古诗词

次韵和子瞻归去来辞

苏辙

归去来兮,归自南荒,又安归?guī qù lái xī,guī zì nán huāng,yòu ān guī?
鸿乘时而往来,曾奚喜而奚悲。hóng chéng shí ér wǎng lái,céng xī xǐ ér xī bēi。
曩所恶之莫逃,今虽欢其足追!nǎng suǒ è zhī mò táo,jīn suī huān qí zú zhuī!
蹈天运之自然,意造物而良非。dǎo tiān yùn zhī zì rán,yì zào wù ér liáng fēi。
盖有口之必食,亦无形而莫衣。gài yǒu kǒu zhī bì shí,yì wú xíng ér mò yī。
苟所赖之无几,则虽丧其亦微。gǒu suǒ lài zhī wú jǐ,zé suī sàng qí yì wēi。
吾驾非良,吾行弗奔。wú jià fēi liáng,wú xíng fú bēn。
心游无垠,足不及门。xīn yóu wú yín,zú bù jí mén。
视之若穷,挹焉则存。shì zhī ruò qióng,yì yān zé cún。
俯仰衡茅,亦有一樽。fǔ yǎng héng máo,yì yǒu yī zūn。
既饭稻与食肉,抚簟瓢而愧颜。jì fàn dào yǔ shí ròu,fǔ diàn piáo ér kuì yán。
感乌鹊之夜飞,树三绕而未安。gǎn wū què zhī yè fēi,shù sān rào ér wèi ān。
有父兄之遗书,命却扫而闭关。yǒu fù xiōng zhī yí shū,mìng què sǎo ér bì guān。
知物化之如幻,盖舍物而内观。zhī wù huà zhī rú huàn,gài shě wù ér nèi guān。
气有习而未忘,痛斯人之不还。qì yǒu xí ér wèi wàng,tòng sī rén zhī bù hái。
将筑室乎西廛,堂已具而无桓。jiāng zhù shì hū xī chán,táng yǐ jù ér wú huán。
归去来兮,世无斯人谁与游?guī qù lái xī,shì wú sī rén shuí yǔ yóu?
龟自闭于床下,息眇绵乎无求。guī zì bì yú chuáng xià,xī miǎo mián hū wú qiú。
阅岁月而不移,或有为予深忧。yuè suì yuè ér bù yí,huò yǒu wèi yǔ shēn yōu。
解刀剑以买牛,拔萧艾以为畴。jiě dāo jiàn yǐ mǎi niú,bá xiāo ài yǐ wèi chóu。
蓬累而行,捐车舍舟。péng lèi ér xíng,juān chē shě zhōu。
独栖栖于图史,或以佞而疑丘。dú qī qī yú tú shǐ,huò yǐ nìng ér yí qiū。
散众说之纠纷,忽冰溃而川流。sàn zhòng shuō zhī jiū fēn,hū bīng kuì ér chuān liú。
曰吾与子二人,取已多其罢休。yuē wú yǔ zi èr rén,qǔ yǐ duō qí bà xiū。
已矣乎,斯人不朽惟知时,时不我知谁为留?yǐ yǐ hū,sī rén bù xiǔ wéi zhī shí,shí bù wǒ zhī shuí wèi liú?
岁云往矣今何之?天地不吾欺,形影尚可期。suì yún wǎng yǐ jīn hé zhī?tiān dì bù wú qī,xíng yǐng shàng kě qī。
相冬廪之亿秭,知春垄之耘耔。xiāng dōng lǐn zhī yì zǐ,zhī chūn lǒng zhī yún zǐ。
视白首之章韍,信稚子之书诗。shì bái shǒu zhī zhāng fú,xìn zhì zi zhī shū shī。
若妍丑之已然,岂复临镜而自疑。ruò yán chǒu zhī yǐ rán,qǐ fù lín jìng ér zì yí。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

次韵仇池冬至日见寄

苏辙

身如草木顺阴阳,附火重裘百日强。shēn rú cǎo mù shùn yīn yáng,fù huǒ zhòng qiú bǎi rì qiáng。
渐喜微和解凝烈,半酣起舞意仓忙。jiàn xǐ wēi hé jiě níng liè,bàn hān qǐ wǔ yì cāng máng。
吾兄去我行三腊,千里今宵共一觞。wú xiōng qù wǒ xíng sān là,qiān lǐ jīn xiāo gòng yī shāng。
世事只今人自解,苦寒须尽酒如汤。shì shì zhǐ jīn rén zì jiě,kǔ hán xū jǐn jiǔ rú tāng。

次韵程相公以柳湖久涸辄引蔡水溉注感而成咏二首

苏辙

鳞鳞沙脚出平湖,一喷珠玑碧有馀。lín lín shā jiǎo chū píng hú,yī pēn zhū jī bì yǒu yú。
依旧镜中横紫阁,却从天外望仙闾。yī jiù jìng zhōng héng zǐ gé,què cóng tiān wài wàng xiān lǘ。
粉花又结青莲子,金尾还跳赤鲤鱼。fěn huā yòu jié qīng lián zi,jīn wěi hái tiào chì lǐ yú。
自惜支离苦为病,重来应共酒杯疏。zì xī zhī lí kǔ wèi bìng,zhòng lái yīng gòng jiǔ bēi shū。

