古诗词

山居

冯时行

溪带三弓地,山开一盖天。xī dài sān gōng dì,shān kāi yī gài tiān。
茅檐低没雾,藤路细迷悬。máo yán dī méi wù,téng lù xì mí xuán。
恶草翻新耨,狞彪突旧穿。è cǎo fān xīn nòu,níng biāo tū jiù chuān。
争鸡喧腷膊,静鹭立挛拳。zhēng jī xuān bì bó,jìng lù lì luán quán。
翠着衣襟湿,岚薰草树鲜。cuì zhe yī jīn shī,lán xūn cǎo shù xiān。
老夫甘废弃,末路寄沈绵。lǎo fū gān fèi qì,mò lù jì shěn mián。
水出桃源俗,人来谷口贤。shuǐ chū táo yuán sú,rén lái gǔ kǒu xián。
心期如水冷,世事绝风传。xīn qī rú shuǐ lěng,shì shì jué fēng chuán。
瘠瘵高眠稳,疏慵入静便。jí zhài gāo mián wěn,shū yōng rù jìng biàn。
酒缸开半熟,茶饼索新煎。jiǔ gāng kāi bàn shú,chá bǐng suǒ xīn jiān。
温饱无馀事,安闲得剩年。wēn bǎo wú yú shì,ān xián dé shèng nián。
胜游欣此始,妄想置从前。shèng yóu xīn cǐ shǐ,wàng xiǎng zhì cóng qián。
出处非吾浪,乘除计亦全。chū chù fēi wú làng,chéng chú jì yì quán。
况因心地静,粗了佛家缘。kuàng yīn xīn dì jìng,cū le fú jiā yuán。
零落馀生在,宁无火里莲。líng luò yú shēng zài,níng wú huǒ lǐ lián。

冯时行

宋恭州壁山人,字当可,号缙云。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴中,历江原丞,知丹棱县、万州。召对,力言和议不可信,为秦桧所恶。寻被劾罢,自是坐废十八年。桧死,起知蓬州、黎州,为官廉正,用法颇严。擢成都府路提刑,卒于官。有《易论》、《缙云集》。 冯时行的作品>>

猜您喜欢

日望冉雄飞之来久不闻近耗因成鄙句以见翘然之思

冯时行

缓辔微吟自不催,看山下马想徘徊。huǎn pèi wēi yín zì bù cuī,kàn shān xià mǎ xiǎng pái huái。
阳春白雪久不听,日暮碧云殊未来。yáng chūn bái xuě jiǔ bù tīng,rì mù bì yún shū wèi lái。
已戒儿童篘熟酒,更勤风雪化新梅。yǐ jiè ér tóng chōu shú jiǔ,gèng qín fēng xuě huà xīn méi。
云间飞舄何时下,抑郁孤怀迟一开。yún jiān fēi xì hé shí xià,yì yù gū huái chí yī kāi。

题毛祖房屋壁

冯时行

卜筑缙云山下村,缙云山色青满门。bo zhù jìn yún shān xià cūn,jìn yún shān sè qīng mǎn mén。
承当春色花成段,领略朋簪酒满樽。chéng dāng chūn sè huā chéng duàn,lǐng lüè péng zān jiǔ mǎn zūn。
尽去机关驯虎豹,略推恺悌赦鸡豚。jǐn qù jī guān xùn hǔ bào,lüè tuī kǎi tì shè jī tún。
要知馀庆须弥远,堂上森然见子孙。yào zhī yú qìng xū mí yuǎn,táng shàng sēn rán jiàn zi sūn。

梅台

冯时行

缅怀清绝姿,风流似居士。miǎn huái qīng jué zī,fēng liú shì jū shì。
固宜命斯台,俗子视桃李。gù yí mìng sī tái,sú zi shì táo lǐ。

茶岭

冯时行

翠岭依然在,芳根久已陈。cuì lǐng yī rán zài,fāng gēn jiǔ yǐ chén。
山灵如感旧,亦合厌荆榛。shān líng rú gǎn jiù,yì hé yàn jīng zhēn。

