古诗词

伏虎寺

冯时行

良友百年新,芳游十日共。liáng yǒu bǎi nián xīn,fāng yóu shí rì gòng。
苍壁联跻攀,清湍竞挥弄。cāng bì lián jī pān,qīng tuān jìng huī nòng。
云来万壑平,风过千山动。yún lái wàn hè píng,fēng guò qiān shān dòng。
奇处合中分,归作平生梦。qí chù hé zhōng fēn,guī zuò píng shēng mèng。

冯时行

宋恭州壁山人,字当可,号缙云。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴中,历江原丞,知丹棱县、万州。召对,力言和议不可信,为秦桧所恶。寻被劾罢,自是坐废十八年。桧死,起知蓬州、黎州,为官廉正,用法颇严。擢成都府路提刑,卒于官。有《易论》、《缙云集》。 冯时行的作品>>

猜您喜欢

铃斋

冯时行

乱离固多事,贤哲有要领。luàn lí gù duō shì,xián zhé yǒu yào lǐng。
一切本仁义,条教日月炳。yī qiè běn rén yì,tiáo jiào rì yuè bǐng。
邦民用不犯,闭阁自非省。bāng mín yòng bù fàn,bì gé zì fēi shěng。
犹能肖盖公,使我醉清净。yóu néng xiào gài gōng,shǐ wǒ zuì qīng jìng。
春风花满门,午梦日转影。chūn fēng huā mǎn mén,wǔ mèng rì zhuǎn yǐng。
先已戒铃下,吏至无辄请。xiān yǐ jiè líng xià,lì zhì wú zhé qǐng。

题綦母氏孝友堂诗

冯时行

高堂丽丹雘,燕衎谢迫隘。gāo táng lì dān wò,yàn kàn xiè pò ài。
揭名屏物色,所取一何迈。jiē míng píng wù sè,suǒ qǔ yī hé mài。
艰难丕平后,南陔日废坏。jiān nán pī píng hòu,nán gāi rì fèi huài。
借锄记父恩,紾臂饱兄嘬。jiè chú jì fù ēn,zhěn bì bǎo xiōng chuài。
惟君肖古先,学识洞源派。wéi jūn xiào gǔ xiān,xué shí dòng yuán pài。
尊承天伦重,愧赧绝纤芥。zūn chéng tiān lún zhòng,kuì nǎn jué xiān jiè。
遥遥曾闵心,千载知勉励。yáo yáo céng mǐn xīn,qiān zài zhī miǎn lì。
雍穆粹闺阃,里闬消螫虿。yōng mù cuì guī kǔn,lǐ hàn xiāo shì chài。
培植诞嘉种,芟蕴殄莠稗。péi zhí dàn jiā zhǒng,shān yùn tiǎn yǒu bài。
善积庆自馀,福履可不卦。shàn jī qìng zì yú,fú lǚ kě bù guà。
斯堂寄丹抱,永焕曾玄戒。sī táng jì dān bào,yǒng huàn céng xuán jiè。
白华粲堂下,紫荆老不杀。bái huá càn táng xià,zǐ jīng lǎo bù shā。
吁嗟嗣芳烈,世世勿剪拜。xū jiē sì fāng liè,shì shì wù jiǎn bài。
感激自成诗,谩往致壁疥。gǎn jī zì chéng shī,mán wǎng zhì bì jiè。

