古诗词

和寄敬甫叶兄

赵希逢

读史感忠义,掩卷暗夺魄。dú shǐ gǎn zhōng yì,yǎn juǎn àn duó pò。
痛哭治安书,骨梗贤良策。tòng kū zhì ān shū,gǔ gěng xián liáng cè。
表表汉唐间,相望继履舄。biǎo biǎo hàn táng jiān,xiāng wàng jì lǚ xì。
古今立人朝,委质几千百。gǔ jīn lì rén cháo,wěi zhì jǐ qiān bǎi。
谁能抗切直,反或事便僻。shuí néng kàng qiè zhí,fǎn huò shì biàn pì。
居然习成风,未易一二责。jū rán xí chéng fēng,wèi yì yī èr zé。
间气萃贾刘,言可行蛮貊。jiān qì cuì jiǎ liú,yán kě xíng mán mò。
首足叹倒悬,夷夏正疆埸。shǒu zú tàn dào xuán,yí xià zhèng jiāng yì。
建侯选左右,一一为区画。jiàn hóu xuǎn zuǒ yòu,yī yī wèi qū huà。
耻欲洗元和,长鸣奋羽翮。chǐ yù xǐ yuán hé,zhǎng míng fèn yǔ hé。
惧稔萧墙祸,抗论不容释。jù rěn xiāo qiáng huò,kàng lùn bù róng shì。
迨今忠谠言,日星辉简册。dài jīn zhōng dǎng yán,rì xīng huī jiǎn cè。
不间加奖纳,方且被放谪。bù jiān jiā jiǎng nà,fāng qiě bèi fàng zhé。
身或死异土,雾雨暗孤驿。shēn huò sǐ yì tǔ,wù yǔ àn gū yì。
时君听未洪,天公眼亦白。shí jūn tīng wèi hóng,tiān gōng yǎn yì bái。
三叹动耿耿,一笑空哑哑。sān tàn dòng gěng gěng,yī xiào kōng yǎ yǎ。
慷慨士岂无,君门九重隔。kāng kǎi shì qǐ wú,jūn mén jiǔ zhòng gé。
自惟幼所学,早已声猷藉。zì wéi yòu suǒ xué,zǎo yǐ shēng yóu jí。
几载事辛勤,半生困行役。jǐ zài shì xīn qín,bàn shēng kùn xíng yì。
杨朱正泣歧,宣室未前席。yáng zhū zhèng qì qí,xuān shì wèi qián xí。
抑郁叹不平,拟吊湘水碧。yì yù tàn bù píng,nǐ diào xiāng shuǐ bì。
堪叹失东隅,谁能走南陌。kān tàn shī dōng yú,shuí néng zǒu nán mò。
只恐搜遗贤,诏且下旦夕。zhǐ kǒng sōu yí xián,zhào qiě xià dàn xī。
看看辞雾隐,廪廪升云圛。kàn kàn cí wù yǐn,lǐn lǐn shēng yún yì。
抟风九万里,参天二千尺。tuán fēng jiǔ wàn lǐ,cān tiān èr qiān chǐ。
不容豹管窥,岂复鱼肆索。bù róng bào guǎn kuī,qǐ fù yú sì suǒ。
熟道试驱驰,初心粗慰怿。shú dào shì qū chí,chū xīn cū wèi yì。
为国知自效,于己未敢益。wèi guó zhī zì xiào,yú jǐ wèi gǎn yì。
夷险随所遭,难易本何择。yí xiǎn suí suǒ zāo,nán yì běn hé zé。
期使犬戎清,愿放鲂尾赤。qī shǐ quǎn róng qīng,yuàn fàng fáng wěi chì。
君父戴天仇,生死两不易。jūn fù dài tiān chóu,shēng sǐ liǎng bù yì。
收还旧物归,岂学孤注掷。shōu hái jiù wù guī,qǐ xué gū zhù zhì。
寿域开远迩,阳春布德泽。shòu yù kāi yuǎn ěr,yáng chūn bù dé zé。
却当访赤松,不必效许伯。què dāng fǎng chì sōng,bù bì xiào xǔ bó。
扁舟五湖间,回首谢戋帛。biǎn zhōu wǔ hú jiān,huí shǒu xiè jiān bó。
明哲保此身,时论免捍格。míng zhé bǎo cǐ shēn,shí lùn miǎn hàn gé。
江上与山间,风月几万石。jiāng shàng yǔ shān jiān,fēng yuè jǐ wàn shí。
管领得自由,超然傲今昔。guǎn lǐng dé zì yóu,chāo rán ào jīn xī。
荣达付无心,俯仰任陈迹。róng dá fù wú xīn,fǔ yǎng rèn chén jì。
作诗寄此怀,想非暗投璧。zuò shī jì cǐ huái,xiǎng fēi àn tóu bì。

