古诗词

梦仙谣

刘子翚

鹅子峰前波色清,刘郎看山无俗情。é zi fēng qián bō sè qīng,liú láng kàn shān wú sú qíng。
癯儒自昔有仙骨,夜梦体飞如叶轻。qú rú zì xī yǒu xiān gǔ,yè mèng tǐ fēi rú yè qīng。
云中不识朝天路,双童导我凌空去。yún zhōng bù shí cháo tiān lù,shuāng tóng dǎo wǒ líng kōng qù。
侧身度岩隈,盘盘复回回。cè shēn dù yán wēi,pán pán fù huí huí。
翛然意往形不碍,石窟藓窦俄天开。xiāo rán yì wǎng xíng bù ài,shí kū xiǎn dòu é tiān kāi。
乘槎夜泛牛女渡,鞭鸾晓入金银台。chéng chá yè fàn niú nǚ dù,biān luán xiǎo rù jīn yín tái。
花深不逢人,时闻佩环声。huā shēn bù féng rén,shí wén pèi huán shēng。
仙翁睡起方结袜,见客坦易无崖垠。xiān wēng shuì qǐ fāng jié wà,jiàn kè tǎn yì wú yá yín。
击蒙冀垂矜,叩妙获一言。jī méng jì chuí jīn,kòu miào huò yī yán。
七情汩心心愦昏,窒欲如水澄其源。qī qíng gǔ xīn xīn kuì hūn,zhì yù rú shuǐ chéng qí yuán。
臼中㕮咀药,手撮仍见分。jiù zhōng fǔ jǔ yào,shǒu cuō réng jiàn fēn。
旁有泠泠泉,三漱乃尽吞。páng yǒu líng líng quán,sān shù nǎi jǐn tūn。
驻红却白非难事,贪生虑死真愚计。zhù hóng què bái fēi nán shì,tān shēng lǜ sǐ zhēn yú jì。
当时同游七姓俱,但记古月成胡字。dāng shí tóng yóu qī xìng jù,dàn jì gǔ yuè chéng hú zì。
尘缘未断不得留,海风吹过蓬瀛洲。chén yuán wèi duàn bù dé liú,hǎi fēng chuī guò péng yíng zhōu。
觉来窗户冥曚晓,玉镜晶晶堕松杪。jué lái chuāng hù míng méng xiǎo,yù jìng jīng jīng duò sōng miǎo。
刘子翚

刘子翚

刘子翚(huī)(1101~1147)宋代理学家。字彦冲,一作彦仲,号屏山,又号病翁,学者称屏山先生。建州崇安(今属福建)人,刘韐子,刘子羽弟。以荫补承务郎,通判兴化军,因疾辞归武夷山,专事讲学,邃于《周易》,朱熹尝从其学。著有《屏山集》。 刘子翚的作品>>

猜您喜欢

新湾

刘子翚

苒苒寒生水面烟,吴歌唱罢月微偏。rǎn rǎn hán shēng shuǐ miàn yān,wú gē chàng bà yuè wēi piān。
停桡又向湾前宿,一夜西风浪打船。tíng ráo yòu xiàng wān qián sù,yī yè xī fēng làng dǎ chuán。

汴堤

刘子翚

参差歌吹动离舟,宫女张帆信浪流。cān chà gē chuī dòng lí zhōu,gōng nǚ zhāng fān xìn làng liú。
转尽柳堤三百曲,夜桥灯火看扬州。zhuǎn jǐn liǔ dī sān bǎi qū,yè qiáo dēng huǒ kàn yáng zhōu。

天迥

刘子翚

天迥孤帆隐约归,茫茫残照欲沉西。tiān jiǒng gū fān yǐn yuē guī,máng máng cán zhào yù chén xī。
寒鸦散乱知多少,飞向江头一树栖。hán yā sàn luàn zhī duō shǎo,fēi xiàng jiāng tóu yī shù qī。

铜爵

刘子翚

金碧销磨瓦面星,乱山依旧绕宫城。jīn bì xiāo mó wǎ miàn xīng,luàn shān yī jiù rào gōng chéng。
路人休唱高台曲,台上而今春草生。lù rén xiū chàng gāo tái qū,tái shàng ér jīn chūn cǎo shēng。