学古堂为毛应叔题

冯时行

昔人性嗜古,服用皆古先。xī rén xìng shì gǔ,fú yòng jiē gǔ xiān。
有虞作漆器,弊碗历世传。yǒu yú zuò qī qì,bì wǎn lì shì chuán。
货赀以得之,其费溢万千。huò zī yǐ dé zhī,qí fèi yì wàn qiān。
孔席伯夷杖,乾没乃复然。kǒng xí bó yí zhàng,qián méi nǎi fù rán。
家贫遂行乞,犹丐九府钱。jiā pín suì xíng qǐ,yóu gài jiǔ fǔ qián。
此语虽诙嘲,义理兹可研。cǐ yǔ suī huī cháo,yì lǐ zī kě yán。
学古学其心,其用则蹄筌。xué gǔ xué qí xīn,qí yòng zé tí quán。
轩辕骑苍龙,舜入九嶷巅。xuān yuán qí cāng lóng,shùn rù jiǔ yí diān。
古意已寥廓,如酒醨其元。gǔ yì yǐ liáo kuò,rú jiǔ lí qí yuán。
君生万世下,劫火经几燃。jūn shēng wàn shì xià,jié huǒ jīng jǐ rán。
作堂表佳目,意与开辟连。zuò táng biǎo jiā mù,yì yǔ kāi pì lián。
譬如引猿臂,踶跂摸苍天。pì rú yǐn yuán bì,dì qí mō cāng tiān。
虽则如上说,胶谈岂称贤。suī zé rú shàng shuō,jiāo tán qǐ chēng xián。
今人亦古人,面目等媸妍。jīn rén yì gǔ rén,miàn mù děng chī yán。
饥食寒而衣,天地靡变迁。jī shí hán ér yī,tiān dì mí biàn qiān。
浇风扬末尘,胡为莫洗溅。jiāo fēng yáng mò chén,hú wèi mò xǐ jiàn。
忘机使神守,抱朴贵纯全。wàng jī shǐ shén shǒu,bào pǔ guì chún quán。
六籍灿日星,泓泓圣贤渊。liù jí càn rì xīng,hóng hóng shèng xián yuān。
滑净一几案,羲皇列吾前。huá jìng yī jǐ àn,xī huáng liè wú qián。
薰染庶可久,膏肓傥其痊。xūn rǎn shù kě jiǔ,gāo huāng tǎng qí quán。
闻君憙事者,有子鸾凤骞。wén jūn xī shì zhě,yǒu zi luán fèng qiān。
作诗助鼓噪,吾徒俱勉旃。zuò shī zhù gǔ zào,wú tú jù miǎn zhān。

云岩

冯时行

枞阳之阳羌庐峰,千岩万壑云蒙蒙。cōng yáng zhī yáng qiāng lú fēng,qiān yán wàn hè yún méng méng。
仙人往往游其中,安期羡门乔与松。xiān rén wǎng wǎng yóu qí zhōng,ān qī xiàn mén qiáo yǔ sōng。
天或使之为扃封,咫尺象外不可通。tiān huò shǐ zhī wèi jiōng fēng,zhǐ chǐ xiàng wài bù kě tōng。
我昔杖履秋将穷,洞宫萧森还遽匆。wǒ xī zhàng lǚ qiū jiāng qióng,dòng gōng xiāo sēn hái jù cōng。
至今魂梦江南东,闻君斸石苍崖穹。zhì jīn hún mèng jiāng nán dōng,wén jūn zhǔ shí cāng yá qióng。
下燕众客幽襟同,君真庶几羌俗翁。xià yàn zhòng kè yōu jīn tóng,jūn zhēn shù jǐ qiāng sú wēng。
作诗疾驱勤仆僮,斩薙荟蔚烦祝融。zuò shī jí qū qín pū tóng,zhǎn tì huì wèi fán zhù róng。
木章竹个群巅空,要使恢廓无蔽蒙。mù zhāng zhú gè qún diān kōng,yào shǐ huī kuò wú bì méng。
指麾八极呼云风,坐与九江争俊雄。zhǐ huī bā jí hū yún fēng,zuò yǔ jiǔ jiāng zhēng jùn xióng。
当有骑鹤来遐冲,与君论道如崆峒。dāng yǒu qí hè lái xiá chōng,yǔ jūn lùn dào rú kōng dòng。
去之勿疑求大功,慎勿顾此杉楠枫。qù zhī wù yí qiú dà gōng,shèn wù gù cǐ shān nán fēng。

