古诗词

早春有怀

林季仲

青春无语到天涯,百舌枝头漫自夸。qīng chūn wú yǔ dào tiān yá,bǎi shé zhī tóu màn zì kuā。
红破轻寒入桃萼,香和宿雨落梅花。hóng pò qīng hán rù táo è,xiāng hé sù yǔ luò méi huā。
风吹杖屦千山晚,水照林塘两鬓华。fēng chuī zhàng jù qiān shān wǎn,shuǐ zhào lín táng liǎng bìn huá。
万事萧条兵革里,北飞愁见雁行斜。wàn shì xiāo tiáo bīng gé lǐ,běi fēi chóu jiàn yàn xíng xié。

林季仲

宋温州永嘉人,字懿成,号竹轩、芦山老人。徽宗宣和三年进士。为婺州兵曹,释死囚之无罪者。高宗绍兴时以赵鼎荐为台官,累迁吏部员外郎、太常少卿。秦桧主和议,季仲引勾践事争之,大忤桧,罢去。后以直秘阁奉祠。有《竹轩杂著》。 林季仲的作品>>

猜您喜欢

次韵沈叔权书怀

林季仲

忽思身世怆然惊,漫学雕龙艺未成。hū sī shēn shì chuàng rán jīng,màn xué diāo lóng yì wèi chéng。
尸素空糜太仓粟,辛勤有愧老农耕。shī sù kōng mí tài cāng sù,xīn qín yǒu kuì lǎo nóng gēng。
只须鬓上看勋业,休向人前道姓名。zhǐ xū bìn shàng kàn xūn yè,xiū xiàng rén qián dào xìng míng。
岁晚相从白岩下,一樽芳酒话深情。suì wǎn xiāng cóng bái yán xià,yī zūn fāng jiǔ huà shēn qíng。

再次前韵书怀

林季仲

两眼昏花近十年,简编惟见字斑斑。liǎng yǎn hūn huā jìn shí nián,jiǎn biān wéi jiàn zì bān bān。
养生正合师黄石,招隐宁须待小山。yǎng shēng zhèng hé shī huáng shí,zhāo yǐn níng xū dài xiǎo shān。
薄宦本无朱组愿,高眠得伴白云闲。báo huàn běn wú zhū zǔ yuàn,gāo mián dé bàn bái yún xián。
清风却似怜孤寂,时送禽声到枕间。qīng fēng què shì lián gū jì,shí sòng qín shēng dào zhěn jiān。

魏府君挽词

林季仲

霜露长悲陟岵人,见翁强健却酸辛。shuāng lù zhǎng bēi zhì hù rén,jiàn wēng qiáng jiàn què suān xīn。
家徒四壁知无恨,掌有双珠未是贫。jiā tú sì bì zhī wú hèn,zhǎng yǒu shuāng zhū wèi shì pín。
老去米盐浑不问,病来药石强相亲。lǎo qù mǐ yán hún bù wèn,bìng lái yào shí qiáng xiāng qīn。
归从先垄平生志,松下应逢月色新。guī cóng xiān lǒng píng shēng zhì,sōng xià yīng féng yuè sè xīn。

次韵和康丈真率之集

林季仲

行步敧危老病身,胜游那敢厕荀陈。xíng bù jī wēi lǎo bìng shēn,shèng yóu nà gǎn cè xún chén。
试思珠履三千客,何似风雩六七人。shì sī zhū lǚ sān qiān kè,hé shì fēng yú liù qī rén。
雪意迟疑终未决,诗筒来往莫辞频。xuě yì chí yí zhōng wèi jué,shī tǒng lái wǎng mò cí pín。
晓窗新得东君讯,已放梅梢一点春。xiǎo chuāng xīn dé dōng jūn xùn,yǐ fàng méi shāo yī diǎn chūn。

次韵和康侍郎游仙岩

林季仲

林峦争入马蹄来,宿雾残云拨不开。lín luán zhēng rù mǎ tí lái,sù wù cán yún bō bù kāi。
石卧松根横碧玉,瀑悬天外转晴雷。shí wò sōng gēn héng bì yù,pù xuán tiān wài zhuǎn qíng léi。
仙家长锁青春好,老子犹堪竟日陪。xiān jiā zhǎng suǒ qīng chūn hǎo,lǎo zi yóu kān jìng rì péi。
收拾此身知有所,一间茅屋傍山隈。shōu shí cǐ shēn zhī yǒu suǒ,yī jiān máo wū bàng shān wēi。

送梁尚书移守宛陵

林季仲

堂堂体貌照簪缨,天与君王佐太平。táng táng tǐ mào zhào zān yīng,tiān yǔ jūn wáng zuǒ tài píng。
拭眼待看萧相国,举杯且属谢宣城。shì yǎn dài kàn xiāo xiāng guó,jǔ bēi qiě shǔ xiè xuān chéng。
花间未听歌声彻,笛里先催别恨生。huā jiān wèi tīng gē shēng chè,dí lǐ xiān cuī bié hèn shēng。
说与邦人休卧辙,过家闻欲趁清明。shuō yǔ bāng rén xiū wò zhé,guò jiā wén yù chèn qīng míng。

萧朝宗旅寓有途穷之叹次韵以广其意

林季仲

路入长安处处同,断桥绝港自相通。lù rù zhǎng ān chù chù tóng,duàn qiáo jué gǎng zì xiāng tōng。
地高何羡三公贵,境乐那知四壁空。dì gāo hé xiàn sān gōng guì,jìng lè nà zhī sì bì kōng。
万象森罗皆拱北,百川曲折定趋东。wàn xiàng sēn luó jiē gǒng běi,bǎi chuān qū zhé dìng qū dōng。
懒从宦达如曾闵,也有芳猷到不穷。lǎn cóng huàn dá rú céng mǐn,yě yǒu fāng yóu dào bù qióng。