中渡

刘子翚

渡南渡北是长亭,沙上行人立马情。dù nán dù běi shì zhǎng tíng,shā shàng xíng rén lì mǎ qíng。
回首若无烟树隔,只应犹望见高城。huí shǒu ruò wú yān shù gé,zhǐ yīng yóu wàng jiàn gāo chéng。

得冲佑命

刘子翚

几年归梦水云间,猿鹤重寻已厚颜。jǐ nián guī mèng shuǐ yún jiān,yuán hè zhòng xún yǐ hòu yán。
惭愧君恩犹窃禄,官衔新带武夷山。cán kuì jūn ēn yóu qiè lù,guān xián xīn dài wǔ yí shān。

和士特栽果十首桃

刘子翚

手种桃花满北山,花红艳艳照春湾。shǒu zhǒng táo huā mǎn běi shān,huā hóng yàn yàn zhào chūn wān。
不知何代儿孙老,却见渔舟乍往还。bù zhī hé dài ér sūn lǎo,què jiàn yú zhōu zhà wǎng hái。

和士特栽果十首桃

刘子翚

仙枝移傍小岩幽,答遝名推第一流。xiān zhī yí bàng xiǎo yán yōu,dá tà míng tuī dì yī liú。
曾向清波沉寒碧,甘瓜五色但轻浮。céng xiàng qīng bō chén hán bì,gān guā wǔ sè dàn qīng fú。

和士特栽果十首桃

刘子翚

园林渐见绿阴浓,漠漠轻烟细雨中。yuán lín jiàn jiàn lǜ yīn nóng,mò mò qīng yān xì yǔ zhōng。
底事望梅能止渴,惟应万想先来空。dǐ shì wàng méi néng zhǐ kě,wéi yīng wàn xiǎng xiān lái kōng。

和士特栽果十首桃

刘子翚

南北由来地气偏,凌寒松柏但苍然。nán běi yóu lái dì qì piān,líng hán sōng bǎi dàn cāng rán。
逾淮种橘今为枳,岂比中人性易迁。yú huái zhǒng jú jīn wèi zhǐ,qǐ bǐ zhōng rén xìng yì qiān。

和士特栽果十首桃

刘子翚

一树含桃火烁空,而今春献隔离宫。yī shù hán táo huǒ shuò kōng,ér jīn chūn xiàn gé lí gōng。
只应壮士忧时泪,洒向枝头点点红。zhǐ yīng zhuàng shì yōu shí lèi,sǎ xiàng zhī tóu diǎn diǎn hóng。

和士特栽果十首桃

刘子翚

庭榴结实垫芳丛,一夜飞霜染茜容。tíng liú jié shí diàn fāng cóng,yī yè fēi shuāng rǎn qiàn róng。
万子同胞无异质,金房玉隔谩重重。wàn zi tóng bāo wú yì zhì,jīn fáng yù gé mán zhòng zhòng。

和士特栽果十首桃

刘子翚

枨橘甘酸各效能,南苞锡贡不同升。chéng jú gān suān gè xiào néng,nán bāo xī gòng bù tóng shēng。
果中亦抱遗才叹,有客攀条气拂膺。guǒ zhōng yì bào yí cái tàn,yǒu kè pān tiáo qì fú yīng。

和士特栽果十首桃

刘子翚

万斛金凡缀树稠,遗根汉苑识风流。wàn hú jīn fán zhuì shù chóu,yí gēn hàn yuàn shí fēng liú。
也知不作清时瑞,朽腐那关故主忧。yě zhī bù zuò qīng shí ruì,xiǔ fǔ nà guān gù zhǔ yōu。

和士特栽果十首桃

刘子翚

粲粲来禽味独香,孤根谁徙向天涯。càn càn lái qín wèi dú xiāng,gū gēn shuí xǐ xiàng tiān yá。
好寻青李相遮映,风味应同逸少家。hǎo xún qīng lǐ xiāng zhē yìng,fēng wèi yīng tóng yì shǎo jiā。