中岩

冯时行

旷绝无人境,超然乃真游。kuàng jué wú rén jìng,chāo rán nǎi zhēn yóu。
如何许世俗,踏破苍苔幽。rú hé xǔ shì sú,tà pò cāng tái yōu。
我知大士心,月印千江秋。wǒ zhī dà shì xīn,yuè yìn qiān jiāng qiū。
示迹盖偶尔,雨罢云亦收。shì jì gài ǒu ěr,yǔ bà yún yì shōu。
层峦拥肺腑,修干骞龙虬。céng luán yōng fèi fǔ,xiū gàn qiān lóng qiú。
巉岩近恐坠,窈窕翠欲流。chán yán jìn kǒng zhuì,yǎo tiǎo cuì yù liú。
标指谅非月,索剑宁刻舟。biāo zhǐ liàng fēi yuè,suǒ jiàn níng kè zhōu。
倚杖听松风,聊为信宿留。yǐ zhàng tīng sōng fēng,liáo wèi xìn sù liú。

留题云顶

冯时行

山如虬龙来,渴饮金渊水。shān rú qiú lóng lái,kě yǐn jīn yuān shuǐ。
水竭欲飞去,骧首振鳞尾。shuǐ jié yù fēi qù,xiāng shǒu zhèn lín wěi。
壮哉老头陀,奋迅咄使止。zhuàng zāi lǎo tóu tuó,fèn xùn duō shǐ zhǐ。
左手揽其角,右手持其耳。zuǒ shǒu lǎn qí jiǎo,yòu shǒu chí qí ěr。
压以大兰若,宛转不得起。yā yǐ dà lán ruò,wǎn zhuǎn bù dé qǐ。
跏趺盘石上,颐指役万鬼。jiā fū pán shí shàng,yí zhǐ yì wàn guǐ。
至今五百载,金碧半天倚。zhì jīn wǔ bǎi zài,jīn bì bàn tiān yǐ。
檀施走两川,浇钵日万指。tán shī zǒu liǎng chuān,jiāo bō rì wàn zhǐ。
我来过其下,柴车为一柅。wǒ lái guò qí xià,chái chē wèi yī nǐ。
周览三叹息,仰止百拜跪。zhōu lǎn sān tàn xī,yǎng zhǐ bǎi bài guì。
凭高抚浩荡,霜天净无滓。píng gāo fǔ hào dàng,shuāng tiān jìng wú zǐ。
幽怀散百虑,老眼卷千里。yōu huái sàn bǎi lǜ,lǎo yǎn juǎn qiān lǐ。
因知大力量,建立乃如此。yīn zhī dà lì liàng,jiàn lì nǎi rú cǐ。
德大无小试,器薄戒远使。dé dà wú xiǎo shì,qì báo jiè yuǎn shǐ。
不闻力扛鼎,但见橛撼蚁。bù wén lì káng dǐng,dàn jiàn jué hàn yǐ。
感彼上人者,不觉泪盈眦。gǎn bǐ shàng rén zhě,bù jué lèi yíng zì。

梅林分韵得梅字

冯时行

霜朝马蹄无纤埃,锦城城西江之隈。shuāng cháo mǎ tí wú xiān āi,jǐn chéng chéng xī jiāng zhī wēi。
金兰合沓俱朋来,白沙鳞鳞江水洄。jīn lán hé dá jù péng lái,bái shā lín lín jiāng shuǐ huí。
梅花傍江高崔嵬,人言犹是王建栽。méi huā bàng jiāng gāo cuī wéi,rén yán yóu shì wáng jiàn zāi。
豪华过眼浮云哉,飞英送香来酒杯。háo huá guò yǎn fú yún zāi,fēi yīng sòng xiāng lái jiǔ bēi。
酒酣疾呼竹篱开,走寻屋角如龙梅。jiǔ hān jí hū zhú lí kāi,zǒu xún wū jiǎo rú lóng méi。
梅龙虽多此其魁,睡龙屈盘肘承胲。méi lóng suī duō cǐ qí kuí,shuì lóng qū pán zhǒu chéng hǎi。
风皴雨散封苍苔,孙枝迸出谁胚胎。fēng cūn yǔ sàn fēng cāng tái,sūn zhī bèng chū shuí pēi tāi。
天公抚摩春为回,慎勿变化随风雷,年年开花照尊罍。tiān gōng fǔ mó chūn wèi huí,shèn wù biàn huà suí fēng léi,nián nián kāi huā zhào zūn léi。
我欲结茅买芋煨,与梅周旋送衰颓。wǒ yù jié máo mǎi yù wēi,yǔ méi zhōu xuán sòng shuāi tuí。

