩拂千嶂。jiè rán liǎng bù hé,lán pèi fú qiān zhàng。
惟皇思建极,正直首延访。wéi huáng sī jiàn jí,zhèng zhí shǒu yán fǎng。
几趋銮禁直,屡侍金华讲。jǐ qū luán jìn zhí,lǚ shì jīn huá jiǎng。
三黜柳士师,一念齐得丧。sān chù liǔ shì shī,yī niàn qí dé sàng。
岁晚复来归,旧德世所仰。suì wǎn fù lái guī,jiù dé shì suǒ yǎng。
文昌岂不贵,台星连两掌。wén chāng qǐ bù guì,tái xīng lián liǎng zhǎng。
贞元朝士少,正始遗风荡。zhēn yuán cháo shì shǎo,zhèng shǐ yí fēng dàng。
淹留感时事,去去得初尚。yān liú gǎn shí shì,qù qù dé chū shàng。
湖光浮盏斝,岩花开步障。hú guāng fú zhǎn jiǎ,yán huā kāi bù zhàng。
意行无物累,静寄绝尘想。yì xíng wú wù lèi,jìng jì jué chén xiǎng。
寥寥香山翁,胜处略相仿。liáo liáo xiāng shān wēng,shèng chù lüè xiāng fǎng。
虽临大化尽,不改葵藿向。suī lín dà huà jǐn,bù gǎi kuí huò xiàng。
遗奏手自书,治忽犹指掌。yí zòu shǒu zì shū,zhì hū yóu zhǐ zhǎng。
内欲八柄专,外欲四聪广。nèi yù bā bǐng zhuān,wài yù sì cōng guǎng。
国本欲先定,以系四海望。guó běn yù xiān dìng,yǐ xì sì hǎi wàng。
国势欲自强,不受夷虏诳。guó shì yù zì qiáng,bù shòu yí lǔ kuáng。
于今一开卷,星斗照穹壤。yú jīn yī kāi juǎn,xīng dòu zhào qióng rǎng。
奄奄气将微,耿耿神愈王。yǎn yǎn qì jiāng wēi,gěng gěng shén yù wáng。
更为一夕留,泰然须昧爽。gèng wèi yī xī liú,tài rán xū mèi shuǎng。
庶几华封祝,不使臣子旷。shù jǐ huá fēng zhù,bù shǐ chén zi kuàng。
从容有如此,此岂智力强。cóng róng yǒu rú cǐ,cǐ qǐ zhì lì qiáng。
平生刚大气,胸次妙冲养。píng shēng gāng dà qì,xiōng cì miào chōng yǎng。
我生不及门,知敬如达巷。wǒ shēng bù jí mén,zhī jìng rú dá xiàng。
九京不可作,千古恨悢悢。jiǔ jīng bù kě zuò,qiān gǔ hèn liàng liàng。

刘宰

宋镇江金坛人,字平国,号漫塘病叟。先宗绍熙元年进士。调江宁尉,当地巫风甚盛,令保伍互相纠察,多使改业为农。授泰兴令,有能名。以父丧至京,极言韩侂胄轻挑兵端。授浙东仓司干官,寻告归。退居三十八年,在乡置义仓,创义役,赈济万余人,又定折麦钱额,毁淫祠八十四所。有《漫塘文集》。 刘宰的作品>>

猜您喜欢

挽姚政远

刘宰

尚记侨居忆故园,俄闻华屋耸榱椽。shàng jì qiáo jū yì gù yuán,é wén huá wū sǒng cuī chuán。
连樯大舶回前浦,皓齿清歌出广筵。lián qiáng dà bó huí qián pǔ,hào chǐ qīng gē chū guǎng yán。
得丧已齐身外物,安闲自乐性中天。dé sàng yǐ qí shēn wài wù,ān xián zì lè xìng zhōng tiān。
岳庄原上归全处,手种松杉起绿烟。yuè zhuāng yuán shàng guī quán chù,shǒu zhǒng sōng shān qǐ lǜ yān。

挽杨真州母夫人二首

刘宰

江头千骑肃传呼,五马东来侍板舆。jiāng tóu qiān qí sù chuán hū,wǔ mǎ dōng lái shì bǎn yú。
剩欲平反供母笑,不妨宽大奉君书。shèng yù píng fǎn gōng mǔ xiào,bù fáng kuān dà fèng jūn shū。
凝香堂上荣何限,戏彩图中画不如。níng xiāng táng shàng róng hé xiàn,xì cǎi tú zhōng huà bù rú。
底事乘鸾天上去,固教遗恨满乡闾。dǐ shì chéng luán tiān shàng qù,gù jiào yí hèn mǎn xiāng lǘ。

