古诗词

杜如篪屡督烹茶仍作诗次其韵

冯时行

老寄馀生山水窟,寂无朝烟屈硉矹。lǎo jì yú shēng shān shuǐ kū,jì wú cháo yān qū lù wù。
客从何方问栖隐,无人应门杖藜出。kè cóng hé fāng wèn qī yǐn,wú rén yīng mén zhàng lí chū。
言间遗我翠玉饼,把玩芳香袭呼吸。yán jiān yí wǒ cuì yù bǐng,bǎ wán fāng xiāng xí hū xī。
便欲洗盏试水品,肠胃空枯恐称屈。biàn yù xǐ zhǎn shì shuǐ pǐn,cháng wèi kōng kū kǒng chēng qū。
缄藏小箧挂东牖,惕若虬龙随手入。jiān cáng xiǎo qiè guà dōng yǒu,tì ruò qiú lóng suí shǒu rù。
云涛雪浪有变化,扃鐍苞苴何郁郁。yún tāo xuě làng yǒu biàn huà,jiōng jué bāo jū hé yù yù。
痛尝七碗岂不愿,待营一饱终无及。tòng cháng qī wǎn qǐ bù yuàn,dài yíng yī bǎo zhōng wú jí。
穷人谈富如画饼,浪说烹炮诧知识。qióng rén tán fù rú huà bǐng,làng shuō pēng pào chà zhī shí。
真求大嚼荐茗饮,可笑诗人太痴绝。zhēn qiú dà jué jiàn míng yǐn,kě xiào shī rén tài chī jué。
岂惟枵腹误指染,更并丽句成乾没。qǐ wéi xiāo fù wù zhǐ rǎn,gèng bìng lì jù chéng qián méi。
亦知且具衲子供,浇淋蔬笋供一啜。yì zhī qiě jù nà zi gōng,jiāo lín shū sǔn gōng yī chuài。
恐君肺腑出宫商,造物反怪太喧聒。kǒng jūn fèi fǔ chū gōng shāng,zào wù fǎn guài tài xuān guā。
又恐展转夜不寐,深思危虑比孤孽。yòu kǒng zhǎn zhuǎn yè bù mèi,shēn sī wēi lǜ bǐ gū niè。
何如待我食万钱,东阁大开玉醅泼。hé rú dài wǒ shí wàn qián,dōng gé dà kāi yù pēi pō。
翠娥捧香沃烦腻,醉起一笑天地阔。cuì é pěng xiāng wò fán nì,zuì qǐ yī xiào tiān dì kuò。
男儿盖棺事始定,所不践言有如日。nán ér gài guān shì shǐ dìng,suǒ bù jiàn yán yǒu rú rì。

冯时行

宋恭州壁山人,字当可,号缙云。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴中,历江原丞,知丹棱县、万州。召对,力言和议不可信,为秦桧所恶。寻被劾罢,自是坐废十八年。桧死,起知蓬州、黎州,为官廉正,用法颇严。擢成都府路提刑,卒于官。有《易论》、《缙云集》。 冯时行的作品>>

猜您喜欢

天华寺亭二首

冯时行

一亭开浩荡,千载纳幽闲。yī tíng kāi hào dàng,qiān zài nà yōu xián。
日色射丹巘,秋姿凝翠鬟。rì sè shè dān yǎn,qiū zī níng cuì huán。
人家屏上见,鹭点镜中还。rén jiā píng shàng jiàn,lù diǎn jìng zhōng hái。
冷宦惊人眼,无妨饱看山。lěng huàn jīng rén yǎn,wú fáng bǎo kàn shān。

游东郊以园林无俗情为韵得情字二首

冯时行

野寺日欲落,晚林烟自生。yě sì rì yù luò,wǎn lín yān zì shēng。
霞文明远水,鸦点背孤城。xiá wén míng yuǎn shuǐ,yā diǎn bèi gū chéng。
酒尽无闲酌,茶粗得老烹。jiǔ jǐn wú xián zhuó,chá cū dé lǎo pēng。
归来喜不寐,濩落称余情。guī lái xǐ bù mèi,huò luò chēng yú qíng。

游东郊以园林无俗情为韵得情字二首

冯时行

散漫藤萝外,飘然猿鹤情。sàn màn téng luó wài,piāo rán yuán hè qíng。
云山如有旧,草木半无名。yún shān rú yǒu jiù,cǎo mù bàn wú míng。
隔竹寺幡出,前村砧杵鸣。gé zhú sì fān chū,qián cūn zhēn chǔ míng。
乾坤清绝地,犹觉是升平。qián kūn qīng jué dì,yóu jué shì shēng píng。

咏雪

冯时行

疏木堕栖鸟,寒潭悲卧蛟。shū mù duò qī niǎo,hán tán bēi wò jiāo。
与松为老伴,唤月结清交。yǔ sōng wèi lǎo bàn,huàn yuè jié qīng jiāo。
檐滴冰为净,梅添玉作梢。yán dī bīng wèi jìng,méi tiān yù zuò shāo。
丰年何以报,作颂纪南郊。fēng nián hé yǐ bào,zuò sòng jì nán jiāo。

