古诗词

钱塘江

王镃

凉丝疏柳条,秋满石阑桥。liáng sī shū liǔ tiáo,qiū mǎn shí lán qiáo。
吴越兴亡事,晨昏来去潮。wú yuè xīng wáng shì,chén hūn lái qù cháo。
云开天日近,水接海山遥。yún kāi tiān rì jìn,shuǐ jiē hǎi shān yáo。
望到西陵渡,风帆影自飘。wàng dào xī líng dù,fēng fān yǐng zì piāo。

王镃

王镃(生卒年不详)南宋诗人。字介翁,号月洞,处州平昌县(今浙江省遂昌县湖山镇)人。宋末授金溪(今江西抚州市)县尉。宋亡,遁迹为道士,隐居湖山,与同时宋遗民尹绿坡等人结社唱酬,命其所居“日月洞”,人称“月洞先生”。遗著由其族孙养端于明嘉靖三十七年(1558)刊为《月洞吟》一卷。万历二十一年(1593)汤显祖在赴任遂昌知县期间,为诗集作序称:“宋月洞先生诗殆宛然出晚人之手,宋之季犹唐之季也。”汤显祖敬佩月洞的为人及诗品,还为之题词“林下一人”。入清后其族孙宗虞又补刻后册。 王镃的作品>>

猜您喜欢

水乐洞

王镃

一派宫商石壁中,此腔不与世人同。yī pài gōng shāng shí bì zhōng,cǐ qiāng bù yǔ shì rén tóng。
分明水府真韶乐,几换兴亡曲未终。fēn míng shuǐ fǔ zhēn sháo lè,jǐ huàn xīng wáng qū wèi zhōng。

芦门归雁

王镃

芦湾风带雁声愁,蘋蓼花开水国秋。lú wān fēng dài yàn shēng chóu,píng liǎo huā kāi shuǐ guó qiū。
望到钱唐门外路,晚凉人倚小红楼。wàng dào qián táng mén wài lù,wǎn liáng rén yǐ xiǎo hóng lóu。

踏雪寻梅

王镃

探春绕遍玉阑干,香暗冰痕屐齿寒。tàn chūn rào biàn yù lán gàn,xiāng àn bīng hén jī chǐ hán。
怕有花头遭冻损,枝枝呵手掐来看。pà yǒu huā tóu zāo dòng sǔn,zhī zhī hē shǒu qiā lái kàn。

月夜敲砧

王镃

沉沉万籁满天星,药兔秋声处处明。chén chén wàn lài mǎn tiān xīng,yào tù qiū shēng chù chù míng。
落尽灯花人欲睡,一檐桐影捣衣声。luò jǐn dēng huā rén yù shuì,yī yán tóng yǐng dǎo yī shēng。

秋风把钓

王镃

寒潭水落石生衣,败叶吹来卧藓矶。hán tán shuǐ luò shí shēng yī,bài yè chuī lái wò xiǎn jī。
滩急不流人影去,饵丝摇扬荻花飞。tān jí bù liú rén yǐng qù,ěr sī yáo yáng dí huā fēi。

孤猿叫月

王镃

天色如冰万籁沉,攀藤无伴自惊心。tiān sè rú bīng wàn lài chén,pān téng wú bàn zì jīng xīn。
啼时只有空山应,影挂寒松夜正深。tí shí zhǐ yǒu kōng shān yīng,yǐng guà hán sōng yè zhèng shēn。

风光著柳

王镃

春色桥边万缕金,娉娉袅袅弄晴阴。chūn sè qiáo biān wàn lǚ jīn,pīng pīng niǎo niǎo nòng qíng yīn。
笼烟罩月多情处,又见丝条染绿深。lóng yān zhào yuè duō qíng chù,yòu jiàn sī tiáo rǎn lǜ shēn。

月色催花

王镃

湖中暖动采香船,晴入泥痕斗草天。hú zhōng nuǎn dòng cǎi xiāng chuán,qíng rù ní hén dòu cǎo tiān。
红影一阑春欲透,趱开桃杏向阳边。hóng yǐng yī lán chūn yù tòu,zǎn kāi táo xìng xiàng yáng biān。

宿江上

王镃

茫茫海树远生烟,推过篷窗对月眠。máng máng hǎi shù yuǎn shēng yān,tuī guò péng chuāng duì yuè mián。
半夜橹声摇梦醒,趁潮多有渡江船。bàn yè lǔ shēng yáo mèng xǐng,chèn cháo duō yǒu dù jiāng chuán。

湖上

王镃

万红飞尽雨如烟,心事伤春哭杜鹃。wàn hóng fēi jǐn yǔ rú yān,xīn shì shāng chūn kū dù juān。
游子不来弦管歇,画船空系柳丝边。yóu zi bù lái xián guǎn xiē,huà chuán kōng xì liǔ sī biān。

征妇词

王镃

日日妆楼望雁回,雁回郎不寄书来。rì rì zhuāng lóu wàng yàn huí,yàn huí láng bù jì shū lái。
谁知别后身宽窄,欲送寒衣未敢裁。shuí zhī bié hòu shēn kuān zhǎi,yù sòng hán yī wèi gǎn cái。

王镃

圆石磨边转片时,晴雷隐隐玉云飞。yuán shí mó biān zhuǎn piàn shí,qíng léi yǐn yǐn yù yún fēi。
龙身带入波涛里,化作清风去不归。lóng shēn dài rù bō tāo lǐ,huà zuò qīng fēng qù bù guī。

孤雁

王镃

叫入青云忆弟兄,影随双翮见分明。jiào rù qīng yún yì dì xiōng,yǐng suí shuāng hé jiàn fēn míng。
黄昏独过秋江上,自拣芦花歇又惊。huáng hūn dú guò qiū jiāng shàng,zì jiǎn lú huā xiē yòu jīng。

王镃

野棠开后忽飞来,又趁秋风海上回。yě táng kāi hòu hū fēi lái,yòu chèn qiū fēng hǎi shàng huí。
到国依栖应有梦,巢空月落旧楼台。dào guó yī qī yīng yǒu mèng,cháo kōng yuè luò jiù lóu tái。

王镃

竹风吹动草根尘,熠熠高低自照身。zhú fēng chuī dòng cǎo gēn chén,yì yì gāo dī zì zhào shēn。
每夜囊盛光到晓,书斋送与少灯人。měi yè náng shèng guāng dào xiǎo,shū zhāi sòng yǔ shǎo dēng rén。