古诗词

次韵子瞻减降诸县囚徒事毕登览

苏辙

山川足清旷,阛阓巧拘囚。shān chuān zú qīng kuàng,huán huì qiǎo jū qiú。
安得孅阿御,同为穆满游。ān dé qiān ā yù,tóng wèi mù mǎn yóu。
遥知因涣汗,远出散幽忧。yáo zhī yīn huàn hàn,yuǎn chū sàn yōu yōu。
原隰繁分绣,村墟尽小侯。yuán xí fán fēn xiù,cūn xū jǐn xiǎo hóu。
春深秦树绿,野阔渭河流。chūn shēn qín shù lǜ,yě kuò wèi hé liú。
四顾神萧瑟,前探意涨浮。sì gù shén xiāo sè,qián tàn yì zhǎng fú。
胜观殊未已,往足讵能收。shèng guān shū wèi yǐ,wǎng zú jù néng shōu。
下坂如浮舸,登崖剧上楼。xià bǎn rú fú gě,dēng yá jù shàng lóu。
强行腰伛偻,困坐气嘘咻。qiáng xíng yāo yǔ lóu,kùn zuò qì xū xiū。
鸟语林峦静,花明涧谷幽。niǎo yǔ lín luán jìng,huā míng jiàn gǔ yōu。
濯溪惊野老,伐路骇他州。zhuó xī jīng yě lǎo,fá lù hài tā zhōu。
中散探深去,文渊到处留。zhōng sàn tàn shēn qù,wén yuān dào chù liú。
听琴峰下寺,弄石水中洲。tīng qín fēng xià sì,nòng shí shuǐ zhōng zhōu。
溪冷泉冰脚,山高雾绕头。xī lěng quán bīng jiǎo,shān gāo wù rào tóu。
石潭清照骨,瀑水溅成钩。shí tán qīng zhào gǔ,pù shuǐ jiàn chéng gōu。
仙庙鸣钟磬,神官秉钺刘。xiān miào míng zhōng qìng,shén guān bǐng yuè liú。
养生闻帝女,服气绝彭雠。yǎng shēng wén dì nǚ,fú qì jué péng chóu。
故宅犹传尹,先师不喜丘。gù zhái yóu chuán yǐn,xiān shī bù xǐ qiū。
居人那识道,过客谩停驺。jū rén nà shí dào,guò kè mán tíng zōu。
岩谷诚深绝,神仙信有不。yán gǔ chéng shēn jué,shén xiān xìn yǒu bù。
云居无几杖,霞佩弃镌锼。yún jū wú jǐ zhàng,xiá pèi qì juān sōu。
豹隐连山雾,龙潜百尺湫。bào yǐn lián shān wù,lóng qián bǎi chǐ jiǎo。
门开谁与叩,桃熟浪传偷。mén kāi shuí yǔ kòu,táo shú làng chuán tōu。
绀发清无比,方瞳凛不侔。gàn fā qīng wú bǐ,fāng tóng lǐn bù móu。
会须林下见,乞取寿年修。huì xū lín xià jiàn,qǐ qǔ shòu nián xiū。
拔去和鸡犬,相随若旆旒。bá qù hé jī quǎn,xiāng suí ruò pèi liú。
乘风遗騕袅,长啸贱笙篌。chéng fēng yí yǎo niǎo,zhǎng xiào jiàn shēng hóu。
从骑衣皆羽,前驱鬣尽虬。cóng qí yī jiē yǔ,qián qū liè jǐn qiú。
安能牵两足,暂得快双眸。ān néng qiān liǎng zú,zàn dé kuài shuāng móu。
自昔辞乡树,南行上楚舟。zì xī cí xiāng shù,nán xíng shàng chǔ zhōu。
万江穷地脉,三峡束天沟。wàn jiāng qióng dì mài,sān xiá shù tiān gōu。
云暗酆都晚,波吹木枥秋。yún àn fēng dōu wǎn,bō chuī mù lì qiū。
寻溪缘窈窕,入洞听飕飗。xún xī yuán yǎo tiǎo,rù dòng tīng sōu liú。
空寺收黄栗,荒祠画伏彪。kōng sì shōu huáng lì,huāng cí huà fú biāo。
登临虽永日,行迈肯停辀。dēng lín suī yǒng rì,xíng mài kěn tíng zhōu。
蓄缩今何事,攀跻昔已悠。xù suō jīn hé shì,pān jī xī yǐ yōu。
魏京饶士女,春服聚蜉蝣。wèi jīng ráo shì nǚ,chūn fú jù fú yóu。
雷动车争陌,花摇树系鞦。léi dòng chē zhēng mò,huā yáo shù xì qiū。
游人纷荡漾,野鸟自嘤呦。yóu rén fēn dàng yàng,yě niǎo zì yīng yōu。
平日曾经洛,闲居愿卜缑。píng rì céng jīng luò,xián jū yuàn bo gōu。
空言真比梦,久渴渐成愁。kōng yán zhēn bǐ mèng,jiǔ kě jiàn chéng chóu。
早退尝相约,辞嚣痛自搂。zǎo tuì cháng xiāng yuē,cí xiāo tòng zì lǒu。
爱山心劫劫,从宦兴油油。ài shān xīn jié jié,cóng huàn xīng yóu yóu。
海宇都无碍,山林尽可投。hǎi yǔ dōu wú ài,shān lín jǐn kě tóu。
愿为云上鹄,莫作盎中鯈。yuàn wèi yún shàng gǔ,mò zuò àng zhōng tiáo。
适性行随足,谋生富给喉。shì xìng xíng suí zú,móu shēng fù gěi hóu。
今游虽不与,后会岂无由。jīn yóu suī bù yǔ,hòu huì qǐ wú yóu。
昼出同穿履,宵眠共覆裘。zhòu chū tóng chuān lǚ,xiāo mián gòng fù qiú。
弟兄真欲尔,朋好定谁俦。dì xiōng zhēn yù ěr,péng hǎo dìng shuí chóu。
试写长篇调,何人肯见酬。shì xiě zhǎng piān diào,hé rén kěn jiàn chóu。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

