古诗词

送欧阳辩

苏辙

我年十九识君翁,须发白尽颧颊红。wǒ nián shí jiǔ shí jūn wēng,xū fā bái jǐn quán jiá hóng。
奇姿云卷出翠阜,高论河决生清风。qí zī yún juǎn chū cuì fù,gāo lùn hé jué shēng qīng fēng。
我时少年岂知道,因缘父兄愿承教。wǒ shí shǎo nián qǐ zhī dào,yīn yuán fù xiōng yuàn chéng jiào。
文章疏略未足云,举止猖狂空自笑。wén zhāng shū lüè wèi zú yún,jǔ zhǐ chāng kuáng kōng zì xiào。
公家多士如牛毛,扬眉抵掌气相高。gōng jiā duō shì rú niú máo,yáng méi dǐ zhǎng qì xiāng gāo。
下客逡巡愧知己,流蘖低昂随所遭。xià kè qūn xún kuì zhī jǐ,liú niè dī áng suí suǒ zāo。
却来京洛三十载,重到公家二君在。què lái jīng luò sān shí zài,zhòng dào gōng jiā èr jūn zài。
伯亡仲逝无由追,泪落数行心破碎。bó wáng zhòng shì wú yóu zhuī,lèi luò shù xíng xīn pò suì。
京城东西正十里,雨落泥深旱尘起。jīng chéng dōng xī zhèng shí lǐ,yǔ luò ní shēn hàn chén qǐ。
衣冠缠绕类春蚕,一岁相从知有几。yī guān chán rào lèi chūn cán,yī suì xiāng cóng zhī yǒu jǐ。
去年叔为尚书郎,家传旧业行有望。qù nián shū wèi shàng shū láng,jiā chuán jiù yè xíng yǒu wàng。
今年季作澶渊吏,米盐骚屑何当起。jīn nián jì zuò chán yuān lì,mǐ yán sāo xiè hé dāng qǐ。
前辈今无一二存,后来幸有风流似。qián bèi jīn wú yī èr cún,hòu lái xìng yǒu fēng liú shì。
黄河西行淤没屋,桑柘如云麦禾熟。huáng hé xī xíng yū méi wū,sāng zhè rú yún mài hé shú。
年丰事少似宜君,饱读遗书心亦足。nián fēng shì shǎo shì yí jūn,bǎo dú yí shū xīn yì zú。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

上元夜

苏辙

新春收积雨,明月澹微云。xīn chūn shōu jī yǔ,míng yuè dàn wēi yún。
照水疏灯出,因风远乐闻。zhào shuǐ shū dēng chū,yīn fēng yuǎn lè wén。
天涯仍有节,人事竟何分。tiān yá réng yǒu jié,rén shì jìng hé fēn。
卖酒真拘束,何时一醉醺。mài jiǔ zhēn jū shù,hé shí yī zuì xūn。

曾子宣郡太挽词二首

苏辙

族大徽音远,年高福祚多。zú dà huī yīn yuǎn,nián gāo fú zuò duō。
生儿尽龙虎,封国裂山河。shēng ér jǐn lóng hǔ,fēng guó liè shān hé。
象服惊初掩,埋文信不磨。xiàng fú jīng chū yǎn,mái wén xìn bù mó。
送车江郭满,咽绝听哀歌。sòng chē jiāng guō mǎn,yàn jué tīng āi gē。

曾子宣郡太挽词二首

苏辙

安舆遍西北,丹旐历江湖。ān yú biàn xī běi,dān zhào lì jiāng hú。
存没终无憾,哀荣两得俱。cún méi zhōng wú hàn,āi róng liǎng dé jù。
新封崇马鬣,馀福荐浮图。xīn fēng chóng mǎ liè,yú fú jiàn fú tú。
家法蘋蘩在,空堂始一虞。jiā fǎ píng fán zài,kōng táng shǐ yī yú。

食菱

苏辙

野沼涨清泉,乌菱不直钱。yě zhǎo zhǎng qīng quán,wū líng bù zhí qián。
蟹肥螯正满,石破髓初坚。xiè féi áo zhèng mǎn,shí pò suǐ chū jiān。
节物秋风早,樽罍夜月偏。jié wù qiū fēng zǎo,zūn léi yè yuè piān。
令人思淮上,小舫藕如椽。lìng rén sī huái shàng,xiǎo fǎng ǒu rú chuán。

将之绩溪梦中赋泊舟野步

苏辙

扁舟逢野岸,试出步崇冈。biǎn zhōu féng yě àn,shì chū bù chóng gāng。
山转得幽谷,人家馀夕阳。shān zhuǎn dé yōu gǔ,rén jiā yú xī yáng。
被畦多绿茹,堆屋剩黄粱。bèi qí duō lǜ rú,duī wū shèng huáng liáng。
深羡安居乐,谁令志四方。shēn xiàn ān jū lè,shuí lìng zhì sì fāng。