次韵程相公以柳湖久涸辄引蔡水溉注感而成咏二首

苏辙

老鱼呴鬣困无津,凿破灵河涨旧濆。lǎo yú xǔ liè kùn wú jīn,záo pò líng hé zhǎng jiù fén。
明月还从沙渚见,红尘却傍柳堤分。míng yuè hái cóng shā zhǔ jiàn,hóng chén què bàng liǔ dī fēn。
急泉垂下长虹尾,駴浪飞来白鹭群。jí quán chuí xià zhǎng hóng wěi,hài làng fēi lái bái lù qún。
范蠡如闻应更爱,解摇双桨入西曛。fàn lí rú wén yīng gèng ài,jiě yáo shuāng jiǎng rù xī xūn。

绝胜亭

苏辙

夜郎秋涨水连空,上有虚亭缥缈中。yè láng qiū zhǎng shuǐ lián kōng,shàng yǒu xū tíng piāo miǎo zhōng。
山满长天宜落日,江吹旷野作惊风。shān mǎn zhǎng tiān yí luò rì,jiāng chuī kuàng yě zuò jīng fēng。
爨烟惨淡浮前浦,渔艇纵横逐钓筒。cuàn yān cǎn dàn fú qián pǔ,yú tǐng zòng héng zhú diào tǒng。
未省岳阳何似此,应须子细问南公。wèi shěng yuè yáng hé shì cǐ,yīng xū zi xì wèn nán gōng。

张公洞

苏辙

乱山深处白云堆,地坼中空洞府开。luàn shān shēn chù bái yún duī,dì chè zhōng kōng dòng fǔ kāi。
茧瓮有天含宇宙,瑶台无路接蓬莱。jiǎn wèng yǒu tiān hán yǔ zhòu,yáo tái wú lù jiē péng lái。
金芝春暖青牛卧,珠树月明黄鹤回。jīn zhī chūn nuǎn qīng niú wò,zhū shù yuè míng huáng hè huí。
此日登临兴何限,春风吹绽碧桃腮。cǐ rì dēng lín xīng hé xiàn,chūn fēng chuī zhàn bì táo sāi。

雎阳五老图

苏辙

贤才冠世得优闲,免向金门老赘冠。xián cái guān shì dé yōu xián,miǎn xiàng jīn mén lǎo zhuì guān。
颂德华名盈满轴,规章文献表穹桓。sòng dé huá míng yíng mǎn zhóu,guī zhāng wén xiàn biǎo qióng huán。
宦家有道生忠烈,夷夏初宁谏齿寒。huàn jiā yǒu dào shēng zhōng liè,yí xià chū níng jiàn chǐ hán。
正是紫微垣里客,如今列上画图看。zhèng shì zǐ wēi yuán lǐ kè,rú jīn liè shàng huà tú kàn。

金沙台

苏辙

待罪东轩仅两秋,榷酤事了且夷犹。dài zuì dōng xuān jǐn liǎng qiū,què gū shì le qiě yí yóu。
奖崇善类询舆论,过访仁贤棹小舟。jiǎng chóng shàn lèi xún yú lùn,guò fǎng rén xián zhào xiǎo zhōu。
契合通家心异姓,情敦同气迈凡流。qì hé tōng jiā xīn yì xìng,qíng dūn tóng qì mài fán liú。
金沙台上聊舒乐,即景题诗閤酒瓯。jīn shā tái shàng liáo shū lè,jí jǐng tí shī gé jiǔ ōu。

中秋夜八绝

苏辙

长空开积雨,清夜流明月。zhǎng kōng kāi jī yǔ,qīng yè liú míng yuè。
看尽上楼人,油然就西没。kàn jǐn shàng lóu rén,yóu rán jiù xī méi。

中秋夜八绝

苏辙

谁遣常时月,偏从此夜明。shuí qiǎn cháng shí yuè,piān cóng cǐ yè míng。
暗添珠百倍,潜感兔多生。àn tiān zhū bǎi bèi,qián gǎn tù duō shēng。

中秋夜八绝

苏辙

欲见初容烛,将升尚有星。yù jiàn chū róng zhú,jiāng shēng shàng yǒu xīng。
渐高围渐小,云外转亭亭。jiàn gāo wéi jiàn xiǎo,yún wài zhuǎn tíng tíng。

中秋夜八绝

苏辙

明入庭阴白,寒侵酒气微。míng rù tíng yīn bái,hán qīn jiǔ qì wēi。
夜深看更好,楼上渐人稀。yè shēn kàn gèng hǎo,lóu shàng jiàn rén xī。

中秋夜八绝

苏辙

浮光看不定,重露试还无。fú guāng kàn bù dìng,zhòng lù shì hái wú。
影翻狂舞客,明误已栖乌。yǐng fān kuáng wǔ kè,míng wù yǐ qī wū。

中秋夜八绝

苏辙

巧转上人衣,徐行度楼角。qiǎo zhuǎn shàng rén yī,xú xíng dù lóu jiǎo。
河汉冷无云,冥冥独飞鹊。hé hàn lěng wú yún,míng míng dú fēi què。

中秋夜八绝

苏辙

猿狖号枯木,鱼龙泣夜潭。yuán yòu hào kū mù,yú lóng qì yè tán。
行人已天北,思妇隔江南。xíng rén yǐ tiān běi,sī fù gé jiāng nán。

中秋夜八绝

苏辙

看久须扶立,行贪遂失归。kàn jiǔ xū fú lì,xíng tān suì shī guī。
谁能终不睡,烂醉羽觞飞。shuí néng zhōng bù shuì,làn zuì yǔ shāng fēi。