双飞桥

冯时行

巨木架长虹,横跨惊湍上。jù mù jià zhǎng hóng,héng kuà jīng tuān shàng。
有如排世难,出力贵用壮。yǒu rú pái shì nán,chū lì guì yòng zhuàng。
行人知宝地,非此欲何向。xíng rén zhī bǎo dì,fēi cǐ yù hé xiàng。
因怀济川功,作诗镵绝嶂。yīn huái jì chuān gōng,zuò shī chán jué zhàng。

甘宁庙

冯时行

豪杰自不群,俗眼盖盲瞽。háo jié zì bù qún,sú yǎn gài máng gǔ。
刘表既不识,那复论黄祖。liú biǎo jì bù shí,nà fù lùn huáng zǔ。
翻然脱羁衔,渡江得英主。fān rán tuō jī xián,dù jiāng dé yīng zhǔ。
垂手立功勋,雄名诧千古。chuí shǒu lì gōng xūn,xióng míng chà qiān gǔ。

出郊题瀼东人家屋壁

冯时行

入座山如屏障,卷帘风满衣襟。rù zuò shān rú píng zhàng,juǎn lián fēng mǎn yī jīn。
正是梅花时候,怡融恰似春深。zhèng shì méi huā shí hòu,yí róng qià shì chūn shēn。

出郊题瀼东人家屋壁

冯时行

风引晴云度去,腊催残叶飞来。fēng yǐn qíng yún dù qù,là cuī cán yè fēi lái。
短景馀寒几日,安排都放花开。duǎn jǐng yú hán jǐ rì,ān pái dōu fàng huā kāi。

关山月

冯时行

胡笳吹断朔风起,霜结层冰断辽水。hú jiā chuī duàn shuò fēng qǐ,shuāng jié céng bīng duàn liáo shuǐ。
杀气横空月上迟,草色萧瑟边风悲。shā qì héng kōng yuè shàng chí,cǎo sè xiāo sè biān fēng bēi。
万里征夫齐怅望,操兵初入沙场广。wàn lǐ zhēng fū qí chàng wàng,cāo bīng chū rù shā chǎng guǎng。
将军樊哙勇敢儿,肉食万里班超相。jiāng jūn fán kuài yǒng gǎn ér,ròu shí wàn lǐ bān chāo xiāng。
天兵乘障驱貔貅,宝剑欲断单于头。tiān bīng chéng zhàng qū pí xiū,bǎo jiàn yù duàn dān yú tóu。
轻生百战百胜罢,塞原积骨谁能收。qīng shēng bǎi zhàn bǎi shèng bà,sāi yuán jī gǔ shuí néng shōu。
至今唯有关山月,乐府声中愁不绝。zhì jīn wéi yǒu guān shān yuè,lè fǔ shēng zhōng chóu bù jué。

乌栖曲

冯时行

黄河吹风暗平川,东流之水清且澜。huáng hé chuī fēng àn píng chuān,dōng liú zhī shuǐ qīng qiě lán。
明月不如长年好,照我离离满秋前。míng yuè bù rú zhǎng nián hǎo,zhào wǒ lí lí mǎn qiū qián。
明年此夜月还明,我是荆江云水人。míng nián cǐ yè yuè hái míng,wǒ shì jīng jiāng yún shuǐ rén。
劝君莫唱乌栖曲,千古悲凉鬼神哭。quàn jūn mò chàng wū qī qū,qiān gǔ bēi liáng guǐ shén kū。