古诗词

同王适赋雪

苏辙

北风吹雨雨不断,遍满虚空作飞霰。běi fēng chuī yǔ yǔ bù duàn,biàn mǎn xū kōng zuò fēi xiàn。
纸窗独卧不成眠,茅屋无声时一泫。zhǐ chuāng dú wò bù chéng mián,máo wū wú shēng shí yī xuàn。
鸟乌错莫寒未起,庭户空明夜惊旦。niǎo wū cuò mò hán wèi qǐ,tíng hù kōng míng yè jīng dàn。
重楼复阁烂生光,绝涧连山漫不见。zhòng lóu fù gé làn shēng guāng,jué jiàn lián shān màn bù jiàn。
夹砌双杉洗更碧,满田碧草埋应烂。jiā qì shuāng shān xǐ gèng bì,mǎn tián bì cǎo mái yīng làn。
城中闭户无履迹,市上孤烟数晨爨。chéng zhōng bì hù wú lǚ jì,shì shàng gū yān shù chén cuàn。
细排玉箸短垂檐,暗结轻冰时入研。xì pái yù zhù duǎn chuí yán,àn jié qīng bīng shí rù yán。
拨灰有客顾尊俎,迹兔何人试鹰犬。bō huī yǒu kè gù zūn zǔ,jì tù hé rén shì yīng quǎn。
未容行役扫车毂,应有老农歌麦饭。wèi róng xíng yì sǎo chē gǔ,yīng yǒu lǎo nóng gē mài fàn。
一来江城若俄顷,四见白花飞面旋。yī lái jiāng chéng ruò é qǐng,sì jiàn bái huā fēi miàn xuán。
坐看酒瓮谁敢尝,归踏冰泥屡成溅。zuò kàn jiǔ wèng shuí gǎn cháng,guī tà bīng ní lǚ chéng jiàn。
年来桥板断不属,莫出肩舆足忧患。nián lái qiáo bǎn duàn bù shǔ,mò chū jiān yú zú yōu huàn。
到家昏黑空自笑,诉妇勤劳每长叹。dào jiā hūn hēi kōng zì xiào,sù fù qín láo měi zhǎng tàn。
床头有酒未用沽,囊里无钱不劳算。chuáng tóu yǒu jiǔ wèi yòng gū,náng lǐ wú qián bù láo suàn。
更令雪片大如手,终胜溪瘴长熏眼。gèng lìng xuě piàn dà rú shǒu,zhōng shèng xī zhàng zhǎng xūn yǎn。
谒告犹能不出门,典衣共子成高宴。yè gào yóu néng bù chū mén,diǎn yī gòng zi chéng gāo yàn。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

欧阳文忠公夫人挽词二首

苏辙

好礼忘耆老,持家历盛衰。hǎo lǐ wàng qí lǎo,chí jiā lì shèng shuāi。
谨严终致一,贫富各从宜。jǐn yán zhōng zhì yī,pín fù gè cóng yí。
晚岁仍闻道,临终竟不疑。wǎn suì réng wén dào,lín zhōng jìng bù yí。
外人传一二,犹得载铭诗。wài rén chuán yī èr,yóu dé zài míng shī。

欧阳伯和仲纯挽词二首

苏辙

之人虽蚤病,对客每清言。zhī rén suī zǎo bìng,duì kè měi qīng yán。
不信疾为累,要称学有原。bù xìn jí wèi lèi,yào chēng xué yǒu yuán。
籧篨视名器,果遁指乾坤。qú chú shì míng qì,guǒ dùn zhǐ qián kūn。
长短何须问,传家已抱孙。zhǎng duǎn hé xū wèn,chuán jiā yǐ bào sūn。

欧阳伯和仲纯挽词二首

苏辙

仲氏气无前,为文思涌泉。zhòng shì qì wú qián,wèi wén sī yǒng quán。
飘然落笔地,时出疾邪篇。piāo rán luò bǐ dì,shí chū jí xié piān。
杶干要经雪,骅骝行著鞭。chūn gàn yào jīng xuě,huá liú xíng zhù biān。
凄凉悲故客,不及见华颠。qī liáng bēi gù kè,bù jí jiàn huá diān。

奉使契丹二十八首奚君

苏辙

奚君五亩宅,封户一成田。xī jūn wǔ mǔ zhái,fēng hù yī chéng tián。
故垒开都邑,遗民杂汉编。gù lěi kāi dōu yì,yí mín zá hàn biān。
不知臣仆贱,漫喜杀生权。bù zhī chén pū jiàn,màn xǐ shā shēng quán。
燕俗嗟犹在,婚姻未许连。yàn sú jiē yóu zài,hūn yīn wèi xǔ lián。

滕达

苏辙

才适邦家用,学非章句儒。cái shì bāng jiā yòng,xué fēi zhāng jù rú。
遭逢初莫测,流落一长吁。zāo féng chū mò cè,liú luò yī zhǎng xū。
大节轻多难,深言究远图。dà jié qīng duō nán,shēn yán jiū yuǎn tú。
收功太原守,谈笑视羌胡。shōu gōng tài yuán shǒu,tán xiào shì qiāng hú。

