古诗词

桃源行

姚勉

武陵溪边翁好渔,笭箵钓车日采鱼。wǔ líng xī biān wēng hǎo yú,líng xīng diào chē rì cǎi yú。
扁舟为家苇为屋,岂知世有神仙居。biǎn zhōu wèi jiā wěi wèi wū,qǐ zhī shì yǒu shén xiān jū。
晓来不记舟行路,忽在桃花深绝处。xiǎo lái bù jì zhōu xíng lù,hū zài táo huā shēn jué chù。
红云杳叆望欲迷,绛雪缤纷落无数。hóng yún yǎo ài wàng yù mí,jiàng xuě bīn fēn luò wú shù。
水源尽处便逢山,一径似通人往还。shuǐ yuán jǐn chù biàn féng shān,yī jìng shì tōng rén wǎng hái。
穿花竟出洞谷口,别有天地如人间。chuān huā jìng chū dòng gǔ kǒu,bié yǒu tiān dì rú rén jiān。
青山高下鳞鳞屋,秀野桑麻深泼绿。qīng shān gāo xià lín lín wū,xiù yě sāng má shēn pō lǜ。
春深耕罢犊牛眠,昼静人闲鸡犬熟。chūn shēn gēng bà dú niú mián,zhòu jìng rén xián jī quǎn shú。
村中老幼皆相知,惊逢外人子为谁。cūn zhōng lǎo yòu jiē xiāng zhī,jīng féng wài rén zi wèi shuí。
平生采鱼不到此,借问此是蓬莱非。píng shēng cǎi yú bù dào cǐ,jiè wèn cǐ shì péng lái fēi。
笑言此亦人间耳,闻有蓬莱何处是。xiào yán cǐ yì rén jiān ěr,wén yǒu péng lái hé chù shì。
秦初避乱偶此来,今日已传秦几世。qín chū bì luàn ǒu cǐ lái,jīn rì yǐ chuán qín jǐ shì。
渔家不识青史编,相传去秦六百年。yú jiā bù shí qīng shǐ biān,xiāng chuán qù qín liù bǎi nián。
吁嗟已不闻汉魏,岂复知今晋太元。xū jiē yǐ bù wén hàn wèi,qǐ fù zhī jīn jìn tài yuán。
当时只恐秦万世,携家挈邻相远避。dāng shí zhǐ kǒng qín wàn shì,xié jiā qiè lín xiāng yuǎn bì。
早知秦不五十年,安得种花来此地。zǎo zhī qín bù wǔ shí nián,ān dé zhǒng huā lái cǐ dì。
采药山人去不归,啖松女子今何之。cǎi yào shān rén qù bù guī,dàn sōng nǚ zi jīn hé zhī。
种桃着花尚未实,未必岁月多如斯。zhǒng táo zhe huā shàng wèi shí,wèi bì suì yuè duō rú sī。
家家置酒延鸡黍,便好卜邻花底住。jiā jiā zhì jiǔ yán jī shǔ,biàn hǎo bo lín huā dǐ zhù。
中心自喜口不言,后日重来今且去。zhōng xīn zì xǐ kǒu bù yán,hòu rì zhòng lái jīn qiě qù。
悽然辞别便登舟,依旧花间溪水流。qī rán cí bié biàn dēng zhōu,yī jiù huā jiān xī shuǐ liú。
插竹谩标来处路,鸣榔无复旧时游。chā zhú mán biāo lái chù lù,míng láng wú fù jiù shí yóu。
顾家一念仙凡隔,如梦惊回寻不得。gù jiā yī niàn xiān fán gé,rú mèng jīng huí xún bù dé。
当时不与俗吏知,或可重寻旧踪迹。dāng shí bù yǔ sú lì zhī,huò kě zhòng xún jiù zōng jì。
五胡云扰岂减秦,晋人合作桃源人。wǔ hú yún rǎo qǐ jiǎn qín,jìn rén hé zuò táo yuán rén。
渔郎出山自失计,秦人绝踪应未仁。yú láng chū shān zì shī jì,qín rén jué zōng yīng wèi rén。
渔郎渔郎休太息,渔家自有神仙国。yú láng yú láng xiū tài xī,yú jiā zì yǒu shén xiān guó。
鲙鲈沽酒醉芦花,此乐桃源人未识。kuài lú gū jiǔ zuì lú huā,cǐ lè táo yuán rén wèi shí。
神仙有无何渺茫,退之此语诚非狂。shén xiān yǒu wú hé miǎo máng,tuì zhī cǐ yǔ chéng fēi kuáng。
渊明作记亦直寄,便如东皋志醉乡。yuān míng zuò jì yì zhí jì,biàn rú dōng gāo zhì zuì xiāng。
秦风锲薄难与处,晋俗清虚何足数。qín fēng qiè báo nán yǔ chù,jìn sú qīng xū hé zú shù。
愿令天下尽桃源,不必武陵深处所。yuàn lìng tiān xià jǐn táo yuán,bù bì wǔ líng shēn chù suǒ。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

