古诗词

外孙文九伏中入村晒麦

苏辙

春田不雨忧无麦,入囷得半犹足食。chūn tián bù yǔ yōu wú mài,rù qūn dé bàn yóu zú shí。
伏中一晒不可缓,旱田苍耳犹难得。fú zhōng yī shài bù kě huǎn,hàn tián cāng ěr yóu nán dé。
人言春旱夏当潦,入伏未保天日好。rén yán chūn hàn xià dāng lǎo,rù fú wèi bǎo tiān rì hǎo。
老农经事言不虚,防风防雨如防盗。lǎo nóng jīng shì yán bù xū,fáng fēng fáng yǔ rú fáng dào。
外孙读书旧有功,五言七字传祖风。wài sūn dú shū jiù yǒu gōng,wǔ yán qī zì chuán zǔ fēng。
旋投诗笔到田舍,知我老来馋且慵。xuán tóu shī bǐ dào tián shě,zhī wǒ lǎo lái chán qiě yōng。
秋田正急车难起,汗滴肩赪愧邻里。qiū tián zhèng jí chē nán qǐ,hàn dī jiān chēng kuì lín lǐ。
磨声细转雪花飞,举家百口磨牙齿。mó shēng xì zhuǎn xuě huā fēi,jǔ jiā bǎi kǒu mó yá chǐ。
食前方丈我所无,烝饼十字或有诸。shí qián fāng zhàng wǒ suǒ wú,zhēng bǐng shí zì huò yǒu zhū。
孙归何用慰勤苦,烹鸡亦有烝胡卢。sūn guī hé yòng wèi qín kǔ,pēng jī yì yǒu zhēng hú lú。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

逍遥堂会宿二首

苏辙

秋来东阁凉如水,客去山公醉似泥。qiū lái dōng gé liáng rú shuǐ,kè qù shān gōng zuì shì ní。
困卧北窗呼不起,风吹松竹雨凄凄。kùn wò běi chuāng hū bù qǐ,fēng chuī sōng zhú yǔ qī qī。

雪中会饮李倅钧

苏辙

众客喧哗发酒狂,逡巡密雪自飞扬。zhòng kè xuān huā fā jiǔ kuáng,qūn xún mì xuě zì fēi yáng。
莫嫌作赋无枚叟,且喜延宾有孝王。mò xián zuò fù wú méi sǒu,qiě xǐ yán bīn yǒu xiào wáng。

雪中会饮李倅钧

苏辙

雪花如掌堕阶除,剧饮时看卧酒壶。xuě huā rú zhǎng duò jiē chú,jù yǐn shí kàn wò jiǔ hú。
半夜琼瑶深没膝,欲归迷路肯留无。bàn yè qióng yáo shēn méi xī,yù guī mí lù kěn liú wú。

雪中会饮李倅钧

苏辙

竹里茅庵雪覆檐,炉香蔼蔼著蒲帘。zhú lǐ máo ān xuě fù yán,lú xiāng ǎi ǎi zhù pú lián。
欲求初祖安心法,笑我醺然已半酣。yù qiú chū zǔ ān xīn fǎ,xiào wǒ xūn rán yǐ bàn hān。

次韵张恕戏王巩

苏辙

二君豪俊并侯家,歌舞争妍不受夸。èr jūn háo jùn bìng hóu jiā,gē wǔ zhēng yán bù shòu kuā。
闻道肌肤如素练,更堪鬓发似飞鸦。wén dào jī fū rú sù liàn,gèng kān bìn fā shì fēi yā。

马上见卖芍药戏赠张厚之二绝

苏辙

春风欲尽无寻处,尽向南园芍药中。chūn fēng yù jǐn wú xún chù,jǐn xiàng nán yuán sháo yào zhōng。
过尽此花真尽也,此生应与此花同。guò jǐn cǐ huā zhēn jǐn yě,cǐ shēng yīng yǔ cǐ huā tóng。

马上见卖芍药戏赠张厚之二绝

苏辙

春来便有南园约,过尽春风约尚赊。chūn lái biàn yǒu nán yuán yuē,guò jǐn chūn fēng yuē shàng shē。
绿叶成阴花结子,便须携客到君家。lǜ yè chéng yīn huā jié zi,biàn xū xié kè dào jūn jiā。

答见和

苏辙

花柳萧条行已老,圣贤希阔未尝中。huā liǔ xiāo tiáo xíng yǐ lǎo,shèng xián xī kuò wèi cháng zhōng。
眼看芍药纷纷尽,赖有樱桃颗颗同。yǎn kàn sháo yào fēn fēn jǐn,lài yǒu yīng táo kē kē tóng。

答见和

苏辙

尘编何用朝朝看,新酿还须处处赊。chén biān hé yòng cháo cháo kàn,xīn niàng hái xū chù chù shē。
好事若能频载酒,不妨时复到杨家。hǎo shì ruò néng pín zài jiǔ,bù fáng shí fù dào yáng jiā。

次韵李逵见赠

苏辙

太学群游经最明,青衫憔悴竟何成。tài xué qún yóu jīng zuì míng,qīng shān qiáo cuì jìng hé chéng。
齑盐仍作当年味,名誉飞蝇过耳声。jī yán réng zuò dāng nián wèi,míng yù fēi yíng guò ěr shēng。

河上莫归过南湖二绝

苏辙

西来白水满南池,走马池边日落时。xī lái bái shuǐ mǎn nán chí,zǒu mǎ chí biān rì luò shí。
桥底荷花无限思,清香乞与路人知。qiáo dǐ hé huā wú xiàn sī,qīng xiāng qǐ yǔ lù rén zhī。

河上莫归过南湖二绝

苏辙

淤田水浅客来迟,解舫都门问几时。yū tián shuǐ qiǎn kè lái chí,jiě fǎng dōu mén wèn jǐ shí。
谁道两京鸡犬接,差除屈指未曾知。shuí dào liǎng jīng jī quǎn jiē,chà chú qū zhǐ wèi céng zhī。

秋祀高禖二绝

苏辙

荡荡巍巍尧舜前,一丘惟见柏森然。dàng dàng wēi wēi yáo shùn qián,yī qiū wéi jiàn bǎi sēn rán。
后来秦汉何堪数,跋扈飞扬得几年。hòu lái qín hàn hé kān shù,bá hù fēi yáng dé jǐ nián。

秋祀高禖二绝

苏辙

乾德年中初一新,颓垣破瓦委荆榛。qián dé nián zhōng chū yī xīn,tuí yuán pò wǎ wěi jīng zhēn。
兴亡举坠干戈际,闲暇方知国有人。xīng wáng jǔ zhuì gàn gē jì,xián xiá fāng zhī guó yǒu rén。

过兴教赠钊上人

苏辙

四十年间此院留,临河看尽往还舟。sì shí nián jiān cǐ yuàn liú,lín hé kàn jǐn wǎng hái zhōu。
同来并是三年客,听说行藏各自羞。tóng lái bìng shì sān nián kè,tīng shuō xíng cáng gè zì xiū。