遗老斋绝句十二首

苏辙

老桧真百尺,疏竹疑千亩。lǎo guì zhēn bǎi chǐ,shū zhú yí qiān mǔ。
纷纷霰雪中,见此岁寒友。fēn fēn xiàn xuě zhōng,jiàn cǐ suì hán yǒu。

遗老斋绝句十二首

苏辙

栽竹种松桧,十年未成阴。zāi zhú zhǒng sōng guì,shí nián wèi chéng yīn。
昔人定知我,为我养南林。xī rén dìng zhī wǒ,wèi wǒ yǎng nán lín。

遗老斋绝句十二首

苏辙

久无叩门声,剥啄问何故。jiǔ wú kòu mén shēng,bō zhuó wèn hé gù。
田中有人至,昨夜盈尺雨。tián zhōng yǒu rén zhì,zuó yè yíng chǐ yǔ。

遗老斋绝句十二首

苏辙

我居近西城,城枕湖一曲。wǒ jū jìn xī chéng,chéng zhěn hú yī qū。
不到平湖上,何物禁吾足。bù dào píng hú shàng,hé wù jìn wú zú。

遗老斋绝句十二首

苏辙

北临凤凰台,凤去台亦圮。běi lín fèng huáng tái,fèng qù tái yì pǐ。
萋萋修竹林,喈喈何日至。qī qī xiū zhú lín,jiē jiē hé rì zhì。

遗老斋绝句十二首

苏辙

昔我过嵩麓,云移见诸峰。xī wǒ guò sōng lù,yún yí jiàn zhū fēng。
重游未有日,想像曀霾中。zhòng yóu wèi yǒu rì,xiǎng xiàng yì mái zhōng。