游曲江分韵得月字

姚勉

曲江矶头山崒嵂,此景江南夸第一。qū jiāng jī tóu shān zú lǜ,cǐ jǐng jiāng nán kuā dì yī。
渔舟晚弄烟波闲,市楼春映晴岚出。yú zhōu wǎn nòng yān bō xián,shì lóu chūn yìng qíng lán chū。
拥舆长吟入画图,席地草饮成真率。yōng yú zhǎng yín rù huà tú,xí dì cǎo yǐn chéng zhēn lǜ。
更叩山房僧榻眠,卧听松风待明月。gèng kòu shān fáng sēng tà mián,wò tīng sōng fēng dài míng yuè。

雪中雪坡十忆

姚勉

【其一】
近水新栽一巷梅,而今雪里想齐开。jìn shuǐ xīn zāi yī xiàng méi,ér jīn xuě lǐ xiǎng qí kāi。
只愁夜后花幽独,谁与携筇踏月来。zhǐ chóu yè hòu huā yōu dú,shuí yǔ xié qióng tà yuè lái。
【其二】
此君应似旧平安,瘦节森然最耐寒。cǐ jūn yīng shì jiù píng ān,shòu jié sēn rán zuì nài hán。
万叶琼瑶光照眼,梦披鹤氅倚栏干。wàn yè qióng yáo guāng zhào yǎn,mèng pī hè chǎng yǐ lán gàn。
【其三】
磥砢擎云十丈松,冰髯不剪照珑松。lěi kē qíng yún shí zhàng sōng,bīng rán bù jiǎn zhào lóng sōng。
晓窗明眼山前雪,犹似巡檐看玉龙。xiǎo chuāng míng yǎn shān qián xuě,yóu shì xún yán kàn yù lóng。
【其四】
对床风雨饱曾听,听雪敲窗更自清。duì chuáng fēng yǔ bǎo céng tīng,tīng xuě qiāo chuāng gèng zì qīng。
旧日拥炉联句乐,而今攲枕打篷声。jiù rì yōng lú lián jù lè,ér jīn qī zhěn dǎ péng shēng。
【其五】
近郊胜处小云居,一水如龙凑佛庐。jìn jiāo shèng chù xiǎo yún jū,yī shuǐ rú lóng còu fú lú。
长记钓蓑披雪去,砖炉温酒煮溪鱼。zhǎng jì diào suō pī xuě qù,zhuān lú wēn jiǔ zhǔ xī yú。
【其六】
倚空银管立嵯峨,看雪须登窣堵波。yǐ kōng yín guǎn lì cuó é,kàn xuě xū dēng sū dǔ bō。
一览琼田三万顷,分明掌上见山河。yī lǎn qióng tián sān wàn qǐng,fēn míng zhǎng shàng jiàn shān hé。
【其七】
冰襟玉袖几交游,尽自风流胜子猷。bīng jīn yù xiù jǐ jiāo yóu,jǐn zì fēng liú shèng zi yóu。
有兴可乘应不尽,定无门外便回舟。yǒu xīng kě chéng yīng bù jǐn,dìng wú mén wài biàn huí zhōu。
【其八】
万个琅玕绕舍青,风声相和读书声。wàn gè láng gān rào shě qīng,fēng shēng xiāng hé dú shū shēng。
蛛丝近日应侵几,孤负虚窗照雪明。zhū sī jìn rì yīng qīn jǐ,gū fù xū chuāng zhào xuě míng。
【其九】
帐窣销金旧党家,未知清处在煎茶。zhàng sū xiāo jīn jiù dǎng jiā,wèi zhī qīng chù zài jiān chá。
便应归去烧松叶,细碾枪旗煮雪花。biàn yīng guī qù shāo sōng yè,xì niǎn qiāng qí zhǔ xuě huā。
【其十】
欲折梅花寄故人,驿无来使草成茵。yù zhé méi huā jì gù rén,yì wú lái shǐ cǎo chéng yīn。
轻风细雨分寒暖,已是江南数日春。qīng fēng xì yǔ fēn hán nuǎn,yǐ shì jiāng nán shù rì chūn。