古诗词

次韵吴清叟书怀

林季仲

误落樊笼二十年,苍颜白发意颓然。wù luò fán lóng èr shí nián,cāng yán bái fā yì tuí rán。
解纷无用空弹铗,揣分唯堪备执鞭。jiě fēn wú yòng kōng dàn jiá,chuāi fēn wéi kān bèi zhí biān。
乘雁去来何足数,涸鱼濡沫自相怜。chéng yàn qù lái hé zú shù,hé yú rú mò zì xiāng lián。
扁舟东下虽云晚,及见梅花破腊前。biǎn zhōu dōng xià suī yún wǎn,jí jiàn méi huā pò là qián。

林季仲

宋温州永嘉人,字懿成,号竹轩、芦山老人。徽宗宣和三年进士。为婺州兵曹,释死囚之无罪者。高宗绍兴时以赵鼎荐为台官,累迁吏部员外郎、太常少卿。秦桧主和议,季仲引勾践事争之,大忤桧,罢去。后以直秘阁奉祠。有《竹轩杂著》。 林季仲的作品>>

猜您喜欢

九日诸人集于资福阁次高季应韵三首

林季仲

戏马台前草自妍,英雄何在竟茫然。xì mǎ tái qián cǎo zì yán,yīng xióng hé zài jìng máng rán。
江河犹带重阳恨,父老空将旧事传。jiāng hé yóu dài zhòng yáng hèn,fù lǎo kōng jiāng jiù shì chuán。
去雁来鸿波浩荡,夕阳流水树芊眠。qù yàn lái hóng bō hào dàng,xī yáng liú shuǐ shù qiān mián。
休休世味从来恶,细嚼霜英慰暮年。xiū xiū shì wèi cóng lái è,xì jué shuāng yīng wèi mù nián。

和高少保九日

林季仲

谁将淡墨扫秋山,乞与衰翁独倚栏。shuí jiāng dàn mò sǎo qiū shān,qǐ yǔ shuāi wēng dú yǐ lán。
白发试思何处去,黄花今有几人观。bái fā shì sī hé chù qù,huáng huā jīn yǒu jǐ rén guān。
老来自觉情怀恶,客里长嗟会面难。lǎo lái zì jué qíng huái è,kè lǐ zhǎng jiē huì miàn nán。
卷尽浮云放明月,与公同倒百杯盘。juǎn jǐn fú yún fàng míng yuè,yǔ gōng tóng dào bǎi bēi pán。

次韵张子猷赋凯旋之什

林季仲

十万貔貅拥鼓鞞,云间听得一声齐。shí wàn pí xiū yōng gǔ bǐng,yún jiān tīng dé yī shēng qí。
祥开虎帐妖氛落,威叠鲸江怒浪低。xiáng kāi hǔ zhàng yāo fēn luò,wēi dié jīng jiāng nù làng dī。
晓日彩旌沙外转,春风归马柳边嘶。xiǎo rì cǎi jīng shā wài zhuǎn,chūn fēng guī mǎ liǔ biān sī。
幕中自有燕公笔,合把奇功勒建溪。mù zhōng zì yǒu yàn gōng bǐ,hé bǎ qí gōng lēi jiàn xī。

题薛献可新居次高仲贻韵

林季仲

高居占得野塘横,竹径桃蹊取次成。gāo jū zhàn dé yě táng héng,zhú jìng táo qī qǔ cì chéng。
宿霭半兼朱户湿,好山长傍晚窗明。sù ǎi bàn jiān zhū hù shī,hǎo shān zhǎng bàng wǎn chuāng míng。
风吹酒面春情渺,月落诗肠夜味清。fēng chuī jiǔ miàn chūn qíng miǎo,yuè luò shī cháng yè wèi qīng。
今日主人归定否,试听枝上子规声。jīn rì zhǔ rén guī dìng fǒu,shì tīng zhī shàng zi guī shēng。