表之索诗为别

林季仲

踏著禅门步步新,布衣蔬食欲终身。tà zhù chán mén bù bù xīn,bù yī shū shí yù zhōng shēn。
解颜一笑如深契,拭眼相看尚未真。jiě yán yī xiào rú shēn qì,shì yǎn xiāng kàn shàng wèi zhēn。
世事尽归簪上雪,我生聊寄瓮头春。shì shì jǐn guī zān shàng xuě,wǒ shēng liáo jì wèng tóu chūn。
夜深坐对柯山月,应念沧江独钓人。yè shēn zuò duì kē shān yuè,yīng niàn cāng jiāng dú diào rén。

次高承宣韵题刘知言郊居

林季仲

荷锄归伴陇头云,懒傍侯门更整巾。hé chú guī bàn lǒng tóu yún,lǎn bàng hóu mén gèng zhěng jīn。
卜筑君能如沈约,题诗吾亦效王筠。bo zhù jūn néng rú shěn yuē,tí shī wú yì xiào wáng yún。
湖光皛皛千山合,竹色娟娟一径新。hú guāng xiǎo xiǎo qiān shān hé,zhú sè juān juān yī jìng xīn。
酒后笑歌应耳热,西园惊破海棠春。jiǔ hòu xiào gē yīng ěr rè,xī yuán jīng pò hǎi táng chūn。

陈升仲挽词

林季仲

莫叹交情大署门,交情如子复何云。mò tàn jiāo qíng dà shǔ mén,jiāo qíng rú zi fù hé yún。
友恭便是能为学,朴讷由来自少文。yǒu gōng biàn shì néng wèi xué,pǔ nè yóu lái zì shǎo wén。
曾解绨袍怜范叔,当留宝剑报徐君。céng jiě tí páo lián fàn shū,dāng liú bǎo jiàn bào xú jūn。
雪梅时节尤相忆,长话平生到夜分。xuě méi shí jié yóu xiāng yì,zhǎng huà píng shēng dào yè fēn。

迎华观落成苏侍郎赋诗次韵

林季仲

乱山争挟我先登,拭眼还惊见未曾。luàn shān zhēng xié wǒ xiān dēng,shì yǎn hái jīng jiàn wèi céng。
不为游观事斤筑,可怜撑拄费薪蒸。bù wèi yóu guān shì jīn zhù,kě lián chēng zhǔ fèi xīn zhēng。
竹依窗牖秋鸣玉,月堕樽罍夜饮冰。zhú yī chuāng yǒu qiū míng yù,yuè duò zūn léi yè yǐn bīng。
说与溪船莫吹笛,断肠人在最高层。shuō yǔ xī chuán mò chuī dí,duàn cháng rén zài zuì gāo céng。

寄婺州周知录

林季仲

不到东阳六七年,干戈身世两依然。bù dào dōng yáng liù qī nián,gàn gē shēn shì liǎng yī rán。
每思三虑堂中退,径向双溪楼上眠。měi sī sān lǜ táng zhōng tuì,jìng xiàng shuāng xī lóu shàng mián。
空翠霏微浮酒斝,林烟杳霭没渔船。kōng cuì fēi wēi fú jiǔ jiǎ,lín yān yǎo ǎi méi yú chuán。
有人问我今何似,头秃昏昏瘴海边。yǒu rén wèn wǒ jīn hé shì,tóu tū hūn hūn zhàng hǎi biān。

寄刘知言

林季仲

年来何止二宜休,合把身名付钓舟。nián lái hé zhǐ èr yí xiū,hé bǎ shēn míng fù diào zhōu。
寒食又冲花下雨,晚塘渐狎棹前鸥。hán shí yòu chōng huā xià yǔ,wǎn táng jiàn xiá zhào qián ōu。
推居谁复如公瑾,种竹犹怜似子猷。tuī jū shuí fù rú gōng jǐn,zhǒng zhú yóu lián shì zi yóu。
来坐梅阴引春酒,微酸点点着枝头。lái zuò méi yīn yǐn chūn jiǔ,wēi suān diǎn diǎn zhe zhī tóu。

次曾谹甫韵寄贺子忱

林季仲

狂客当年隐四明,至今孙子爱林坰。kuáng kè dāng nián yǐn sì míng,zhì jīn sūn zi ài lín jiōng。
挂冠无愠亦无喜,抱膝自歌还自听。guà guān wú yùn yì wú xǐ,bào xī zì gē hái zì tīng。
时弄清琴怀贺若,何妨后乘载樵青。shí nòng qīng qín huái hè ruò,hé fáng hòu chéng zài qiáo qīng。
结邻能践前言否,春色方深绝境亭。jié lín néng jiàn qián yán fǒu,chūn sè fāng shēn jué jìng tíng。

州将设宴诸荐士

林季仲

化蜀文翁竟好文,坐令风物一番新。huà shǔ wén wēng jìng hǎo wén,zuò lìng fēng wù yī fān xīn。
争飞方朔三千牍,何止平原十九人。zhēng fēi fāng shuò sān qiān dú,hé zhǐ píng yuán shí jiǔ rén。
棫朴伫观周室富,茅芹先傍鲁宫春。yù pǔ zhù guān zhōu shì fù,máo qín xiān bàng lǔ gōng chūn。
使君劝驾无多语,莫学公孙只为身。shǐ jūn quàn jià wú duō yǔ,mò xué gōng sūn zhǐ wèi shēn。
1281234567»