古诗词

听詹温之弹琴歌

刘子翚

鸣琴艺精非小道,可惜温之今已老。míng qín yì jīng fēi xiǎo dào,kě xī wēn zhī jīn yǐ lǎo。
玲琅一鼓万象春,铁面霜髯不枯槁。líng láng yī gǔ wàn xiàng chūn,tiě miàn shuāng rán bù kū gǎo。
自言寡知音,求我为作歌。zì yán guǎ zhī yīn,qiú wǒ wèi zuò gē。
号宫韵角可听不可状,锦肠绣舌空吟哦。hào gōng yùn jiǎo kě tīng bù kě zhuàng,jǐn cháng xiù shé kōng yín ó。
吾意其一气之浊清,两曜之晦明。wú yì qí yī qì zhī zhuó qīng,liǎng yào zhī huì míng。
山河之结融,雷霆风雨之震惊。shān hé zhī jié róng,léi tíng fēng yǔ zhī zhèn jīng。
包罗具七弦,开阖造化由人心。bāo luó jù qī xián,kāi hé zào huà yóu rén xīn。
又疑夫尧禹之躬行,丘轲之立言。yòu yí fū yáo yǔ zhī gōng xíng,qiū kē zhī lì yán。
瞿聃之同归,百家诸子之纷然。qú dān zhī tóng guī,bǎi jiā zhū zi zhī fēn rán。
更历千万古,此意不灭丝桐间。gèng lì qiān wàn gǔ,cǐ yì bù miè sī tóng jiān。
涤除浮虑清,荡摩愁襟开。dí chú fú lǜ qīng,dàng mó chóu jīn kāi。
琴之气象广莫有如此,欲媚俗耳知难哉。qín zhī qì xiàng guǎng mò yǒu rú cǐ,yù mèi sú ěr zhī nán zāi。
寒缸烧涸夜向阑,罢琴归矣我欲眠。hán gāng shāo hé yè xiàng lán,bà qín guī yǐ wǒ yù mián。
梦跨冰轮出瑶海,一笑碌碌瀛洲仙。mèng kuà bīng lún chū yáo hǎi,yī xiào lù lù yíng zhōu xiān。
刘子翚

刘子翚

刘子翚(huī)(1101~1147)宋代理学家。字彦冲,一作彦仲,号屏山,又号病翁,学者称屏山先生。建州崇安(今属福建)人,刘韐子,刘子羽弟。以荫补承务郎,通判兴化军,因疾辞归武夷山,专事讲学,邃于《周易》,朱熹尝从其学。著有《屏山集》。 刘子翚的作品>>

猜您喜欢

橙子四首

刘子翚

橙齑细缕风韵胜,我不痛饮那知音。chéng jī xì lǚ fēng yùn shèng,wǒ bù tòng yǐn nà zhī yīn。
何如金丸走衾枕,三月梦游薝卜林。hé rú jīn wán zǒu qīn zhěn,sān yuè mèng yóu zhān bo lín。

橙子四首

刘子翚

自从天籞守吏散,老树零落烟云凄。zì cóng tiān yù shǒu lì sàn,lǎo shù líng luò yān yún qī。
今朝我为作知己,小摘秋风黄欲齐。jīn cháo wǒ wèi zuò zhī jǐ,xiǎo zhāi qiū fēng huáng yù qí。

橙子四首

刘子翚

花瓷泛蜜小剂供,极有痛快鏖邪功。huā cí fàn mì xiǎo jì gōng,jí yǒu tòng kuài áo xié gōng。
生枝滋味虽可口,流品故应甘下风。shēng zhī zī wèi suī kě kǒu,liú pǐn gù yīng gān xià fēng。

次韵傅茂元二绝

刘子翚

濠乐亭前花已披,马军送酒故来迟。háo lè tíng qián huā yǐ pī,mǎ jūn sòng jiǔ gù lái chí。
只愁风雨卷春去,红染芳郊一径泥。zhǐ chóu fēng yǔ juǎn chūn qù,hóng rǎn fāng jiāo yī jìng ní。

