古诗词

夜坐

苏辙

少年读书目力耗,老怯灯光睡常早。shǎo nián dú shū mù lì hào,lǎo qiè dēng guāng shuì cháng zǎo。
一阳来复夜正长,城上鼓声寒考考。yī yáng lái fù yè zhèng zhǎng,chéng shàng gǔ shēng hán kǎo kǎo。
老僧劝我习禅定,跏趺正坐推不倒。lǎo sēng quàn wǒ xí chán dìng,jiā fū zhèng zuò tuī bù dào。
一心无著徐自静,六尘消尽何曾扫。yī xīn wú zhù xú zì jìng,liù chén xiāo jǐn hé céng sǎo。
湛然已似须陀洹,久尔不负瞿昙老。zhàn rán yǐ shì xū tuó huán,jiǔ ěr bù fù qú tán lǎo。
回看尘劳但微笑,欲度群迷先自了。huí kàn chén láo dàn wēi xiào,yù dù qún mí xiān zì le。
平生误与道士游,妄意交梨求火枣。píng shēng wù yǔ dào shì yóu,wàng yì jiāo lí qiú huǒ zǎo。
知有毗卢一径通,信脚直前无别巧。zhī yǒu pí lú yī jìng tōng,xìn jiǎo zhí qián wú bié qiǎo。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

再和十首

苏辙

高情日与故山期,鸿鹄谁言也倦飞。gāo qíng rì yǔ gù shān qī,hóng gǔ shuí yán yě juàn fēi。
且听渔人强哺啜,坐中羁客畏公归。qiě tīng yú rén qiáng bǔ chuài,zuò zhōng jī kè wèi gōng guī。

再和十首

苏辙

天为多才故欲禁,府门摧落涨江深。tiān wèi duō cái gù yù jìn,fǔ mén cuī luò zhǎng jiāng shēn。
鼎新翠壁排精铁,涌出飞楼直百金。dǐng xīn cuì bì pái jīng tiě,yǒng chū fēi lóu zhí bǎi jīn。

再和十首

苏辙

楼上青山绕四垂,画桥百步引朱扉。lóu shàng qīng shān rào sì chuí,huà qiáo bǎi bù yǐn zhū fēi。
落成当与公同上,一看长江白练微。luò chéng dāng yǔ gōng tóng shàng,yī kàn zhǎng jiāng bái liàn wēi。

再和十首

苏辙

歌舞留宾意自多,华灯数问夜如何。gē wǔ liú bīn yì zì duō,huá dēng shù wèn yè rú hé。
白头病客无才思,惯卧茅檐长薜萝。bái tóu bìng kè wú cái sī,guàn wò máo yán zhǎng bì luó。

戏赠李朝散

苏辙

江雾霏霏作雪天,樽前醉倒不知寒。jiāng wù fēi fēi zuò xuě tiān,zūn qián zuì dào bù zhī hán。
后堂桃李春犹晚,试觅酥花子细看。hòu táng táo lǐ chūn yóu wǎn,shì mì sū huā zi xì kàn。

戏答

苏辙

银瓶泻酒正霜天,玉麈生风夜更寒。yín píng xiè jiǔ zhèng shuāng tiān,yù zhǔ shēng fēng yè gèng hán。
下客不辞投辖饮,好花犹恐隔帘看。xià kè bù cí tóu xiá yǐn,hǎo huā yóu kǒng gé lián kàn。

和萧刓察推贺族叔司理登科还乡四首

苏辙

家声籍籍大江西,临老挥毫捧御题。jiā shēng jí jí dà jiāng xī,lín lǎo huī háo pěng yù tí。
得意何殊少年乐,还家不惜醉如泥。dé yì hé shū shǎo nián lè,hái jiā bù xī zuì rú ní。

和萧刓察推贺族叔司理登科还乡四首

苏辙

读尽家藏万卷书,萧然华发宦游初。dú jǐn jiā cáng wàn juǎn shū,xiāo rán huá fā huàn yóu chū。
区区狱掾何须愧,聊把春秋试绪馀。qū qū yù yuàn hé xū kuì,liáo bǎ chūn qiū shì xù yú。

和萧刓察推贺族叔司理登科还乡四首

苏辙

作官未减读书勤,簿领从今日日新。zuò guān wèi jiǎn dú shū qín,bù lǐng cóng jīn rì rì xīn。
汗简韦编谁付予,传家应有下帷人。hàn jiǎn wéi biān shuí fù yǔ,chuán jiā yīng yǒu xià wéi rén。

和萧刓察推贺族叔司理登科还乡四首

苏辙

巷南诸子足才贤,邂逅相逢秀句传。xiàng nán zhū zi zú cái xián,xiè hòu xiāng féng xiù jù chuán。
强作短章同寄与,异时见我一依然。qiáng zuò duǎn zhāng tóng jì yǔ,yì shí jiàn wǒ yī yī rán。

次韵毛君烧松花六绝

苏辙

茅庵纸帐学僧眠,炉爇松花取易然。máo ān zhǐ zhàng xué sēng mián,lú ruò sōng huā qǔ yì rán。
唯有未能忘酒在,手倾金盏斗垂莲。wéi yǒu wèi néng wàng jiǔ zài,shǒu qīng jīn zhǎn dòu chuí lián。

次韵毛君烧松花六绝

苏辙

饼杂松黄二月天,盘敲松子早霜寒。bǐng zá sōng huáng èr yuè tiān,pán qiāo sōng zi zǎo shuāng hán。
山家一物都无弃,狼籍干花最后般。shān jiā yī wù dōu wú qì,láng jí gàn huā zuì hòu bān。

次韵毛君烧松花六绝

苏辙

松老香多气自严,馀烟勃郁透疏帘。sōng lǎo xiāng duō qì zì yán,yú yān bó yù tòu shū lián。
须臾过尽惟灰在,借问谁收一番炎。xū yú guò jǐn wéi huī zài,jiè wèn shuí shōu yī fān yán。

次韵毛君烧松花六绝

苏辙

美人寒甚懒开扉,金作松花插幂䍦。měi rén hán shén lǎn kāi fēi,jīn zuò sōng huā chā mì lí。
几度低头疑堕落,青烟已断未消时。jǐ dù dī tóu yí duò luò,qīng yān yǐ duàn wèi xiāo shí。

次韵毛君烧松花六绝

苏辙

枯萼鳞皴不复坚,重重正似半开莲。kū è lín cūn bù fù jiān,zhòng zhòng zhèng shì bàn kāi lián。
曾经樵舍砖炉见,未许邦君画閤然。céng jīng qiáo shě zhuān lú jiàn,wèi xǔ bāng jūn huà gé rán。