逢章户掾赴澧州

苏辙

江船不厌窄,船窄始宜行。jiāng chuán bù yàn zhǎi,chuán zhǎi shǐ yí xíng。
风里长先过,滩头一倍轻。fēng lǐ zhǎng xiān guò,tān tóu yī bèi qīng。
迎亲无恶处,禄养胜躬耕。yíng qīn wú è chù,lù yǎng shèng gōng gēng。
澧上春兰早,犹堪吊屈生。lǐ shàng chūn lán zǎo,yóu kān diào qū shēng。

次韵迟初入宣河

苏辙

远客安长道,低蓬称小溪。yuǎn kè ān zhǎng dào,dī péng chēng xiǎo xī。
云添湿帆雨,舟滞没篙泥。yún tiān shī fān yǔ,zhōu zhì méi gāo ní。
草绿耕牛健,村深候鸟啼。cǎo lǜ gēng niú jiàn,cūn shēn hòu niǎo tí。
陶翁方作令,归去未成题。táo wēng fāng zuò lìng,guī qù wèi chéng tí。

官舍小池有鸂鶒遗二小雏二首其二

苏辙

清池定谁至,鸂鶒自来驯。qīng chí dìng shuí zhì,xī chì zì lái xùn。
知我无伤意,怜渠解托身。zhī wǒ wú shāng yì,lián qú jiě tuō shēn。
桥阴栖息稳,岛外往来频。qiáo yīn qī xī wěn,dǎo wài wǎng lái pín。
勿食游鱼子,从交长细鳞。wù shí yóu yú zi,cóng jiāo zhǎng xì lín。

次韵答人槛竹

苏辙

猗猗元自直,落落不须扶。yī yī yuán zì zhí,luò luò bù xū fú。
密节风吹展,清阴月共铺。mì jié fēng chuī zhǎn,qīng yīn yuè gòng pù。
丛长傲霜雪,根瘦耻泥涂。cóng zhǎng ào shuāng xuě,gēn shòu chǐ ní tú。
更种愁无地,应须剪碧芦。gèng zhǒng chóu wú dì,yīng xū jiǎn bì lú。

复病三首

苏辙

病作日短至,病消秋气初。bìng zuò rì duǎn zhì,bìng xiāo qiū qì chū。
山深足氛瘴,俗俭少肴蔬。shān shēn zú fēn zhàng,sú jiǎn shǎo yáo shū。
药乱曾何补,心安当自除。yào luàn céng hé bǔ,xīn ān dāng zì chú。
朝廷闵流落,已是脱迁居。cháo tíng mǐn liú luò,yǐ shì tuō qiān jū。

复病三首

苏辙

寒作埋冰雪,热攻投火汤。hán zuò mái bīng xuě,rè gōng tóu huǒ tāng。
今生那有此,宿业未应亡。jīn shēng nà yǒu cǐ,sù yè wèi yīng wáng。
委顺一无损,力争徒自伤。wěi shùn yī wú sǔn,lì zhēng tú zì shāng。
颓然付一榻,是处得清凉。tuí rán fù yī tà,shì chù dé qīng liáng。

复病三首

苏辙

一病五十日,复尔当解官。yī bìng wǔ shí rì,fù ěr dāng jiě guān。
不才归亦乐,无食去犹难。bù cái guī yì lè,wú shí qù yóu nán。
黾勉人应笑,低徊意已阑。mǐn miǎn rén yīng xiào,dī huái yì yǐ lán。
旧师摩诘老,把卷静中看。jiù shī mó jí lǎo,bǎ juǎn jìng zhōng kàn。

病后白发

苏辙

枯木自少叶,不堪经晓霜。kū mù zì shǎo yè,bù kān jīng xiǎo shuāng。
病添衰发白,梳落细丝长。bìng tiān shuāi fā bái,shū luò xì sī zhǎng。
筋力从凋朽,肝心罢激昂。jīn lì cóng diāo xiǔ,gān xīn bà jī áng。
势如秋后雨,一度一凄凉。shì rú qiū hòu yǔ,yī dù yī qī liáng。

次韵侯宣城题叠嶂楼

苏辙

小邑来时路,宣城最近邻。xiǎo yì lái shí lù,xuān chéng zuì jìn lín。
楼台百年旧,花竹一番新。lóu tái bǎi nián jiù,huā zhú yī fān xīn。
登览春深日,凝思病后身。dēng lǎn chūn shēn rì,níng sī bìng hòu shēn。
何时对樽酒,重为洗埃尘。hé shí duì zūn jiǔ,zhòng wèi xǐ āi chén。

神宗皇帝挽词三首

苏辙

稽古尧无作,勤邦禹有功。jī gǔ yáo wú zuò,qín bāng yǔ yǒu gōng。
政新天地力,事改汉唐风。zhèng xīn tiān dì lì,shì gǎi hàn táng fēng。
礼乐寰中盛,梯航海外通。lǐ lè huán zhōng shèng,tī háng hǎi wài tōng。
华封徒有诵,龙御忽乘空。huá fēng tú yǒu sòng,lóng yù hū chéng kōng。
1732«3456789»