次韵傅茂元二绝

刘子翚

酒兴何如毕吏部,诗情已过鲍参军。jiǔ xīng hé rú bì lì bù,shī qíng yǐ guò bào cān jūn。
醉吟自足了一世,肯羡飘飘出岫云。zuì yín zì zú le yī shì,kěn xiàn piāo piāo chū xiù yún。

送致明之高沙三首

刘子翚

忽惊风袂去翻翻,老子吟毫强更援。hū jīng fēng mèi qù fān fān,lǎo zi yín háo qiáng gèng yuán。
底事幽怀却成恶,鹅峰一点入离樽。dǐ shì yōu huái què chéng è,é fēng yī diǎn rù lí zūn。

送致明之高沙三首

刘子翚

不梦清淮鬓欲凋,因君行色意飘飘。bù mèng qīng huái bìn yù diāo,yīn jūn xíng sè yì piāo piāo。
铁头船子旧游处,三尺霜鳞镜面跳。tiě tóu chuán zi jiù yóu chù,sān chǐ shuāng lín jìng miàn tiào。

送致明之高沙三首

刘子翚

棠棣阴中更唱和,嘉宾助勇气如云。táng dì yīn zhōng gèng chàng hé,jiā bīn zhù yǒng qì rú yún。
势孤屡欲拱降手,恐辱高沙小使君。shì gū lǚ yù gǒng jiàng shǒu,kǒng rǔ gāo shā xiǎo shǐ jūn。

食鹅梨三首

刘子翚

寒烽夜灭楚淮长,客舸轻摇度碧光。hán fēng yè miè chǔ huái zhǎng,kè gě qīng yáo dù bì guāng。
北果初来珍重意,层层般纸透清香。běi guǒ chū lái zhēn zhòng yì,céng céng bān zhǐ tòu qīng xiāng。

食鹅梨三首

刘子翚

拂拂鹅黄初借色,涓涓蜜醴为输津。fú fú é huáng chū jiè sè,juān juān mì lǐ wèi shū jīn。
泠然一涤心渊净,热恼无因著莫人。líng rán yī dí xīn yuān jìng,rè nǎo wú yīn zhù mò rén。

食鹅梨三首

刘子翚

雕盘一卵宁论价,新带中原雨露来。diāo pán yī luǎn níng lùn jià,xīn dài zhōng yuán yǔ lù lái。
却忆春行梁宋野,雪花琼蕊数程开。què yì chūn xíng liáng sòng yě,xuě huā qióng ruǐ shù chéng kāi。

次韵明仲幽居春来十首

刘子翚

醉毫叵我落乌丝,况是桃源乍入时。zuì háo pǒ wǒ luò wū sī,kuàng shì táo yuán zhà rù shí。
只恐升平要华藻,赐笺春动万年枝。zhǐ kǒng shēng píng yào huá zǎo,cì jiān chūn dòng wàn nián zhī。

次韵明仲幽居春来十首

刘子翚

幽居十绝巧凌春,我亦刳肠强效颦。yōu jū shí jué qiǎo líng chūn,wǒ yì kū cháng qiáng xiào pín。
忧乐悬知不同调,山南山北寂寥人。yōu lè xuán zhī bù tóng diào,shān nán shān běi jì liáo rén。

次韵明仲幽居春来十首

刘子翚

一幅乌巾雪发盈,村深时听鵽刀声。yī fú wū jīn xuě fā yíng,cūn shēn shí tīng duò dāo shēng。
浪将兰艾评春事,我自平生小屈平。làng jiāng lán ài píng chūn shì,wǒ zì píng shēng xiǎo qū píng。

次韵明仲幽居春来十首

刘子翚

归来十六见新元,种得黄楠绕旧村。guī lái shí liù jiàn xīn yuán,zhǒng dé huáng nán rào jiù cūn。
岂是翛然便遗物,吾衰不复梦修门。qǐ shì xiāo rán biàn yí wù,wú shuāi bù fù mèng xiū mén。