古诗词

立秋日湘舍熊生所居斸地得剑长三尺六寸熊生自言居六世矣感延平旧事因系以诗

黄彦平

野人斸地得神兵,铲采埋光三尺半。yě rén zhǔ dì dé shén bīng,chǎn cǎi mái guāng sān chǐ bàn。
念求款识推甲乙,櫑具连环既芜漫。niàn qiú kuǎn shí tuī jiǎ yǐ,léi jù lián huán jì wú màn。
里闾只从曾高说,栋宇未随儿子换。lǐ lǘ zhǐ cóng céng gāo shuō,dòng yǔ wèi suí ér zi huàn。
迄今要自二百年,前此怪藏那得算。qì jīn yào zì èr bǎi nián,qián cǐ guài cáng nà dé suàn。
秋风是日来阊阖,利器乘时思击断。qiū fēng shì rì lái chāng hé,lì qì chéng shí sī jī duàn。
肯论口腹车鱼间,未露文章斗牛畔。kěn lùn kǒu fù chē yú jiān,wèi lù wén zhāng dòu niú pàn。
良工拂拭劳三浴,志士提携思一旦。liáng gōng fú shì láo sān yù,zhì shì tí xié sī yī dàn。
张雷博识固自佳,贾郭充庭还可叹。zhāng léi bó shí gù zì jiā,jiǎ guō chōng tíng hái kě tàn。
北岩华阴土性弱,颜色暂时供把玩。běi yán huá yīn tǔ xìng ruò,yán sè zàn shí gōng bǎ wán。
不如一洗清海水,径斩长鲸为万段。bù rú yī xǐ qīng hǎi shuǐ,jìng zhǎn zhǎng jīng wèi wàn duàn。

黄彦平

宋洪州分宁人,字季岑,号次山。黄庭坚族子。徽宗宣和间进士。钦宗靖康初,坐与李纲善贬官。高宗建炎初仕至吏部郎中,出提点荆湖南路刑狱,旋主管亳州明道宫。南渡后数上札子论事,多所建白,其论赏罚一疏,持论尤为平允。有《三余集》。 黄彦平的作品>>

猜您喜欢

乐府杂拟

黄彦平

神物有显晦,飞潜不同群。shén wù yǒu xiǎn huì,fēi qián bù tóng qún。
为梭蓄雷电,为剑动祥氛。wèi suō xù léi diàn,wèi jiàn dòng xiáng fēn。
鱼服与蛇行,委蛇隐其文。yú fú yǔ shé xíng,wěi shé yǐn qí wén。
嗜欲未可求,物象畴能分。shì yù wèi kě qiú,wù xiàng chóu néng fēn。
一朝逝不留,万里垂天云。yī cháo shì bù liú,wàn lǐ chuí tiān yún。
回首视山泽,凡鳞故纷纷。huí shǒu shì shān zé,fán lín gù fēn fēn。

乐府杂拟

黄彦平

遗堞感至今,平生行乐处。yí dié gǎn zhì jīn,píng shēng xíng lè chù。
英雄除霸王,俯仰成今古。yīng xióng chú bà wáng,fǔ yǎng chéng jīn gǔ。
昔日城中居,此日城边墓。xī rì chéng zhōng jū,cǐ rì chéng biān mù。
鱼龙与爵马,共尽谁能数。yú lóng yǔ jué mǎ,gòng jǐn shuí néng shù。
悲风天末起,陌上行人去。bēi fēng tiān mò qǐ,mò shàng xíng rén qù。
凄凉王仲宣,独咏登楼赋。qī liáng wáng zhòng xuān,dú yǒng dēng lóu fù。
921234567