万州

冯时行

银珠络髻绣衣裳,家住江南山后乡。yín zhū luò jì xiù yī shang,jiā zhù jiāng nán shān hòu xiāng。
闻道君侯重行乐,相将腰鼓迓年光。wén dào jūn hóu zhòng xíng lè,xiāng jiāng yāo gǔ yà nián guāng。

题三峰

冯时行

古院无人僧作佛,碧潭有水鱼化龙。gǔ yuàn wú rén sēng zuò fú,bì tán yǒu shuǐ yú huà lóng。
当年矩诺小游戏,一石击碎成三峰。dāng nián jǔ nuò xiǎo yóu xì,yī shí jī suì chéng sān fēng。

寄题庞宫使提举山斋二绝

冯时行

才及中年便买山,山中何事可怡颜。cái jí zhōng nián biàn mǎi shān,shān zhōng hé shì kě yí yán。
当时白傅登临眼,物色浑归几案间。dāng shí bái fù dēng lín yǎn,wù sè hún guī jǐ àn jiān。

寄题庞宫使提举山斋二绝

冯时行

白衣苍狗变浮云,过眼纷纷不可论。bái yī cāng gǒu biàn fú yún,guò yǎn fēn fēn bù kě lùn。
晚岁逢迎真耐久,青山相对两忘言。wǎn suì féng yíng zhēn nài jiǔ,qīng shān xiāng duì liǎng wàng yán。

赠何山人

冯时行

又闻科诏下诸州,举袂成帷尽俊游。yòu wén kē zhào xià zhū zhōu,jǔ mèi chéng wéi jǐn jùn yóu。
汝去为吾推甲乙,千人谁是钓鳌钩。rǔ qù wèi wú tuī jiǎ yǐ,qiān rén shuí shì diào áo gōu。

落花十绝

冯时行

枝头日日候韶妍,百舌声中又隔年。zhī tóu rì rì hòu sháo yán,bǎi shé shēng zhōng yòu gé nián。
莫道山翁无思绪,见人踏著便悽然。mò dào shān wēng wú sī xù,jiàn rén tà zhù biàn qī rán。

落花十绝

冯时行

着花著酒苦相留,嗔雨嗔风毕竟休。zhe huā zhù jiǔ kǔ xiāng liú,chēn yǔ chēn fēng bì jìng xiū。
有态游扬元妩媚,无心点缀亦风流。yǒu tài yóu yáng yuán wǔ mèi,wú xīn diǎn zhuì yì fēng liú。

落花十绝

冯时行

万翠千红锦一张,春秋何处不芬芳。wàn cuì qiān hóng jǐn yī zhāng,chūn qiū hé chù bù fēn fāng。
谁教无赖狂风雨,收作年华入鬓霜。shuí jiào wú lài kuáng fēng yǔ,shōu zuò nián huá rù bìn shuāng。

落花十绝

冯时行

老来着意惜馀年,时世那堪急似弦。lǎo lái zhe yì xī yú nián,shí shì nà kān jí shì xián。
敌面被春将一岁,又随风叶去翩翩。dí miàn bèi chūn jiāng yī suì,yòu suí fēng yè qù piān piān。

落花十绝

冯时行

恼教衰病倩人扶,掩得疏慵倒酒壶。nǎo jiào shuāi bìng qiàn rén fú,yǎn dé shū yōng dào jiǔ hú。
半湿垂垂粘醉帽,全轻冉冉上吟须。bàn shī chuí chuí zhān zuì mào,quán qīng rǎn rǎn shàng yín xū。

落花十绝

冯时行

半去还来绕旧丛,半随胡蝶便西东。bàn qù hái lái rào jiù cóng,bàn suí hú dié biàn xī dōng。
从交满地无人扫,快意甘心薄幸风。cóng jiāo mǎn dì wú rén sǎo,kuài yì gān xīn báo xìng fēng。