古诗词

春怨

王镃

倚阑人瘦怨东风,从此吹香梦亦空。yǐ lán rén shòu yuàn dōng fēng,cóng cǐ chuī xiāng mèng yì kōng。
春色自随莺蝶去,杨花飞入画楼中。chūn sè zì suí yīng dié qù,yáng huā fēi rù huà lóu zhōng。

王镃

王镃(生卒年不详)南宋诗人。字介翁,号月洞,处州平昌县(今浙江省遂昌县湖山镇)人。宋末授金溪(今江西抚州市)县尉。宋亡,遁迹为道士,隐居湖山,与同时宋遗民尹绿坡等人结社唱酬,命其所居“日月洞”,人称“月洞先生”。遗著由其族孙养端于明嘉靖三十七年(1558)刊为《月洞吟》一卷。万历二十一年(1593)汤显祖在赴任遂昌知县期间,为诗集作序称:“宋月洞先生诗殆宛然出晚人之手,宋之季犹唐之季也。”汤显祖敬佩月洞的为人及诗品,还为之题词“林下一人”。入清后其族孙宗虞又补刻后册。 王镃的作品>>

猜您喜欢

惜春

王镃

阑干曲曲柳阴阴,路积残红半指深。lán gàn qū qū liǔ yīn yīn,lù jī cán hóng bàn zhǐ shēn。
却谢多情双燕子,飞来飞去说春心。què xiè duō qíng shuāng yàn zi,fēi lái fēi qù shuō chūn xīn。

初夏三首

王镃

芳歇红稀蝶懒来,潇潇风雨送春回。fāng xiē hóng xī dié lǎn lái,xiāo xiāo fēng yǔ sòng chūn huí。
绿阴如许无人看,软玉枝头已有梅。lǜ yīn rú xǔ wú rén kàn,ruǎn yù zhī tóu yǐ yǒu méi。

初夏三首

王镃

牧笛无腔雨似烟,菜花成子日如年。mù dí wú qiāng yǔ shì yān,cài huā chéng zi rì rú nián。
人家火养春蚕快,要趁工夫下早田。rén jiā huǒ yǎng chūn cán kuài,yào chèn gōng fū xià zǎo tián。

初夏三首

王镃

竹鸡啼雨隔林塘,四月山深梅未黄。zhú jī tí yǔ gé lín táng,sì yuè shān shēn méi wèi huáng。
水近洞门云气湿,葛花开上石眠床。shuǐ jìn dòng mén yún qì shī,gé huā kāi shàng shí mián chuáng。

湖边夏日即事

王镃

榴花掩映在楼台,面面轩窗照水开。liú huā yǎn yìng zài lóu tái,miàn miàn xuān chuāng zhào shuǐ kāi。
一路翠萍分未合,采莲船去钓船来。yī lù cuì píng fēn wèi hé,cǎi lián chuán qù diào chuán lái。

水阁纳凉

王镃

云碧纱厨水阁中,鸳鸯花冷枕玲珑。yún bì shā chú shuǐ gé zhōng,yuān yāng huā lěng zhěn líng lóng。
描金团扇无人用,一阵荷香一阵风。miáo jīn tuán shàn wú rén yòng,yī zhèn hé xiāng yī zhèn fēng。

重午

王镃

丝丝梅雨湿榴花,处处钗符袅鬓鸦。sī sī méi yǔ shī liú huā,chù chù chāi fú niǎo bìn yā。
醉听画楼思远曲,艾枝簪满碧巾纱。zuì tīng huà lóu sī yuǎn qū,ài zhī zān mǎn bì jīn shā。

暑夕三首

王镃

草蚊声歇树鸣螀,碧汉无人夜气凉。cǎo wén shēng xiē shù míng jiāng,bì hàn wú rén yè qì liáng。
起向翠炉更宿炭,一丝沉水有残香。qǐ xiàng cuì lú gèng sù tàn,yī sī chén shuǐ yǒu cán xiāng。

暑夕三首

王镃

枕石云边睡一场,藓花泉洞碧松香。zhěn shí yún biān shuì yī chǎng,xiǎn huā quán dòng bì sōng xiāng。
朱门正役风车苦,不识山中有此凉。zhū mén zhèng yì fēng chē kǔ,bù shí shān zhōng yǒu cǐ liáng。

暑夕三首

王镃

夜深月晒碧荷香,傍水亭台易得凉。yè shēn yuè shài bì hé xiāng,bàng shuǐ tíng tái yì dé liáng。
更剪遮窗蕉叶去,放教山影入藤床。gèng jiǎn zhē chuāng jiāo yè qù,fàng jiào shān yǐng rù téng chuáng。

立秋

王镃

西风吹绉碧纱衣,金井梧桐昨夜飞。xī fēng chuī zhòu bì shā yī,jīn jǐng wú tóng zuó yè fēi。
自汲井花调药罢,却簪秋叶满头归。zì jí jǐng huā diào yào bà,què zān qiū yè mǎn tóu guī。

秋兴

王镃

水影沉云冷碧天,自撑小艇摘湖莲。shuǐ yǐng chén yún lěng bì tiān,zì chēng xiǎo tǐng zhāi hú lián。
忽然吟得西风句,正在斜阳落雁边。hū rán yín dé xī fēng jù,zhèng zài xié yáng luò yàn biān。

七夕

王镃

彩楼帘影夜沉沉,一片筛凉月似金。cǎi lóu lián yǐng yè chén chén,yī piàn shāi liáng yuè shì jīn。
倚得画栏和袖暖,看人儿女学穿针。yǐ dé huà lán hé xiù nuǎn,kàn rén ér nǚ xué chuān zhēn。

秋夜

王镃

桂香吹老月中秋,人在西风雁过楼。guì xiāng chuī lǎo yuè zhōng qiū,rén zài xī fēng yàn guò lóu。
半夜枕寒清梦断,银河影挂玉帘钩。bàn yè zhěn hán qīng mèng duàn,yín hé yǐng guà yù lián gōu。

旅邸秋晚二首

王镃

夜深玉树不啼鸦,照影残灯客梦家。yè shēn yù shù bù tí yā,zhào yǐng cán dēng kè mèng jiā。
归计未成秋又去,水边羞见雁红花。guī jì wèi chéng qiū yòu qù,shuǐ biān xiū jiàn yàn hóng huā。