赵希逢

赵希逢,太祖九世孙(《宋史·宗室世系表》八)。理宗淳祐元年(一二四一)为汀州司理参军(明嘉靖《汀州府志》卷一一)。开禧初华岳因上书请诛韩侂胄、苏师旦编管建宁时,希逢与华交往甚密,差不多尽和华《翠微南征录》中诗。《南征录》中亦有《贺赵法曹》《答赵法曹》等诗,当即其人。原诗题注中介绍其生平为字可久(一作可父),“以词赋明经屡首监曹,初尉赣之石城,……次任建安法曹。明年复为南省锁试第一,又明年发兵上边”。 赵希逢诗,据《后村千家诗》、《诗渊》所录,编为一卷。 赵希逢的作品>>

猜您喜欢

和山水吟

赵希逢

七闽佳山水,秀气郁苍苍。qī mǐn jiā shān shuǐ,xiù qì yù cāng cāng。
钟而为人物,事业亦叵量。zhōng ér wèi rén wù,shì yè yì pǒ liàng。
我生古瀛州,地匪中州丑。wǒ shēng gǔ yíng zhōu,dì fěi zhōng zhōu chǒu。
虽然得文公,木舌而金口。suī rán dé wén gōng,mù shé ér jīn kǒu。
自惟禀受不坚申,安得玉骨秋水神。zì wéi bǐng shòu bù jiān shēn,ān dé yù gǔ qiū shuǐ shén。
几番分欲躬樵苏,手足况有禹偏枯。jǐ fān fēn yù gōng qiáo sū,shǒu zú kuàng yǒu yǔ piān kū。
禹犹尽力导河洛,功业何啻等山岳。yǔ yóu jǐn lì dǎo hé luò,gōng yè hé chì děng shān yuè。
予惟食粟类曹交,所至于人成落落。yǔ wéi shí sù lèi cáo jiāo,suǒ zhì yú rén chéng luò luò。
勿谓广之东,安得万人雄。wù wèi guǎng zhī dōng,ān dé wàn rén xióng。
地本不爱宝,赋予由来公。dì běn bù ài bǎo,fù yǔ yóu lái gōng。
闽广虽异地,人物差可拟。mǐn guǎng suī yì dì,rén wù chà kě nǐ。
尔来擢伦魁,亦复有人耳。ěr lái zhuó lún kuí,yì fù yǒu rén ěr。
声价压天下,争睹如星凰。shēng jià yā tiān xià,zhēng dǔ rú xīng huáng。
泰山一毫芒,更有万丈长。tài shān yī háo máng,gèng yǒu wàn zhàng zhǎng。

和野菜吟

赵希逢

人生何用广田宅,忧怀千岁不满百。rén shēng hé yòng guǎng tián zhái,yōu huái qiān suì bù mǎn bǎi。
饥来粝饭荐苜蓿,不必脍鲤更炮鳖。jī lái lì fàn jiàn mù xu,bù bì kuài lǐ gèng pào biē。
何人日流饿虎涎,望望一饱蚁慕膻。hé rén rì liú è hǔ xián,wàng wàng yī bǎo yǐ mù shān。
岂知山林一天性,悠然野兴浩无边。qǐ zhī shān lín yī tiān xìng,yōu rán yě xīng hào wú biān。
冬菁春韭总甘美,入口寒泉生颊齿。dōng jīng chūn jiǔ zǒng gān měi,rù kǒu hán quán shēng jiá chǐ。
鼎烹虽不罗八珍,盘餐尽定供百指。dǐng pēng suī bù luó bā zhēn,pán cān jǐn dìng gōng bǎi zhǐ。
不妨寂寞类首阳,免得市声入耳忙。bù fáng jì mò lèi shǒu yáng,miǎn dé shì shēng rù ěr máng。
蕨薇风味千载下,发以姜橙苏榝香。jué wēi fēng wèi qiān zài xià,fā yǐ jiāng chéng sū shā xiāng。
洗教瓦鼎光如镜,自拾樵薪归野径。xǐ jiào wǎ dǐng guāng rú jìng,zì shí qiáo xīn guī yě jìng。
兴来小摘烝复湘,不用玉纤巧饾饤。xīng lái xiǎo zhāi zhēng fù xiāng,bù yòng yù xiān qiǎo dòu dìng。

