古诗词

闻筝作

刘子翚

月高夜鸣筝,声从绮窗来。yuè gāo yè míng zhēng,shēng cóng qǐ chuāng lái。
随风更迢递,萦云暂徘徊。suí fēng gèng tiáo dì,yíng yún zàn pái huái。
馀音若可玩,繁弦互相催。yú yīn ruò kě wán,fán xián hù xiāng cuī。
不见理筝人,遥知心所怀。bù jiàn lǐ zhēng rén,yáo zhī xīn suǒ huái。
宁悲旧宠弃,岂念新期乖。níng bēi jiù chǒng qì,qǐ niàn xīn qī guāi。
含情郁不发,寄曲宣馀哀。hán qíng yù bù fā,jì qū xuān yú āi。
一弹飞霜零,再抚流光颓。yī dàn fēi shuāng líng,zài fǔ liú guāng tuí。
每恨听者稀,银甲生浮埃。měi hèn tīng zhě xī,yín jiǎ shēng fú āi。
幽幽孤凤吟,众鸟声难谐。yōu yōu gū fèng yín,zhòng niǎo shēng nán xié。
盛年嗟不偶,况乃容华衰。shèng nián jiē bù ǒu,kuàng nǎi róng huá shuāi。
道同符片诺,志异劳百媒。dào tóng fú piàn nuò,zhì yì láo bǎi méi。
栖栖墙东客,亦抱凌云才。qī qī qiáng dōng kè,yì bào líng yún cái。
刘子翚

刘子翚

刘子翚(huī)(1101~1147)宋代理学家。字彦冲,一作彦仲,号屏山,又号病翁,学者称屏山先生。建州崇安(今属福建)人,刘韐子,刘子羽弟。以荫补承务郎,通判兴化军,因疾辞归武夷山,专事讲学,邃于《周易》,朱熹尝从其学。著有《屏山集》。 刘子翚的作品>>

猜您喜欢

次韵明仲幽居春来十首

刘子翚

蒲团宴坐若还家,罗縠如空了不遮。pú tuán yàn zuò ruò hái jiā,luó hú rú kōng le bù zhē。
可是春风摇得我,兰芳轻噀淡黄芽。kě shì chūn fēng yáo dé wǒ,lán fāng qīng xùn dàn huáng yá。

次韵明仲幽居春来十首

刘子翚

莫遣潇湘双鲤来,归心生怕晓禽催。mò qiǎn xiāo xiāng shuāng lǐ lái,guī xīn shēng pà xiǎo qín cuī。
咄嗟新转渠渠屋,寒士欢颜正尔开。duō jiē xīn zhuǎn qú qú wū,hán shì huān yán zhèng ěr kāi。

次韵明仲幽居春来十首

刘子翚

䠞䠞鸣山筇一枝,逢春聊复咏歌之。cù cù míng shān qióng yī zhī,féng chūn liáo fù yǒng gē zhī。
故园风光本具足,浪蕊浮花莫作迷。gù yuán fēng guāng běn jù zú,làng ruǐ fú huā mò zuò mí。

次韵明仲幽居春来十首

刘子翚

蓬松衰发倦重簪,一榻惟便独寝甘。péng sōng shuāi fā juàn zhòng zān,yī tà wéi biàn dú qǐn gān。
却忆少陵诗句好,依然云木晓相参。què yì shǎo líng shī jù hǎo,yī rán yún mù xiǎo xiāng cān。

次韵明仲幽居春来十首

刘子翚

近邻分得续随栽,准拟新晴手自培。jìn lín fēn dé xù suí zāi,zhǔn nǐ xīn qíng shǒu zì péi。
不奈馀寒侵病骨,锄耰无味却归来。bù nài yú hán qīn bìng gǔ,chú yōu wú wèi què guī lái。

次韵明仲幽居春来十首

刘子翚

岂惭辛苦把渔竿,犹有机心傍钓滩。qǐ cán xīn kǔ bǎ yú gān,yóu yǒu jī xīn bàng diào tān。
文定书堂最深稳,何如袖手试观澜。wén dìng shū táng zuì shēn wěn,hé rú xiù shǒu shì guān lán。

次韵六四叔村居即事十二绝

刘子翚

桃花偏傍谪仙居,点缀高岩今几株。táo huā piān bàng zhé xiān jū,diǎn zhuì gāo yán jīn jǐ zhū。
力士铛边欠何物,著鞭跨马是狂图。lì shì dāng biān qiàn hé wù,zhù biān kuà mǎ shì kuáng tú。

次韵六四叔村居即事十二绝

刘子翚

饭了呼童叠石门,雨馀幽事不胜繁。fàn le hū tóng dié shí mén,yǔ yú yōu shì bù shèng fán。
花残不用深惆怅,梧竹新阴又满园。huā cán bù yòng shēn chóu chàng,wú zhú xīn yīn yòu mǎn yuán。

次韵六四叔村居即事十二绝

刘子翚

偶随流水到僧家,身世浑如焦谷芽。ǒu suí liú shuǐ dào sēng jiā,shēn shì hún rú jiāo gǔ yá。
午梦不知缘底破,篆烟烧遍一盘花。wǔ mèng bù zhī yuán dǐ pò,zhuàn yān shāo biàn yī pán huā。

次韵六四叔村居即事十二绝

刘子翚

闻道清湖别有春,花边玉笋想长身。wén dào qīng hú bié yǒu chūn,huā biān yù sǔn xiǎng zhǎng shēn。
怪来几日诗筒少,尽写瑰奇赋洛神。guài lái jǐ rì shī tǒng shǎo,jǐn xiě guī qí fù luò shén。

次韵六四叔村居即事十二绝

刘子翚

潭边春水碧于苔,为听泠泠溪畔来。tán biān chūn shuǐ bì yú tái,wèi tīng líng líng xī pàn lái。
不耐颠风阻人兴,渔舟欲上又吹开。bù nài diān fēng zǔ rén xīng,yú zhōu yù shàng yòu chuī kāi。

次韵六四叔村居即事十二绝

刘子翚

蠲病惟应一日晴,小窗萤度暗还明。juān bìng wéi yīng yī rì qíng,xiǎo chuāng yíng dù àn hái míng。
韦编读罢闻幽鸟,演出精微是此声。wéi biān dú bà wén yōu niǎo,yǎn chū jīng wēi shì cǐ shēng。

次韵六四叔村居即事十二绝

刘子翚

酒恶时来漱浅溪,玉池汩汩自生肥。jiǔ è shí lái shù qiǎn xī,yù chí gǔ gǔ zì shēng féi。
游鯈岂解吾曹意,聊复蓬头坐钓矶。yóu tiáo qǐ jiě wú cáo yì,liáo fù péng tóu zuò diào jī。

次韵六四叔村居即事十二绝

刘子翚

春来太半在农畴,邂逅相逢皆饮流。chūn lái tài bàn zài nóng chóu,xiè hòu xiāng féng jiē yǐn liú。
贪看暮烟驰万柳,不知明月上前洲。tān kàn mù yān chí wàn liǔ,bù zhī míng yuè shàng qián zhōu。

次韵六四叔村居即事十二绝

刘子翚

庾郎食事惟三九,适口方知味味珍。yǔ láng shí shì wéi sān jiǔ,shì kǒu fāng zhī wèi wèi zhēn。
拟欲招邀无此客,虎头不是个中人。nǐ yù zhāo yāo wú cǐ kè,hǔ tóu bù shì gè zhōng rén。