遗老斋绝句十二首

苏辙

避事已谢客,养性不看书。bì shì yǐ xiè kè,yǎng xìng bù kàn shū。
书中多感遇,掩卷辄长吁。shū zhōng duō gǎn yù,yǎn juǎn zhé zhǎng xū。

遗老斋绝句十二首

苏辙

人言里中旧,独有陈太丘。rén yán lǐ zhōng jiù,dú yǒu chén tài qiū。
文若命世人,惜哉忧人忧。wén ruò mìng shì rén,xī zāi yōu rén yōu。

遗老斋绝句十二首

苏辙

巢由老箕山,遁世聊可耳。cháo yóu lǎo jī shān,dùn shì liáo kě ěr。
临流愧尧舜,又甚陈仲子。lín liú kuì yáo shùn,yòu shén chén zhòng zi。

移花

苏辙

种花南堂南,堂毁花亦瘁。zhǒng huā nán táng nán,táng huǐ huā yì cuì。
理畦西轩西,花好未忍弃。lǐ qí xī xuān xī,huā hǎo wèi rěn qì。
殷勤拔陈草,秋雨流入地。yīn qín bá chén cǎo,qiū yǔ liú rù dì。
移根傅生土,指日春风至。yí gēn fù shēng tǔ,zhǐ rì chūn fēng zhì。
花来本陈洛,盈尺不为异。huā lái běn chén luò,yíng chǐ bù wèi yì。
力求千叶枝,更与一溉水。lì qiú qiān yè zhī,gèng yǔ yī gài shuǐ。
人功诚已尽,天巧行可致。rén gōng chéng yǐ jǐn,tiān qiǎo xíng kě zhì。
我老百不为,爱此养花智。wǒ lǎo bǎi bù wèi,ài cǐ yǎng huā zhì。

九日家酿未熟

苏辙

平生不喜饮,九日犹一酌。píng shēng bù xǐ yǐn,jiǔ rì yóu yī zhuó。
今年失家酿,节到真寂寞。jīn nián shī jiā niàng,jié dào zhēn jì mò。
床头泻馀樽,畦菊吐微萼。chuáng tóu xiè yú zūn,qí jú tǔ wēi è。
洗盏对妻孥,肴蔬随厚薄。xǐ zhǎn duì qī nú,yáo shū suí hòu báo。
兴来欲径醉,量尽还自却。xīng lái yù jìng zuì,liàng jǐn hái zì què。
傍人叹身健,省己知脾弱。bàng rén tàn shēn jiàn,shěng jǐ zhī pí ruò。
尚有姑射人,自守常绰约。shàng yǒu gū shè rén,zì shǒu cháng chuò yuē。
养生要慈俭,已老惭矍铄。yǎng shēng yào cí jiǎn,yǐ lǎo cán jué shuò。
燕居渐忘我,杜门奚不乐。yàn jū jiàn wàng wǒ,dù mén xī bù lè。
风曲日已干,浊醪可徐作。fēng qū rì yǐ gàn,zhuó láo kě xú zuò。

伐双谷

苏辙

芳兰非不嘉,当门自宜锄。fāng lán fēi bù jiā,dāng mén zì yí chú。
矧此恶木阴,久妨长者车。shěn cǐ è mù yīn,jiǔ fáng zhǎng zhě chē。
仆夫砺寻斧,告我日方除。pū fū lì xún fǔ,gào wǒ rì fāng chú。
久持不忍意,柯条益扶疏。jiǔ chí bù rěn yì,kē tiáo yì fú shū。
植根虽云固,伐去曾须臾。zhí gēn suī yún gù,fá qù céng xū yú。
我涂虽不宽,出入自有馀。wǒ tú suī bù kuān,chū rù zì yǒu yú。
开门听还往,并纳贤与愚。kāi mén tīng hái wǎng,bìng nà xián yǔ yú。
荒秽一朝尽,来者皆虚徐。huāng huì yī cháo jǐn,lái zhě jiē xū xú。