和百舌

赵希逢

四序循环机不息,百花独梅先占得。sì xù xún huán jī bù xī,bǎi huā dú méi xiān zhàn dé。
纷纷红紫未动头,飞蝶游蜂圣得识。fēn fēn hóng zǐ wèi dòng tóu,fēi dié yóu fēng shèng dé shí。
数声啼破枝头春,来从何处绿杨阴。shù shēng tí pò zhī tóu chūn,lái cóng hé chù lǜ yáng yīn。
黄鹂钳口燕无语,是甚娇声敢啭禽。huáng lí qián kǒu yàn wú yǔ,shì shén jiāo shēng gǎn zhuàn qín。
梨花院落如飞雪,百样间关调巧舌。lí huā yuàn luò rú fēi xuě,bǎi yàng jiān guān diào qiǎo shé。
工兼众语媚韶华,一部笙簧长按节。gōng jiān zhòng yǔ mèi sháo huá,yī bù shēng huáng zhǎng àn jié。
东君拂袖赏音稀,寂寞无言蒿下飞。dōng jūn fú xiù shǎng yīn xī,jì mò wú yán hāo xià fēi。
一春滕口说底事,徒尔贻笑诸羽衣。yī chūn téng kǒu shuō dǐ shì,tú ěr yí xiào zhū yǔ yī。
人生可以直则直,万言万当岂如默。rén shēng kě yǐ zhí zé zhí,wàn yán wàn dāng qǐ rú mò。
三年不鸣忽一鸣,惊动东西与南北。sān nián bù míng hū yī míng,jīng dòng dōng xī yǔ nán běi。

和钓鳌行

赵希逢

坎蛙难语江湖阔,百十为群声乱聒。kǎn wā nán yǔ jiāng hú kuò,bǎi shí wèi qún shēng luàn guā。
细听不作惊人鸣,阁阁终宵口欲血。xì tīng bù zuò jīng rén míng,gé gé zhōng xiāo kǒu yù xuè。
有时鼓腹怒眼狞,水痕微触心胆惊。yǒu shí gǔ fù nù yǎn níng,shuǐ hén wēi chù xīn dǎn jīng。
居污可笑妄尊大,盖亦未之睹海鲸。jū wū kě xiào wàng zūn dà,gài yì wèi zhī dǔ hǎi jīng。
巨鳌又非海鲸比,鬐鬣刺天鳞耀绮。jù áo yòu fēi hǎi jīng bǐ,qí liè cì tiān lín yào qǐ。
首冠灵山负蓬莱,定非区区蜗可饵。shǒu guān líng shān fù péng lái,dìng fēi qū qū wō kě ěr。
逆风出没踪迹神,气吐云雾迷昏昏。nì fēng chū méi zōng jì shén,qì tǔ yún wù mí hūn hūn。
翻涛振浪力赑屃,涵泳焉知皆圣恩。fān tāo zhèn làng lì bì xì,hán yǒng yān zhī jiē shèng ēn。
何人独号文章伯,巷北巷南嗟迫窄。hé rén dú hào wén zhāng bó,xiàng běi xiàng nán jiē pò zhǎi。
翻身跳上昆仑山,沼视具区杯雷泽。fān shēn tiào shàng kūn lún shān,zhǎo shì jù qū bēi léi zé。
兴来拨棹逝中流,风月输他第一筹。xīng lái bō zhào shì zhōng liú,fēng yuè shū tā dì yī chóu。
不学严陵闲钓濑,也笑范蠡空扁舟。bù xué yán líng xián diào lài,yě xiào fàn lí kōng biǎn zhōu。
自是天上神仙客,所至鱼龙先失色。zì shì tiān shàng shén xiān kè,suǒ zhì yú lóng xiān shī sè。
丝纶百尺掌握中,放荡沧波走趠舶。sī lún bǎi chǐ zhǎng wò zhōng,fàng dàng cāng bō zǒu chuò bó。
垂纶直待鳌口开,剖开鳌腹声如雷。chuí lún zhí dài áo kǒu kāi,pōu kāi áo fù shēng rú léi。
先将鳌头献天子,其馀一手擎归来。xiān jiāng áo tóu xiàn tiān zi,qí yú yī shǒu qíng guī lái。

和流萤

赵希逢

林塘腐草化为萤,星散飞来暗复明。lín táng fǔ cǎo huà wèi yíng,xīng sàn fēi lái àn fù míng。
拾向书窗辉眼目,当将檠火对南城。shí xiàng shū chuāng huī yǎn mù,dāng jiāng qíng huǒ duì nán chéng。
110«2345678