古诗词

重午

王镃

丝丝梅雨湿榴花,处处钗符袅鬓鸦。sī sī méi yǔ shī liú huā,chù chù chāi fú niǎo bìn yā。
醉听画楼思远曲,艾枝簪满碧巾纱。zuì tīng huà lóu sī yuǎn qū,ài zhī zān mǎn bì jīn shā。

王镃

王镃(生卒年不详)南宋诗人。字介翁,号月洞,处州平昌县(今浙江省遂昌县湖山镇)人。宋末授金溪(今江西抚州市)县尉。宋亡,遁迹为道士,隐居湖山,与同时宋遗民尹绿坡等人结社唱酬,命其所居“日月洞”,人称“月洞先生”。遗著由其族孙养端于明嘉靖三十七年(1558)刊为《月洞吟》一卷。万历二十一年(1593)汤显祖在赴任遂昌知县期间,为诗集作序称:“宋月洞先生诗殆宛然出晚人之手,宋之季犹唐之季也。”汤显祖敬佩月洞的为人及诗品,还为之题词“林下一人”。入清后其族孙宗虞又补刻后册。 王镃的作品>>

猜您喜欢

山中

王镃

荣枯皆定数,枉作送穷吟。róng kū jiē dìng shù,wǎng zuò sòng qióng yín。
有色非真画,无腔是古琴。yǒu sè fēi zhēn huà,wú qiāng shì gǔ qín。
青松秦世事,黄菊晋人心。qīng sōng qín shì shì,huáng jú jìn rén xīn。
尘外烟萝客,相寻入远林。chén wài yān luó kè,xiāng xún rù yuǎn lín。

避乱柯岩绿坡诸公以诗见寄

王镃

柯栝各西东,音书久不通。kē guā gè xī dōng,yīn shū jiǔ bù tōng。
山河隔今古,天地老英雄。shān hé gé jīn gǔ,tiān dì lǎo yīng xióng。
局败棋难著,愁多酒易中。jú bài qí nán zhù,chóu duō jiǔ yì zhōng。
花前多少恨,无语寄春风。huā qián duō shǎo hèn,wú yǔ jì chūn fēng。

寄杜北山

王镃

倦客萧萧两鬓秋,柳丝无力绊归舟。juàn kè xiāo xiāo liǎng bìn qiū,liǔ sī wú lì bàn guī zhōu。
晓风落叶辞高树,夜月行人在别洲。xiǎo fēng luò yè cí gāo shù,yè yuè xíng rén zài bié zhōu。
千里关河乡国梦,一江烟浪古今愁。qiān lǐ guān hé xiāng guó mèng,yī jiāng yān làng gǔ jīn chóu。
雁声过尽青天阔,却忆同登望海楼。yàn shēng guò jǐn qīng tiān kuò,què yì tóng dēng wàng hǎi lóu。

山居

王镃

屋头藓树蜕鸣蛩,池上沟泉凿石通。wū tóu xiǎn shù tuì míng qióng,chí shàng gōu quán záo shí tōng。
香老蒲花春洞影,凉生槲叶午窗风。xiāng lǎo pú huā chūn dòng yǐng,liáng shēng hú yè wǔ chuāng fēng。
泥瓶开酒留樵客,箬笠穿云访药翁。ní píng kāi jiǔ liú qiáo kè,ruò lì chuān yún fǎng yào wēng。
虽是一贫清似水,定无徭役到山中。suī shì yī pín qīng shì shuǐ,dìng wú yáo yì dào shān zhōng。

暮秋寄仙洲舍弟

王镃

去年泛菊醉重阳,今日谁知各异乡。qù nián fàn jú zuì zhòng yáng,jīn rì shuí zhī gè yì xiāng。
落叶石阑霜信早,败荷池屋雨声凉。luò yè shí lán shuāng xìn zǎo,bài hé chí wū yǔ shēng liáng。
人情好恶花甘苦,世事荣枯草短长。rén qíng hǎo è huā gān kǔ,shì shì róng kū cǎo duǎn zhǎng。
别有骏雕双翮健,刚风摩透入苍茫。bié yǒu jùn diāo shuāng hé jiàn,gāng fēng mó tòu rù cāng máng。

金陵感秋

王镃

鱼书难寄水空流,两袖西风破黑裘。yú shū nán jì shuǐ kōng liú,liǎng xiù xī fēng pò hēi qiú。
客梦芦花晋城月,归心枫叶浙山秋。kè mèng lú huā jìn chéng yuè,guī xīn fēng yè zhè shān qiū。
世情老去谙方熟,愁事来时醉便休。shì qíng lǎo qù ān fāng shú,chóu shì lái shí zuì biàn xiū。
满目关河怀古恨,如今何处问孙刘。mǎn mù guān hé huái gǔ hèn,rú jīn hé chù wèn sūn liú。

哭叶柘山

王镃

两肩山耸梅花瘦,戒饮心斋要独清。liǎng jiān shān sǒng méi huā shòu,jiè yǐn xīn zhāi yào dú qīng。
学得晋人文更古,写如唐帖草尤精。xué dé jìn rén wén gèng gǔ,xiě rú táng tiē cǎo yóu jīng。
青衫命欠生前贵,白发诗香死后名。qīng shān mìng qiàn shēng qián guì,bái fā shī xiāng sǐ hòu míng。
魂共灵华应不散,随仙诏到五云城。hún gòng líng huá yīng bù sàn,suí xiān zhào dào wǔ yún chéng。