程八信孺表弟剖符单父相遇颍川归乡待阙作长句赠别

苏辙

我生犹及见大门,弟兄中外十七人。wǒ shēng yóu jí jiàn dà mén,dì xiōng zhōng wài shí qī rén。
两家门户甲乡党,正如颍川数孙陈。liǎng jiā mén hù jiǎ xiāng dǎng,zhèng rú yǐng chuān shù sūn chén。
嗈嗈鸣雁略云汉,风吹散落天一垠。yōng yōng míng yàn lüè yún hàn,fēng chuī sàn luò tiān yī yín。
归来勉强整毛羽,饮水啄粒伤离群。guī lái miǎn qiáng zhěng máo yǔ,yǐn shuǐ zhuó lì shāng lí qún。
东西隔绝不敢恨,死生相失长悲辛。dōng xī gé jué bù gǎn hèn,sǐ shēng xiāng shī zhǎng bēi xīn。
萧萧华发对妻子,往往老泪流衣巾。xiāo xiāo huá fā duì qī zi,wǎng wǎng lǎo lèi liú yī jīn。
仲叔已尽季亦老,双星孤月耿独存。zhòng shū yǐ jǐn jì yì lǎo,shuāng xīng gū yuè gěng dú cún。
老夫闭门不敢出,喜君三度乘朱轮。lǎo fū bì mén bù gǎn chū,xǐ jūn sān dù chéng zhū lún。
今春剖符地尤胜,不齐自古留芳尘。jīn chūn pōu fú dì yóu shèng,bù qí zì gǔ liú fāng chén。
回车访我念衰老,挽衣把臂才逡巡。huí chē fǎng wǒ niàn shuāi lǎo,wǎn yī bǎ bì cái qūn xún。
君行到官我未死,杖藜便是不速宾。jūn xíng dào guān wǒ wèi sǐ,zhàng lí biàn shì bù sù bīn。
一尊酌我当有问,此国岂有贤于君。yī zūn zhuó wǒ dāng yǒu wèn,cǐ guó qǐ yǒu xián yú jūn。

种松

苏辙

城郭人家岁寒木,桧柏森森映华屋。chéng guō rén jiā suì hán mù,guì bǎi sēn sēn yìng huá wū。
青松介僻不入城,野性特嫌尘土辱。qīng sōng jiè pì bù rù chéng,yě xìng tè xián chén tǔ rǔ。
中庭冉冉盈尺苗,条干虽短风霜足。zhōng tíng rǎn rǎn yíng chǐ miáo,tiáo gàn suī duǎn fēng shuāng zú。
培根不用粪壤厚,插竹预防鸡犬触。péi gēn bù yòng fèn rǎng hòu,chā zhú yù fáng jī quǎn chù。
他年期汝三丈高,独立仙翁毛发绿。tā nián qī rǔ sān zhàng gāo,dú lì xiān wēng máo fā lǜ。
老翁自分不及见,子孙见汝知遗直。lǎo wēng zì fēn bù jí jiàn,zi sūn jiàn rǔ zhī yí zhí。

读旧诗

苏辙

老人诗思如枯泉,辘轳不下瓮盎乾。lǎo rén shī sī rú kū quán,lù lú bù xià wèng àng qián。
旧诗展卷惊三年,粲然佳句疑昔贤。jiù shī zhǎn juǎn jīng sān nián,càn rán jiā jù yí xī xián。
老来百事不如前,藜羹稻饭嗟独便。lǎo lái bǎi shì bù rú qián,lí gēng dào fàn jiē dú biàn。
饱食馀暇尽日眠,安用琢句愁心肝。bǎo shí yú xiá jǐn rì mián,ān yòng zuó jù chóu xīn gān。