送思深赴泉州录参

林季仲

南郭先生卧病馀,瘦如骐骥服盐车。nán guō xiān shēng wò bìng yú,shòu rú qí jì fú yán chē。
厌尝漆叶青黏散,旋理司空城旦书。yàn cháng qī yè qīng nián sàn,xuán lǐ sī kōng chéng dàn shū。
长陌欲登秋色薄,一樽相对鬓毛疏。zhǎng mò yù dēng qiū sè báo,yī zūn xiāng duì bìn máo shū。
晋江波与温江接,消息频传双鲤鱼。jìn jiāng bō yǔ wēn jiāng jiē,xiāo xī pín chuán shuāng lǐ yú。

不见胡仲隶题苏溪僧壁

林季仲

念别三年久,相望一舍间。niàn bié sān nián jiǔ,xiāng wàng yī shě jiān。
无人寄消息,风雨暗前山。wú rén jì xiāo xī,fēng yǔ àn qián shān。

宿天台石桥

林季仲

卧听泉声似雨声,直愁泥滑马难行。wò tīng quán shēng shì yǔ shēng,zhí chóu ní huá mǎ nán xíng。
世间疑事多如许,千百年来谁与明。shì jiān yí shì duō rú xǔ,qiān bǎi nián lái shuí yǔ míng。

宿天台石桥

林季仲

今人议论只从多,篑土那能障大河。jīn rén yì lùn zhǐ cóng duō,kuì tǔ nà néng zhàng dà hé。
我有室庐亦方广,归途不向石桥过。wǒ yǒu shì lú yì fāng guǎng,guī tú bù xiàng shí qiáo guò。

钓台

林季仲

脱身归去亦何求,刚被声名落钓钩。tuō shēn guī qù yì hé qiú,gāng bèi shēng míng luò diào gōu。
买得扁舟在祠下,从公觅取旧羊裘。mǎi dé biǎn zhōu zài cí xià,cóng gōng mì qǔ jiù yáng qiú。

宿

林季仲

万壑千岩簇马蹄,羞将尘鬓照清溪。wàn hè qiān yán cù mǎ tí,xiū jiāng chén bìn zhào qīng xī。
晚云带雨东风急,无数飞花过竹西。wǎn yún dài yǔ dōng fēng jí,wú shù fēi huā guò zhú xī。

墨梅

林季仲

一枝炯炯照人寒,绝似溪桥立马看。yī zhī jiǒng jiǒng zhào rén hán,jué shì xī qiáo lì mǎ kàn。
只恐春风解相怨,漏他消息入毫端。zhǐ kǒng chūn fēng jiě xiāng yuàn,lòu tā xiāo xī rù háo duān。

次韵十叔父书怀

林季仲

咸阳市上欲思归,人到于今笑李斯。xián yáng shì shàng yù sī guī,rén dào yú jīn xiào lǐ sī。
老去何如我痴叔,了无一事独支颐。lǎo qù hé rú wǒ chī shū,le wú yī shì dú zhī yí。

郊行感怀

林季仲

路转溪回草木香,有人荷笠山之阳。lù zhuǎn xī huí cǎo mù xiāng,yǒu rén hé lì shān zhī yáng。
定知我是金华守,笑道牧民如牧羊。dìng zhī wǒ shì jīn huá shǒu,xiào dào mù mín rú mù yáng。

郊行感怀

林季仲

羽仗霓旌去不还,空馀菊水照人寒。yǔ zhàng ní jīng qù bù hái,kōng yú jú shuǐ zhào rén hán。
至今山下无枯草,便是田家九转丹。zhì jīn shān xià wú kū cǎo,biàn shì tián jiā jiǔ zhuǎn dān。

郊行感怀

林季仲

竹光野色净祠堂,古木千章俨在傍。zhú guāng yě sè jìng cí táng,gǔ mù qiān zhāng yǎn zài bàng。
矫矫先生竟何往,痴儿犹认石为羊。jiǎo jiǎo xiān shēng jìng hé wǎng,chī ér yóu rèn shí wèi yáng。
128«3456789