姑苏述古

王镃

废苑春风杨柳青,啼莺犹学馆娃声。fèi yuàn chūn fēng yáng liǔ qīng,tí yīng yóu xué guǎn wá shēng。
百年气数花开落,一代兴亡潮长平。bǎi nián qì shù huā kāi luò,yī dài xīng wáng cháo zhǎng píng。
香径迹荒舆辇绝,屧廊基在藓苔生。xiāng jìng jì huāng yú niǎn jué,xiè láng jī zài xiǎn tái shēng。
繁华已逐英雄去,留得斜阳伴古城。fán huá yǐ zhú yīng xióng qù,liú dé xié yáng bàn gǔ chéng。

涉世

王镃

甘苦炎凉已遍经,少年磨洗晚年成。gān kǔ yán liáng yǐ biàn jīng,shǎo nián mó xǐ wǎn nián chéng。
脚行险处人都错,心放宽时事自明。jiǎo xíng xiǎn chù rén dōu cuò,xīn fàng kuān shí shì zì míng。
阅世兴衰天有眼,随时消长水无情。yuè shì xīng shuāi tiān yǒu yǎn,suí shí xiāo zhǎng shuǐ wú qíng。
一身收拾归绳墨,才动千条万绪生。yī shēn shōu shí guī shéng mò,cái dòng qiān tiáo wàn xù shēng。

吴山旅楼秋望

王镃

桂香风老鬓飕飕,添著湘罗小夹裘。guì xiāng fēng lǎo bìn sōu sōu,tiān zhù xiāng luó xiǎo jiā qiú。
烟锁亭台青嶂晓,露寒帘幕画堂秋。yān suǒ tíng tái qīng zhàng xiǎo,lù hán lián mù huà táng qiū。
雁来花发芙蓉浦,燕去影疏杨柳楼。yàn lái huā fā fú róng pǔ,yàn qù yǐng shū yáng liǔ lóu。
隔岸梧桐易憔悴,未霜叶落满河舟。gé àn wú tóng yì qiáo cuì,wèi shuāng yè luò mǎn hé zhōu。

初夏

王镃

杜鹃啼老万山红,天气于春便不同。dù juān tí lǎo wàn shān hóng,tiān qì yú chūn biàn bù tóng。
半壁蕉云收暑雨,一帘絮雪扑晴风。bàn bì jiāo yún shōu shǔ yǔ,yī lián xù xuě pū qíng fēng。
燕巢子出雕梁暖,蚕茧蛾生翠箔空。yàn cháo zi chū diāo liáng nuǎn,cán jiǎn é shēng cuì bó kōng。
闲却香车无采处,欲随蓑笠看田翁。xián què xiāng chē wú cǎi chù,yù suí suō lì kàn tián wēng。

梅雨

王镃

檐雨筛珠响未休,梅黄天色淡于秋。yán yǔ shāi zhū xiǎng wèi xiū,méi huáng tiān sè dàn yú qiū。
虫依草褥墙腰语,鱼弄荷钱水面游。chóng yī cǎo rù qiáng yāo yǔ,yú nòng hé qián shuǐ miàn yóu。
浸酒药苗重石瓮,湿书松气入山楼。jìn jiǔ yào miáo zhòng shí wèng,shī shū sōng qì rù shān lóu。
晚晴闲趁渔人去,学把丝竿坐钓舟。wǎn qíng xián chèn yú rén qù,xué bǎ sī gān zuò diào zhōu。

送友竹弟入京

王镃

送君去作江湖客,我亦心飞逐海鸦。sòng jūn qù zuò jiāng hú kè,wǒ yì xīn fēi zhú hǎi yā。
有竹有梅须歇舫,可诗可酒便为家。yǒu zhú yǒu méi xū xiē fǎng,kě shī kě jiǔ biàn wèi jiā。
秦楼夜月听传曲,辇路春风看卖花。qín lóu yè yuè tīng chuán qū,niǎn lù chūn fēng kàn mài huā。
吊古须瞻岳王墓,留题好句入栖霞。diào gǔ xū zhān yuè wáng mù,liú tí hǎo jù rù qī xiá。

客路晚春

王镃

年年吟帽客他乡,柳絮飞时日渐长。nián nián yín mào kè tā xiāng,liǔ xù fēi shí rì jiàn zhǎng。
远树云生残照没,近梅风重早晨凉。yuǎn shù yún shēng cán zhào méi,jìn méi fēng zhòng zǎo chén liáng。
桑条带露归蚕室,花片随泥上燕梁。sāng tiáo dài lù guī cán shì,huā piàn suí ní shàng yàn liáng。
历日又催春色去,田家便有插秧忙。lì rì yòu cuī chūn sè qù,tián jiā biàn yǒu chā yāng máng。

裁衣曲

王镃

烧罢心香午夜阑,玉纤轻捻剪刀寒。shāo bà xīn xiāng wǔ yè lán,yù xiān qīng niǎn jiǎn dāo hán。
衣成恐不如郎意,独著灯前照影看。yī chéng kǒng bù rú láng yì,dú zhù dēng qián zhào yǐng kàn。
1831234567»