古诗词

次韵和子瞻归去来辞

苏辙

归去来兮,归自南荒,又安归?guī qù lái xī,guī zì nán huāng,yòu ān guī?
鸿乘时而往来,曾奚喜而奚悲。hóng chéng shí ér wǎng lái,céng xī xǐ ér xī bēi。
曩所恶之莫逃,今虽欢其足追!nǎng suǒ è zhī mò táo,jīn suī huān qí zú zhuī!
蹈天运之自然,意造物而良非。dǎo tiān yùn zhī zì rán,yì zào wù ér liáng fēi。
盖有口之必食,亦无形而莫衣。gài yǒu kǒu zhī bì shí,yì wú xíng ér mò yī。
苟所赖之无几,则虽丧其亦微。gǒu suǒ lài zhī wú jǐ,zé suī sàng qí yì wēi。
吾驾非良,吾行弗奔。wú jià fēi liáng,wú xíng fú bēn。
心游无垠,足不及门。xīn yóu wú yín,zú bù jí mén。
视之若穷,挹焉则存。shì zhī ruò qióng,yì yān zé cún。
俯仰衡茅,亦有一樽。fǔ yǎng héng máo,yì yǒu yī zūn。
既饭稻与食肉,抚簟瓢而愧颜。jì fàn dào yǔ shí ròu,fǔ diàn piáo ér kuì yán。
感乌鹊之夜飞,树三绕而未安。gǎn wū què zhī yè fēi,shù sān rào ér wèi ān。
有父兄之遗书,命却扫而闭关。yǒu fù xiōng zhī yí shū,mìng què sǎo ér bì guān。
知物化之如幻,盖舍物而内观。zhī wù huà zhī rú huàn,gài shě wù ér nèi guān。
气有习而未忘,痛斯人之不还。qì yǒu xí ér wèi wàng,tòng sī rén zhī bù hái。
将筑室乎西廛,堂已具而无桓。jiāng zhù shì hū xī chán,táng yǐ jù ér wú huán。
归去来兮,世无斯人谁与游?guī qù lái xī,shì wú sī rén shuí yǔ yóu?
龟自闭于床下,息眇绵乎无求。guī zì bì yú chuáng xià,xī miǎo mián hū wú qiú。
阅岁月而不移,或有为予深忧。yuè suì yuè ér bù yí,huò yǒu wèi yǔ shēn yōu。
解刀剑以买牛,拔萧艾以为畴。jiě dāo jiàn yǐ mǎi niú,bá xiāo ài yǐ wèi chóu。
蓬累而行,捐车舍舟。péng lèi ér xíng,juān chē shě zhōu。
独栖栖于图史,或以佞而疑丘。dú qī qī yú tú shǐ,huò yǐ nìng ér yí qiū。
散众说之纠纷,忽冰溃而川流。sàn zhòng shuō zhī jiū fēn,hū bīng kuì ér chuān liú。
曰吾与子二人,取已多其罢休。yuē wú yǔ zi èr rén,qǔ yǐ duō qí bà xiū。
已矣乎,斯人不朽惟知时,时不我知谁为留?yǐ yǐ hū,sī rén bù xiǔ wéi zhī shí,shí bù wǒ zhī shuí wèi liú?
岁云往矣今何之?天地不吾欺,形影尚可期。suì yún wǎng yǐ jīn hé zhī?tiān dì bù wú qī,xíng yǐng shàng kě qī。
相冬廪之亿秭,知春垄之耘耔。xiāng dōng lǐn zhī yì zǐ,zhī chūn lǒng zhī yún zǐ。
视白首之章韍,信稚子之书诗。shì bái shǒu zhī zhāng fú,xìn zhì zi zhī shū shī。
若妍丑之已然,岂复临镜而自疑。ruò yán chǒu zhī yǐ rán,qǐ fù lín jìng ér zì yí。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

寓居六咏

苏辙

手植天随菊,晨添苜蓿盘。shǒu zhí tiān suí jú,chén tiān mù xu pán。
丛长怜夏苦,花晚怯秋寒。cóng zhǎng lián xià kǔ,huā wǎn qiè qiū hán。
素食旧所愧,长斋今未阑。sù shí jiù suǒ kuì,zhǎng zhāi jīn wèi lán。
殷勤拾落蕊,眼暗读书难。yīn qín shí luò ruǐ,yǎn àn dú shū nán。

寓居六咏

苏辙

山丹炫南土,盈尺愧西京。shān dān xuàn nán tǔ,yíng chǐ kuì xī jīng。
所至曾无比,知非浪得名。suǒ zhì céng wú bǐ,zhī fēi làng dé míng。
未须求别种,尚欠剥繁英。wèi xū qiú bié zhǒng,shàng qiàn bō fán yīng。
行复春风度,天涯眼暂明。xíng fù chūn fēng dù,tiān yá yǎn zàn míng。

寓居六咏

苏辙

邻家三亩竹,萧散倚东墙。lín jiā sān mǔ zhú,xiāo sàn yǐ dōng qiáng。
谁谓非吾有,时能惠我凉。shuí wèi fēi wú yǒu,shí néng huì wǒ liáng。
雪深闻毁折,风作任披猖。xuě shēn wén huǐ zhé,fēng zuò rèn pī chāng。
事过还依旧,相看意愈长。shì guò hái yī jiù,xiāng kàn yì yù zhǎng。

寓居六咏

苏辙

弱榴生掩冉,插竹强支叉。ruò liú shēng yǎn rǎn,chā zhú qiáng zhī chā。
旋叠封根石,能开著子花。xuán dié fēng gēn shí,néng kāi zhù zi huā。
扶持物遂性,缀缉我成家。fú chí wù suì xìng,zhuì jī wǒ chéng jiā。
故国田园少,何须恨海涯。gù guó tián yuán shǎo,hé xū hèn hǎi yá。

