古诗词

听筝

姚勉

春檐雪乾初日长,帘花深压梅影香。chūn yán xuě qián chū rì zhǎng,lián huā shēn yā méi yǐng xiāng。
美人帐中午睡起,钗横鬓亸慵添妆。měi rén zhàng zhōng wǔ shuì qǐ,chāi héng bìn duǒ yōng tiān zhuāng。
文窗窈窕鲛绡绿,卧按古筝横漆玉。wén chuāng yǎo tiǎo jiāo xiāo lǜ,wò àn gǔ zhēng héng qī yù。
微揎翠袖露春葱,学弄梁州初遍曲。wēi xuān cuì xiù lù chūn cōng,xué nòng liáng zhōu chū biàn qū。
拂弦轻揠三两声,问渠学曲成未成。fú xián qīng yà sān liǎng shēng,wèn qú xué qū chéng wèi chéng。
已成未成君莫问,听取軮轧伊嘤鸣。yǐ chéng wèi chéng jūn mò wèn,tīng qǔ yǎng yà yī yīng míng。
七弦一似焦琴样,立雁参差相下上。qī xián yī shì jiāo qín yàng,lì yàn cān chà xiāng xià shàng。
左按天孙织锦丝,右斡仙人飞海杖。zuǒ àn tiān sūn zhī jǐn sī,yòu wò xiān rén fēi hǎi zhàng。
轻拔浅揠声短长,疾徐洪纤抑复扬。qīng bá qiǎn yà shēng duǎn zhǎng,jí xú hóng xiān yì fù yáng。
瓶笙吐韵出蚓窍,云车碾响升羊肠。píng shēng tǔ yùn chū yǐn qiào,yún chē niǎn xiǎng shēng yáng cháng。
双龙晓日吟秋水,孤鸾春风悲镜里。shuāng lóng xiǎo rì yín qiū shuǐ,gū luán chūn fēng bēi jìng lǐ。
清猿嘹喨万松间,雏莺惺松百花底。qīng yuán liáo liàng wàn sōng jiān,chú yīng xīng sōng bǎi huā dǐ。
平生有耳喜此听,手不能作心自醒。píng shēng yǒu ěr xǐ cǐ tīng,shǒu bù néng zuò xīn zì xǐng。
除却高山与流水,琵琶箜篌俱径庭。chú què gāo shān yǔ liú shuǐ,pí pá kōng hóu jù jìng tíng。
楼中弄玉吹箫侣,同学丹山凤凰语。lóu zhōng nòng yù chuī xiāo lǚ,tóng xué dān shān fèng huáng yǔ。
凤凰凤凰来不来,萧史行云在何许。fèng huáng fèng huáng lái bù lái,xiāo shǐ xíng yún zài hé xǔ。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

寄感山二诗僧

姚勉

欲听茶鼎转风松,底事云房白昼封。yù tīng chá dǐng zhuǎn fēng sōng,dǐ shì yún fáng bái zhòu fēng。
应在山中采樵去,雪深何处问行踪。yīng zài shān zhōng cǎi qiáo qù,xuě shēn hé chù wèn xíng zōng。

寄感山二诗僧

姚勉

读君桑苇疏篱句,知得犹存用世心。dú jūn sāng wěi shū lí jù,zhī dé yóu cún yòng shì xīn。
拄杖借将来解虎,不须深卧白云深。zhǔ zhàng jiè jiāng lái jiě hǔ,bù xū shēn wò bái yún shēn。

赠僧雪翁

姚勉

雪翁来觅雪坡诗,冰雪相看太绝奇。xuě wēng lái mì xuě pō shī,bīng xuě xiāng kàn tài jué qí。
一片红炉参彻了,梅花香透玉横枝。yī piàn hóng lú cān chè le,méi huā xiāng tòu yù héng zhī。

丙辰祗召入京道信州题一杯亭

姚勉

山行颇觉兴悠哉,到此何妨饮一杯。shān xíng pǒ jué xīng yōu zāi,dào cǐ hé fáng yǐn yī bēi。
烂醉不须愁世事,明朝醉醒又愁来。làn zuì bù xū chóu shì shì,míng cháo zuì xǐng yòu chóu lái。