阻雪

冯时行

朔风飘正急,客况老难禁。shuò fēng piāo zhèng jí,kè kuàng lǎo nán jìn。
问路迷南北,携筇探浅深。wèn lù mí nán běi,xié qióng tàn qiǎn shēn。
地惊盈尺许,杯喜十分斟。dì jīng yíng chǐ xǔ,bēi xǐ shí fēn zhēn。
梅蕊如相识,暗香何处寻。méi ruǐ rú xiāng shí,àn xiāng hé chù xún。

寄张昭度

冯时行

知君多暇豫,山县少追胥。zhī jūn duō xiá yù,shān xiàn shǎo zhuī xū。
日晏未鸣鼓,夜分犹诵书。rì yàn wèi míng gǔ,yè fēn yóu sòng shū。
相思千里外,一见二年馀。xiāng sī qiān lǐ wài,yī jiàn èr nián yú。
锦水连三峡,时通双鲤鱼。jǐn shuǐ lián sān xiá,shí tōng shuāng lǐ yú。

腊月二十八日

冯时行

晷景馀三日,忧愁尽一年。guǐ jǐng yú sān rì,yōu chóu jǐn yī nián。
酒侵新岁熟,花待故枝妍。jiǔ qīn xīn suì shú,huā dài gù zhī yán。
邻里多遗馈,庖厨有盛烟。lín lǐ duō yí kuì,páo chú yǒu shèng yān。
拥炉风雪顺,春意欲相先。yōng lú fēng xuě shùn,chūn yì yù xiāng xiān。

除夕

冯时行

峡里江山暮,愁边日月穷。xiá lǐ jiāng shān mù,chóu biān rì yuè qióng。
酒浓新不饮,春近旧多慵。jiǔ nóng xīn bù yǐn,chūn jìn jiù duō yōng。
岁事横胸臆,年华入鬓蓬。suì shì héng xiōng yì,nián huá rù bìn péng。
明朝有王会,心与蜀江东。míng cháo yǒu wáng huì,xīn yǔ shǔ jiāng dōng。

元日二首

冯时行

谷旦休祥见,元朝氛祲开。gǔ dàn xiū xiáng jiàn,yuán cháo fēn jìn kāi。
日车扶晓出,斗柄斡春回。rì chē fú xiǎo chū,dòu bǐng wò chūn huí。
致理归廊庙,私忧尚草莱。zhì lǐ guī láng miào,sī yōu shàng cǎo lái。
太平岂无象,天意是胚胎。tài píng qǐ wú xiàng,tiān yì shì pēi tāi。

元日二首

冯时行

日月新年节,乾坤旧观还。rì yuè xīn nián jié,qián kūn jiù guān hái。
郁葱浮晓雾,紫翠动晴山。yù cōng fú xiǎo wù,zǐ cuì dòng qíng shān。
御气笼宫阙,朝班杂佩环。yù qì lóng gōng quē,cháo bān zá pèi huán。
遥知王会散,喜色粲天颜。yáo zhī wáng huì sàn,xǐ sè càn tiān yán。

和何子应盛山一首

冯时行

径扫风云净,炉薰山谷香。jìng sǎo fēng yún jìng,lú xūn shān gǔ xiāng。
青葱环暗壁,金碧跨崇冈。qīng cōng huán àn bì,jīn bì kuà chóng gāng。
小雨留归旆,飞霞落酒觞。xiǎo yǔ liú guī pèi,fēi xiá luò jiǔ shāng。
干戈遽如许,税鞅更何妨。gàn gē jù rú xǔ,shuì yāng gèng hé fáng。

和何子应记所见

冯时行

公事有馀暇,披衣绕风林。gōng shì yǒu yú xiá,pī yī rào fēng lín。
高吟起高兴,闲事引闲心。gāo yín qǐ gāo xīng,xián shì yǐn xián xīn。
未种渊明柳,方鸣子贱琴。wèi zhǒng yuān míng liǔ,fāng míng zi jiàn qín。
几多疏散意,矫首乱山深。jǐ duō shū sàn yì,jiǎo shǒu luàn shān shēn。

清明

冯时行

律历调元气,氛埃廓景风。lǜ lì diào yuán qì,fēn āi kuò jǐng fēng。
清明归在宥,憔悴得冲融。qīng míng guī zài yòu,qiáo cuì dé chōng róng。
日御元来正,王春自昔同。rì yù yuán lái zhèng,wáng chūn zì xī tóng。
野人看气象,暂觉百忧空。yě rén kàn qì xiàng,zàn jué bǎi yōu kōng。

寓兴

冯时行

乘轩知有负,啜菽苦无欢。chéng xuān zhī yǒu fù,chuài shū kǔ wú huān。
万事等一梦,寸心当自安。wàn shì děng yī mèng,cùn xīn dāng zì ān。
荆卿甘度易,李愿喜归盘。jīng qīng gān dù yì,lǐ yuàn xǐ guī pán。
默坐发深想,春山犹夜寒。mò zuò fā shēn xiǎng,chūn shān yóu yè hán。

彭山道中

冯时行

劫劫真无谓,迟迟再有行。jié jié zhēn wú wèi,chí chí zài yǒu xíng。
断云峰出没,残照水分明。duàn yún fēng chū méi,cán zhào shuǐ fēn míng。
远意谁能共,长亭空有情。yuǎn yì shuí néng gòng,zhǎng tíng kōng yǒu qíng。
从今离别梦,逐夜到江城。cóng jīn lí bié mèng,zhú yè dào jiāng chéng。
2531234567»