寓居六咏

苏辙

大鸡如人立,小鸡三寸长。dà jī rú rén lì,xiǎo jī sān cùn zhǎng。
造物均付予,危冠两昂藏。zào wù jūn fù yǔ,wēi guān liǎng áng cáng。
出栏风易倒,依草枯不僵。chū lán fēng yì dào,yī cǎo kū bù jiāng。
后庭花草盛,怜汝计兴亡。hòu tíng huā cǎo shèng,lián rǔ jì xīng wáng。

寓居六咏

苏辙

西邻分半井,十口无渴忧。xī lín fēn bàn jǐng,shí kǒu wú kě yōu。
岁旱百泉竭,日供八家求。suì hàn bǎi quán jié,rì gōng bā jiā qiú。
艰难念生理,沾足愧寒流。jiān nán niàn shēng lǐ,zhān zú kuì hán liú。
比闻山田妇,出汲争群牛。bǐ wén shān tián fù,chū jí zhēng qún niú。

范丞相尧夫挽词二首

苏辙

持身守忠恕,临事耻浮沉。chí shēn shǒu zhōng shù,lín shì chǐ fú chén。
直道更三黜,平生惟一心。zhí dào gèng sān chù,píng shēng wéi yī xīn。
家风来自远,国论老弥深。jiā fēng lái zì yuǎn,guó lùn lǎo mí shēn。
令德真如玉,泥沙枉见侵。lìng dé zhēn rú yù,ní shā wǎng jiàn qīn。

范丞相尧夫挽词二首

苏辙

南迁头已白,北返病初加。nán qiān tóu yǐ bái,běi fǎn bìng chū jiā。
君意知无罪,天心许到家。jūn yì zhī wú zuì,tiān xīn xǔ dào jiā。
同朝曾忝旧,握手一长嗟。tóng cháo céng tiǎn jiù,wò shǒu yī zhǎng jiē。
时事纷无已,还应付棣华。shí shì fēn wú yǐ,hái yīng fù dì huá。

大行皇太后挽词二首

苏辙

累朝宗内治,晚岁擅鸿勋。lèi cháo zōng nèi zhì,wǎn suì shàn hóng xūn。
立子得元圣,收帘奉长君。lì zi dé yuán shèng,shōu lián fèng zhǎng jūn。
一言消横逆,多难弭纷纭。yī yán xiāo héng nì,duō nán mǐ fēn yún。
仙驭曾非远,长瞻巩洛云。xiān yù céng fēi yuǎn,zhǎng zhān gǒng luò yún。

大行皇太后挽词二首

苏辙

家风承旧相,国体继皇姑。jiā fēng chéng jiù xiāng,guó tǐ jì huáng gū。
定策从中禁,传声震海隅。dìng cè cóng zhōng jìn,chuán shēng zhèn hǎi yú。
春风开闭蛰,朝露湿焦枯。chūn fēng kāi bì zhé,cháo lù shī jiāo kū。
万里生还客,冠缨泪雨濡。wàn lǐ shēng hái kè,guān yīng lèi yǔ rú。

追尊皇太后挽词二首

苏辙

月缺年何久,龙飞事一新。yuè quē nián hé jiǔ,lóng fēi shì yī xīn。
追崇名号正,同袝礼容均。zhuī chóng míng hào zhèng,tóng fù lǐ róng jūn。
凤翣低迎日,龙輴细起尘。fèng shà dī yíng rì,lóng chūn xì qǐ chén。
都人知舜孝,拥绋尽沾巾。dōu rén zhī shùn xiào,yōng fú jǐn zhān jīn。

追尊皇太后挽词二首

苏辙

德美钟岐嶷,荣华倍感伤。dé měi zhōng qí yí,róng huá bèi gǎn shāng。
一时朝野恨,百世本支长。yī shí cháo yě hèn,bǎi shì běn zhī zhǎng。
出祖悲无憾,因山俭有光。chū zǔ bēi wú hàn,yīn shān jiǎn yǒu guāng。
他年过嵩洛,望拜裕陵旁。tā nián guò sōng luò,wàng bài yù líng páng。

赠史文通奉议二首

苏辙

墙北史居士,挂冠心转闲。qiáng běi shǐ jū shì,guà guān xīn zhuǎn xián。
顶开人共怪,神去夜深还。dǐng kāi rén gòng guài,shén qù yè shēn hái。
白雪微侵鬓,丹砂久驻颜。bái xuě wēi qīn bìn,dān shā jiǔ zhù yán。
从君欲问道,何日径开关。cóng jūn yù wèn dào,hé rì jìng kāi guān。

赠史文通奉议二首

苏辙

有叟住东野,畏人希入城。yǒu sǒu zhù dōng yě,wèi rén xī rù chéng。
君时共还往,我欲问修行。jūn shí gòng hái wǎng,wǒ yù wèn xiū xíng。
早岁识岩客,近时逢绛生。zǎo suì shí yán kè,jìn shí féng jiàng shēng。
真能访茅屋,屣履试将迎。zhēn néng fǎng máo wū,xǐ lǚ shì jiāng yíng。

次前韵示杨明二首

苏辙

晚岁有馀乐,天教一向闲。wǎn suì yǒu yú lè,tiān jiào yī xiàng xián。
嵩阳百口住,岭外七年还。sōng yáng bǎi kǒu zhù,lǐng wài qī nián hái。
卜宅先邻晏,携瓢欲饮颜。bo zhái xiān lín yàn,xié piáo yù yǐn yán。
吴僧来不久,相约叩禅关。wú sēng lái bù jiǔ,xiāng yuē kòu chán guān。