南台

姚勉

一片荒碑立翠苔,空馀基址郁崔嵬。yī piàn huāng bēi lì cuì tái,kōng yú jī zhǐ yù cuī wéi。
此台湮废浑闲事,山北如今未有莱。cǐ tái yān fèi hún xián shì,shān běi rú jīn wèi yǒu lái。

跨鹤台

姚勉

仙人白日上青冥,鹤去台空唤不应。xiān rén bái rì shàng qīng míng,hè qù tái kōng huàn bù yīng。
千载令威归得否,雪堂有客梦如冰。qiān zài lìng wēi guī dé fǒu,xuě táng yǒu kè mèng rú bīng。

寄题茶山

姚勉

文献风流想故家,玉川室迩已人遐。wén xiàn fēng liú xiǎng gù jiā,yù chuān shì ěr yǐ rén xiá。
何时细赏文清竹,与客同煎陆羽茶。hé shí xì shǎng wén qīng zhú,yǔ kè tóng jiān lù yǔ chá。

题祥符寺

姚勉

山在云间几上梯,最高缘有福王祠。shān zài yún jiān jǐ shàng tī,zuì gāo yuán yǒu fú wáng cí。
尚怜不及楼前木,得见祥符极盛时。shàng lián bù jí lóu qián mù,dé jiàn xiáng fú jí shèng shí。

赠长老洪野衲

姚勉

举目茫茫宇宙间,畏涂险甚太行山。jǔ mù máng máng yǔ zhòu jiān,wèi tú xiǎn shén tài xíng shān。
镬汤随地无冰处,只有僧庐野衲闲。huò tāng suí dì wú bīng chù,zhǐ yǒu sēng lú yě nà xián。

洪长老惠藤杖

姚勉

高僧挑月一枝藤,惠我登山脚便轻。gāo sēng tiāo yuè yī zhī téng,huì wǒ dēng shān jiǎo biàn qīng。
澒洞风尘豺虎恶,从今险路稳支撑。hòng dòng fēng chén chái hǔ è,cóng jīn xiǎn lù wěn zhī chēng。

沿江买鱼不得询之则前此多为官船所强取故有亦言无因成三绝

姚勉

江行安可食无鱼,问著笭箵总道虚。jiāng xíng ān kě shí wú yú,wèn zhù líng xīng zǒng dào xū。
底事官船渠不卖,从来污吏喜侵渔。dǐ shì guān chuán qú bù mài,cóng lái wū lì xǐ qīn yú。

沿江买鱼不得询之则前此多为官船所强取故有亦言无因成三绝

姚勉

分明翠笼掩金鳞,鼓枻飘飘不可亲。fēn míng cuì lóng yǎn jīn lín,gǔ yì piāo piāo bù kě qīn。
底事官船渠不卖,官人不是爱鱼人。dǐ shì guān chuán qú bù mài,guān rén bù shì ài yú rén。

沿江买鱼不得询之则前此多为官船所强取故有亦言无因成三绝

姚勉

人间到处有鱼羹,我亦扁舟柳下横。rén jiān dào chù yǒu yú gēng,wǒ yì biǎn zhōu liǔ xià héng。
一任官船渠不卖,归欤鲙玉煮深铛。yī rèn guān chuán qú bù mài,guī yú kuài yù zhǔ shēn dāng。

过麻子湖遇逆风有作

姚勉

我自甘心欲背时,舟行一任逆风吹。wǒ zì gān xīn yù bèi shí,zhōu xíng yī rèn nì fēng chuī。
去帆今日夸轻捷,只恐前滩也怨迟。qù fān jīn rì kuā qīng jié,zhǐ kǒng qián tān yě yuàn chí。

过麻子湖遇逆风有作

姚勉

自喜扁舟载月明,涉湖底事不宜轻。zì xǐ biǎn zhōu zài yuè míng,shè hú dǐ shì bù yí qīng。
象痕深没风仍顺,今日天公亦世情。xiàng hén shēn méi fēng réng shùn,jīn rì tiān gōng yì shì qíng。