古诗词

雪夜二首

王镃

松屋篝灯伴夜阑,闭门不管雪花寒。sōng wū gōu dēng bàn yè lán,bì mén bù guǎn xuě huā hán。
调朱旋滴梅瓶水,读过唐诗再点看。diào zhū xuán dī méi píng shuǐ,dú guò táng shī zài diǎn kàn。

王镃

王镃(生卒年不详)南宋诗人。字介翁,号月洞,处州平昌县(今浙江省遂昌县湖山镇)人。宋末授金溪(今江西抚州市)县尉。宋亡,遁迹为道士,隐居湖山,与同时宋遗民尹绿坡等人结社唱酬,命其所居“日月洞”,人称“月洞先生”。遗著由其族孙养端于明嘉靖三十七年(1558)刊为《月洞吟》一卷。万历二十一年(1593)汤显祖在赴任遂昌知县期间,为诗集作序称:“宋月洞先生诗殆宛然出晚人之手,宋之季犹唐之季也。”汤显祖敬佩月洞的为人及诗品,还为之题词“林下一人”。入清后其族孙宗虞又补刻后册。 王镃的作品>>

猜您喜欢

断桥春望

王镃

拾翠车闲辇路尘,山南山北杜鹃春。shí cuì chē xián niǎn lù chén,shān nán shān běi dù juān chūn。
谁家庭院东风里,飞出桃花不见人。shuí jiā tíng yuàn dōng fēng lǐ,fēi chū táo huā bù jiàn rén。

吴江旅思

王镃

千丝杨柳拂征篷,一望菱花漾晓风。qiān sī yáng liǔ fú zhēng péng,yī wàng líng huā yàng xiǎo fēng。
人在画楼高处立,鹭鸶飞入水晶宫。rén zài huà lóu gāo chù lì,lù sī fēi rù shuǐ jīng gōng。

花下作字付叶柘山使者

王镃

花藓层层润石床,绿阴多处自生凉。huā xiǎn céng céng rùn shí chuáng,lǜ yīn duō chù zì shēng liáng。
闲将笔染荼蘼露,写得春辞满纸香。xián jiāng bǐ rǎn tú mí lù,xiě dé chūn cí mǎn zhǐ xiāng。

春寒

王镃

玉屏烟冷鹧鸪斑,翡翠帘遮好梦残。yù píng yān lěng zhè gū bān,fěi cuì lián zhē hǎo mèng cán。
雨又未休人又懒,杏花无力不禁寒。yǔ yòu wèi xiū rén yòu lǎn,xìng huā wú lì bù jìn hán。

孙花翁墓

王镃

词入秦楼唱至今,夜魂应共水仙吟。cí rù qín lóu chàng zhì jīn,yè hún yīng gòng shuǐ xiān yín。
坟前几树桃花月,照得风流不死心。fén qián jǐ shù táo huā yuè,zhào dé fēng liú bù sǐ xīn。

元宵

王镃

柳院春归雪未干,试灯歌巷月痕寒。liǔ yuàn chūn guī xuě wèi gàn,shì dēng gē xiàng yuè hén hán。
懒随翠影红香走,自买梅花插烛看。lǎn suí cuì yǐng hóng xiāng zǒu,zì mǎi méi huā chā zhú kàn。

佳人春思

王镃

垂鬟不语立花阴,忽向东风泪满襟。chuí huán bù yǔ lì huā yīn,hū xiàng dōng fēng lèi mǎn jīn。
长记湖边寒食节,柳丝曾折赠同心。zhǎng jì hú biān hán shí jié,liǔ sī céng zhé zèng tóng xīn。

春怨

王镃

倚阑人瘦怨东风,从此吹香梦亦空。yǐ lán rén shòu yuàn dōng fēng,cóng cǐ chuī xiāng mèng yì kōng。
春色自随莺蝶去,杨花飞入画楼中。chūn sè zì suí yīng dié qù,yáng huā fēi rù huà lóu zhōng。

春昼

王镃

晴昼软风春草香,绿窗人困日初长。qíng zhòu ruǎn fēng chūn cǎo xiāng,lǜ chuāng rén kùn rì chū zhǎng。
双双燕子飞无力,低傍花阴一带凉。shuāng shuāng yàn zi fēi wú lì,dī bàng huā yīn yī dài liáng。

春雨

王镃

绿树江南啼子规,落花流水洗胭脂。lǜ shù jiāng nán tí zi guī,luò huā liú shuǐ xǐ yān zhī。
无情风雨朝朝恶,误却归来海燕迟。wú qíng fēng yǔ cháo cháo è,wù què guī lái hǎi yàn chí。

春去

王镃

一帘翠雨柳生烟,金屋无人理管弦。yī lián cuì yǔ liǔ shēng yān,jīn wū wú rén lǐ guǎn xián。
春去啼莺留不住,随花飞过别秋千。chūn qù tí yīng liú bù zhù,suí huā fēi guò bié qiū qiān。

春院

王镃

柳丝风紧雨痕乾,却怕双飞燕子寒。liǔ sī fēng jǐn yǔ hén qián,què pà shuāng fēi yàn zi hán。
梨雪吹香春梦远,有人中酒隔帘看。lí xuě chuī xiāng chūn mèng yuǎn,yǒu rén zhōng jiǔ gé lián kàn。

立春

王镃

泥牛鞭散六街尘,生菜挑来叶叶春。ní niú biān sàn liù jiē chén,shēng cài tiāo lái yè yè chūn。
从此雪消风自软,梅花合让柳条新。cóng cǐ xuě xiāo fēng zì ruǎn,méi huā hé ràng liǔ tiáo xīn。

春日即事

王镃

清斋饭罢一瓯茶,静听山蜂报早衙。qīng zhāi fàn bà yī ōu chá,jìng tīng shān fēng bào zǎo yá。
日色弄阴云去住,楮窗香润落藤花。rì sè nòng yīn yún qù zhù,chǔ chuāng xiāng rùn luò téng huā。

春夜家宴

王镃

烛底裁词按玉箫,翠宫合唱取腔娇。zhú dǐ cái cí àn yù xiāo,cuì gōng hé chàng qǔ qiāng jiāo。
梨花影护春风暖,不用香薰酒自消。lí huā yǐng hù chūn fēng nuǎn,bù yòng xiāng xūn jiǔ zì xiāo。
1831234567»