挽杨真州母夫人二首

刘宰

祥烟霁日丽重闱,尚记升堂拜母时。xiáng yān jì rì lì zhòng wéi,shàng jì shēng táng bài mǔ shí。
楚楚宾朋环绮席,翩翩仙子奉瑶卮。chǔ chǔ bīn péng huán qǐ xí,piān piān xiān zi fèng yáo zhī。
五花天上疏恩宠,九秩人间仰寿祺。wǔ huā tiān shàng shū ēn chǒng,jiǔ zhì rén jiān yǎng shòu qí。
盛事只今难仿佛,送车千乘拥灵輀。shèng shì zhǐ jīn nán fǎng fú,sòng chē qiān chéng yōng líng ér。

周侯古祠

刘宰

庙宇巍峨对古坟,将军英气宛如存。miào yǔ wēi é duì gǔ fén,jiāng jūn yīng qì wǎn rú cún。
当时改行除民害,历代封功沐宠恩。dāng shí gǎi xíng chú mín hài,lì dài fēng gōng mù chǒng ēn。
虎穴云埋山寂寞,蛟溪波冷月黄昏。hǔ xué yún mái shān jì mò,jiāo xī bō lěng yuè huáng hūn。
我来吊古追行乐,驻马花前酹一樽。wǒ lái diào gǔ zhuī xíng lè,zhù mǎ huā qián lèi yī zūn。

云边种松

刘宰

渐止牛羊牧,还添雨露滋。jiàn zhǐ niú yáng mù,hái tiān yǔ lù zī。
但令萌檗长,自有岁寒姿。dàn lìng méng bò zhǎng,zì yǒu suì hán zī。

题屏间

刘宰

野旷乾坤大,身闲日月迟。yě kuàng qián kūn dà,shēn xián rì yuè chí。
有生均自得,造物本无私。yǒu shēng jūn zì dé,zào wù běn wú sī。

谢陈佥惠红绿柿

刘宰

红绿分佳果,丹青让好辞。hóng lǜ fēn jiā guǒ,dān qīng ràng hǎo cí。
遥怜霜落叶,岸帻坐题诗。yáo lián shuāng luò yè,àn zé zuò tí shī。

送李季允侍郎归蜀五绝用禅房花竹幽为韵

刘宰

密叶秋逾润,幽花晚更妍。mì yè qiū yú rùn,yōu huā wǎn gèng yán。
去来谁是主,试问白头禅。qù lái shuí shì zhǔ,shì wèn bái tóu chán。

送李季允侍郎归蜀五绝用禅房花竹幽为韵

刘宰

地僻风烟好,身闲日月长。dì pì fēng yān hǎo,shēn xián rì yuè zhǎng。
未知嘉遁吉,占验笑京房。wèi zhī jiā dùn jí,zhàn yàn xiào jīng fáng。

送李季允侍郎归蜀五绝用禅房花竹幽为韵

刘宰

淮海身如系,岷峨路去赊。huái hǎi shēn rú xì,mín é lù qù shē。
相思冰雪里,却立嗅梅花。xiāng sī bīng xuě lǐ,què lì xiù méi huā。

送李季允侍郎归蜀五绝用禅房花竹幽为韵

刘宰

交情契金兰,燕乐非丝竹。jiāo qíng qì jīn lán,yàn lè fēi sī zhú。
我歌古别离,语尽君当续。wǒ gē gǔ bié lí,yǔ jǐn jūn dāng xù。

送李季允侍郎归蜀五绝用禅房花竹幽为韵

刘宰

日脚收新雨,禅房早得秋。rì jiǎo shōu xīn yǔ,chán fáng zǎo dé qiū。
重来应更好,谁与共清幽。zhòng lái yīng gèng hǎo,shuí yǔ gòng qīng yōu。

送昔监税满替

刘宰

但了官中事,都无俸外钱。dàn le guān zhōng shì,dōu wú fèng wài qián。
妙年能尔尔,晚节更须坚。miào nián néng ěr ěr,wǎn jié gèng xū jiān。

题虎丘剑池

刘宰

石壁千年立,池泉百尺深。shí bì qiān nián lì,chí quán bǎi chǐ shēn。
萧萧陵下木,遗恨古犹今。xiāo xiāo líng xià mù,yí hèn gǔ yóu jīn。

题王氏天开图画卷后

刘宰

浓淡非妆点,纵横谢剪裁。nóng dàn fēi zhuāng diǎn,zòng héng xiè jiǎn cái。
凭栏一凝睇,图画信天开。píng lán yī níng dì,tú huà xìn tiān kāi。