古诗词

游仙词三十三首

王镃

月娥树上赤花香,羽帐琼楼子夜长。yuè é shù shàng chì huā xiāng,yǔ zhàng qióng lóu zi yè zhǎng。
玉兔白蛙身不老,水银一臼结玄霜。yù tù bái wā shēn bù lǎo,shuǐ yín yī jiù jié xuán shuāng。

王镃

王镃(生卒年不详)南宋诗人。字介翁,号月洞,处州平昌县(今浙江省遂昌县湖山镇)人。宋末授金溪(今江西抚州市)县尉。宋亡,遁迹为道士,隐居湖山,与同时宋遗民尹绿坡等人结社唱酬,命其所居“日月洞”,人称“月洞先生”。遗著由其族孙养端于明嘉靖三十七年(1558)刊为《月洞吟》一卷。万历二十一年(1593)汤显祖在赴任遂昌知县期间,为诗集作序称:“宋月洞先生诗殆宛然出晚人之手,宋之季犹唐之季也。”汤显祖敬佩月洞的为人及诗品,还为之题词“林下一人”。入清后其族孙宗虞又补刻后册。 王镃的作品>>

猜您喜欢

王镃

竹风吹动草根尘,熠熠高低自照身。zhú fēng chuī dòng cǎo gēn chén,yì yì gāo dī zì zhào shēn。
每夜囊盛光到晓,书斋送与少灯人。měi yè náng shèng guāng dào xiǎo,shū zhāi sòng yǔ shǎo dēng rén。

秦镜

王镃

色带金铜眩怪青,照人心胆已曾灵。sè dài jīn tóng xuàn guài qīng,zhào rén xīn dǎn yǐ céng líng。
铸时便有山东影,不使秦皇见乱形。zhù shí biàn yǒu shān dōng yǐng,bù shǐ qín huáng jiàn luàn xíng。

四皓

王镃

安罢储宫便又回,商山高卧白云堆。ān bà chǔ gōng biàn yòu huí,shāng shān gāo wò bái yún duī。
刘家大事虽能定,也堕留侯计出来。liú jiā dà shì suī néng dìng,yě duò liú hóu jì chū lái。

咸阳

王镃

劫灰飞出祖龙宫,六国强吞总是空。jié huī fēi chū zǔ lóng gōng,liù guó qiáng tūn zǒng shì kōng。
独有椒兰香不散,春风移过草花中。dú yǒu jiāo lán xiāng bù sàn,chūn fēng yí guò cǎo huā zhōng。

马嵬

王镃

梨花魂醉草伤秋,玉笛霓裳事已休。lí huā hún zuì cǎo shāng qiū,yù dí ní shang shì yǐ xiū。
谁信一勾罗袜内,能藏天宝许多愁。shuí xìn yī gōu luó wà nèi,néng cáng tiān bǎo xǔ duō chóu。

梦中见

王镃

鹤发老人携紫竹,往来花下歌春曲。hè fā lǎo rén xié zǐ zhú,wǎng lái huā xià gē chūn qū。
春去春来花自开,一声杜宇巴山绿。chūn qù chūn lái huā zì kāi,yī shēng dù yǔ bā shān lǜ。

瀑布

王镃

青天隐隐响晴雷,绝顶流来不知处。qīng tiān yǐn yǐn xiǎng qíng léi,jué dǐng liú lái bù zhī chù。
巨灵怒擘两山开,飞下玉龙归海去。jù líng nù bāi liǎng shān kāi,fēi xià yù lóng guī hǎi qù。

谢靳石门道箓见访

王镃

石门仙人云霞裳,飘飘飞佩来山房。shí mén xiān rén yún xiá shang,piāo piāo fēi pèi lái shān fáng。
松间看鹤不相见,灵风满路馥天香。sōng jiān kàn hè bù xiāng jiàn,líng fēng mǎn lù fù tiān xiāng。

宫词

王镃

一处承恩宴舞衣,六宫甲帐冷珠玑。yī chù chéng ēn yàn wǔ yī,liù gōng jiǎ zhàng lěng zhū jī。
夜深听得笙歌响,知是君王步辇归。yè shēn tīng dé shēng gē xiǎng,zhī shì jūn wáng bù niǎn guī。

晨起

王镃

青山云影乱交加,漱齿泉香带落花。qīng shān yún yǐng luàn jiāo jiā,shù chǐ quán xiāng dài luò huā。
自扫丹房看候火,旋添异草养灵砂。zì sǎo dān fáng kàn hòu huǒ,xuán tiān yì cǎo yǎng líng shā。

京中即事

王镃

笙歌无处不繁华,春在莺莺燕燕家。shēng gē wú chù bù fán huá,chūn zài yīng yīng yàn yàn jiā。
谁看少年骑马过,娇红微露隔帘花。shuí kàn shǎo nián qí mǎ guò,jiāo hóng wēi lù gé lián huā。

楮衾

王镃

霜藤捣出杵声乾,软白同绵一样看。shuāng téng dǎo chū chǔ shēng qián,ruǎn bái tóng mián yī yàng kàn。
春借梅花香入梦,雪深茅屋不知寒。chūn jiè méi huā xiāng rù mèng,xuě shēn máo wū bù zhī hán。

紫极宫

王镃

拜章台上月如霜,云湿阑干面面凉。bài zhāng tái shàng yuè rú shuāng,yún shī lán gàn miàn miàn liáng。
道士醮归秋夜净,满身薰得紫藤香。dào shì jiào guī qiū yè jìng,mǎn shēn xūn dé zǐ téng xiāng。

杨柳词

王镃

二月垂丝拂翠楼,画眉如妒逞风流。èr yuè chuí sī fú cuì lóu,huà méi rú dù chěng fēng liú。
成花又惹分离恨,去作浮萍送客舟。chéng huā yòu rě fēn lí hèn,qù zuò fú píng sòng kè zhōu。

客路

王镃

匣中古剑懒重磨,难遇知音学楚歌。xiá zhōng gǔ jiàn lǎn zhòng mó,nán yù zhī yīn xué chǔ gē。
老却杜鹃春不管,江南人远落花多。lǎo què dù juān chūn bù guǎn,jiāng nán rén yuǎn luò huā duō。