鲁元翰中大挽词二首其一

苏辙

遗直诵家声,持心本至诚。yí zhí sòng jiā shēng,chí xīn běn zhì chéng。
何劳求皦察,所至自安平。hé láo qiú jiǎo chá,suǒ zhì zì ān píng。
气象馀前辈,才华属后生。qì xiàng yú qián bèi,cái huá shǔ hòu shēng。
飞腾看诸子,相继亦公卿。fēi téng kàn zhū zi,xiāng jì yì gōng qīng。

赠司空张公安道挽词三首

苏辙

道广中无竞,才高治不烦。dào guǎng zhōng wú jìng,cái gāo zhì bù fán。
安心本笃静,忧世亦时言。ān xīn běn dǔ jìng,yōu shì yì shí yán。
寿考同侪尽,经纶故事存。shòu kǎo tóng chái jǐn,jīng lún gù shì cún。
犹应门下客,微论记根原。yóu yīng mén xià kè,wēi lùn jì gēn yuán。

赠司空张公安道挽词三首

苏辙

孤高出世学,豪迈谪仙人。gū gāo chū shì xué,háo mài zhé xiān rén。
早岁犹和俗,中年自识真。zǎo suì yóu hé sú,zhōng nián zì shí zhēn。
定馀时发照,尘尽四无邻。dìng yú shí fā zhào,chén jǐn sì wú lín。
闻道骑箕尾,还应事玉宸。wén dào qí jī wěi,hái yīng shì yù chén。

赠司空张公安道挽词三首

苏辙

西蜀识公初,南都从事馀。xī shǔ shí gōng chū,nán dōu cóng shì yú。
一言知我可,久好复谁如。yī yán zhī wǒ kě,jiǔ hǎo fù shuí rú。
学术留元叹,家声付伯鱼。xué shù liú yuán tàn,jiā shēng fù bó yú。
霜天近生日,闻挽重唏嘘。shuāng tiān jìn shēng rì,wén wǎn zhòng xī xū。

大行太皇太后挽词二首

苏辙

内治隆三世,尊临极九年。nèi zhì lóng sān shì,zūn lín jí jiǔ nián。
神孙克负荷,大业付安全。shén sūn kè fù hé,dà yè fù ān quán。
有道华夷靖,无心怨恶悛。yǒu dào huá yí jìng,wú xīn yuàn è quān。
和熹盛东汉,从此不称贤。hé xī shèng dōng hàn,cóng cǐ bù chēng xián。

大行太皇太后挽词二首

苏辙

约己心全小,宽民德有馀。yuē jǐ xīn quán xiǎo,kuān mín dé yǒu yú。
外家恩泽少,先后礼容虚。wài jiā ēn zé shǎo,xiān hòu lǐ róng xū。
原庙因前室,中朝避册书。yuán miào yīn qián shì,zhōng cháo bì cè shū。
功名不胜纪,四谥叹犹疏。gōng míng bù shèng jì,sì shì tàn yóu shū。

故枢密签书赠正议大夫王彦霖挽词二首

苏辙

试吏有能名,升台擅直声。shì lì yǒu néng míng,shēng tái shàn zhí shēng。
雄飞极九载,修路止三城。xióng fēi jí jiǔ zài,xiū lù zhǐ sān chéng。
壮志方凌厉,遗书忽叹惊。zhuàng zhì fāng líng lì,yí shū hū tàn jīng。
老人殊可念,白首泣新茔。lǎo rén shū kě niàn,bái shǒu qì xīn yíng。

故枢密签书赠正议大夫王彦霖挽词二首

苏辙

倾盖晚相亲,东西省户邻。qīng gài wǎn xiāng qīn,dōng xī shěng hù lín。
听君占谏草,继我出词纶。tīng jūn zhàn jiàn cǎo,jì wǒ chū cí lún。
京尹声初浃,枢廷迹尚新。jīng yǐn shēng chū jiā,shū tíng jì shàng xīn。
邯郸炊未熟,荣谢隔逡巡。hán dān chuī wèi shú,róng xiè gé qūn xún。

亡嫂靖安君蒲氏挽词二首

苏辙

家风足图史,妇德俨蘋蘩。jiā fēng zú tú shǐ,fù dé yǎn píng fán。
汤沐从夫宠,冠衣席弟恩。tāng mù cóng fū chǒng,guān yī xí dì ēn。
克家传众子,有后庆多孙。kè jiā chuán zhòng zi,yǒu hòu qìng duō sūn。
追养心何极,增封礼尚存。zhuī yǎng xīn hé jí,zēng fēng lǐ shàng cún。

亡嫂靖安君蒲氏挽词二首

苏辙

宦游非不遂,流落自粗疏。huàn yóu fēi bù suì,liú luò zì cū shū。
宗党半天末,存亡惊素书。zōng dǎng bàn tiān mò,cún wáng jīng sù shū。
佳城东岭外,茂木故阡馀。jiā chéng dōng lǐng wài,mào mù gù qiān yú。
遥想千车送,临江涕满裾。yáo xiǎng qiān chē sòng,lín jiāng tì mǎn jū。