古诗词

行夫寄黄山榧子有诗因同来韵

刘子翚

老坡文中哮阚声,凛凛常如对英峙。lǎo pō wén zhōng xiāo hǎn shēng,lǐn lǐn cháng rú duì yīng zhì。
琅然讽咏兴凌云,瞠若追攀颡流泚。láng rán fěng yǒng xīng líng yún,chēng ruò zhuī pān sǎng liú cǐ。
玉山妙唱久寂寥,可与言诗有之子。yù shān miào chàng jiǔ jì liáo,kě yǔ yán shī yǒu zhī zi。
裁笺远饷风露新,坐我千尺黄山底。cái jiān yuǎn xiǎng fēng lù xīn,zuò wǒ qiān chǐ huáng shān dǐ。
初挼玄縠出冰霜,小嚼清香泛窗几。chū ruá xuán hú chū bīng shuāng,xiǎo jué qīng xiāng fàn chuāng jǐ。
已轻魏帝昵蒲桃,肯许唐贤魁绿李。yǐ qīng wèi dì nì pú táo,kěn xǔ táng xián kuí lǜ lǐ。
极知人口无正味,苦谈甘酸各矜美。jí zhī rén kǒu wú zhèng wèi,kǔ tán gān suān gè jīn měi。
不经真识为品题,此物初筵几不齿。bù jīng zhēn shí wèi pǐn tí,cǐ wù chū yán jǐ bù chǐ。
青菁有用拔蒿莱,白粲无酬腐糠秕。qīng jīng yǒu yòng bá hāo lái,bái càn wú chóu fǔ kāng bǐ。
士怀瑰玮勿自神,邂逅飞沈同一理。shì huái guī wěi wù zì shén,xiè hòu fēi shěn tóng yī lǐ。
子才超矣会晔然,外泽中真期是以。zi cái chāo yǐ huì yè rán,wài zé zhōng zhēn qī shì yǐ。
味果固已驱烦邪,味道更须沦骨髓。wèi guǒ gù yǐ qū fán xié,wèi dào gèng xū lún gǔ suǐ。
刘子翚

刘子翚

刘子翚(huī)(1101~1147)宋代理学家。字彦冲,一作彦仲,号屏山,又号病翁,学者称屏山先生。建州崇安(今属福建)人,刘韐子,刘子羽弟。以荫补承务郎,通判兴化军,因疾辞归武夷山,专事讲学,邃于《周易》,朱熹尝从其学。著有《屏山集》。 刘子翚的作品>>

猜您喜欢

得天台命二首

刘子翚

奉祠得请向天台,清梦先寻紫翠堆。fèng cí dé qǐng xiàng tiān tái,qīng mèng xiān xún zǐ cuì duī。
借问刘晨今在否,云间应见耳孙来。jiè wèn liú chén jīn zài fǒu,yún jiān yīng jiàn ěr sūn lái。

得天台命二首

刘子翚

暖风环佩满芳洲,贝阙珠宫忆旧游。nuǎn fēng huán pèi mǎn fāng zhōu,bèi quē zhū gōng yì jiù yóu。
此日刘郎心似水,桃花空绕暮溪流。cǐ rì liú láng xīn shì shuǐ,táo huā kōng rào mù xī liú。

游密庵三首

刘子翚

半参樵径绕危岑,仿佛精庐若可寻。bàn cān qiáo jìng rào wēi cén,fǎng fú jīng lú ruò kě xún。
怪底扶筇筋力健,暖风晴日送登临。guài dǐ fú qióng jīn lì jiàn,nuǎn fēng qíng rì sòng dēng lín。

游密庵三首

刘子翚

病身偏与静相宜,着意悠悠定自痴。bìng shēn piān yǔ jìng xiāng yí,zhe yì yōu yōu dìng zì chī。
兀坐南窗了无语,篆花萦处一星移。wù zuò nán chuāng le wú yǔ,zhuàn huā yíng chù yī xīng yí。

游密庵三首

刘子翚

幽兴无边未遽穷,泉声随屐下寒空。yōu xīng wú biān wèi jù qióng,quán shēng suí jī xià hán kōng。
一秋梦桂仙洲碧,盘礴才能半日中。yī qiū mèng guì xiān zhōu bì,pán bó cái néng bàn rì zhōng。

绝句送巨山二首

刘子翚

二年寄迹闽山寺,一笑翻然向浙江。èr nián jì jì mǐn shān sì,yī xiào fān rán xiàng zhè jiāng。
明月不知君已去,夜深还照读书窗。míng yuè bù zhī jūn yǐ qù,yè shēn hái zhào dú shū chuāng。

绝句送巨山二首

刘子翚

江边胡虏年年盛,借箸应须为扫除。jiāng biān hú lǔ nián nián shèng,jiè zhù yīng xū wèi sǎo chú。
闻道汉皇方仄席,不因词赋召相如。wén dào hàn huáng fāng zè xí,bù yīn cí fù zhào xiāng rú。

送元仲

刘子翚

惆怅回车不可攀,故庐犹得及春还。chóu chàng huí chē bù kě pān,gù lú yóu dé jí chūn hái。
遥知去路风烟好,看尽闽山看越山。yáo zhī qù lù fēng yān hǎo,kàn jǐn mǐn shān kàn yuè shān。

致中惠瓜因成二绝句

刘子翚

故人夙有瓜畦约,走送筠篮百里间。gù rén sù yǒu guā qí yuē,zǒu sòng yún lán bǎi lǐ jiān。
翠甒琼罂才一握,极知风味胜黄斑。cuì wǔ qióng yīng cái yī wò,jí zhī fēng wèi shèng huáng bān。

致中惠瓜因成二绝句

刘子翚

蔗浆溜溜香浮玉,苏水沉沉色弄金。zhè jiāng liū liū xiāng fú yù,sū shuǐ chén chén sè nòng jīn。
那似甘瓜能破渴,一盘霜雪冱清襟。nà shì gān guā néng pò kě,yī pán shuāng xuě hù qīng jīn。

约致明入开善不至二首

刘子翚

乔松翠竹锁禅关,乘兴时来兴尽还。qiáo sōng cuì zhú suǒ chán guān,chéng xīng shí lái xīng jǐn hái。
懊恨刘郎招不得,瘦筇独自入寒山。ào hèn liú láng zhāo bù dé,shòu qióng dú zì rù hán shān。

约致明入开善不至二首

刘子翚

偶临沙岸立多时,淡淡烟村日向低。ǒu lín shā àn lì duō shí,dàn dàn yān cūn rì xiàng dī。
幽事挽人归不得,一枝梅影浸澄溪。yōu shì wǎn rén guī bù dé,yī zhī méi yǐng jìn chéng xī。

和丘斯行牧牛颂

刘子翚

软草丰苗任满前,苍然觳觫卧寒烟。ruǎn cǎo fēng miáo rèn mǎn qián,cāng rán hú sù wò hán yān。
直饶牧得浑纯熟,痛处还应著一鞭。zhí ráo mù dé hún chún shú,tòng chù hái yīng zhù yī biān。

夜凉

刘子翚

茅舍萧萧暑雨馀,夜凉清若在冰壶。máo shě xiāo xiāo shǔ yǔ yú,yè liáng qīng ruò zài bīng hú。
一窗月上杉篁影,便是人间水墨图。yī chuāng yuè shàng shān huáng yǐng,biàn shì rén jiān shuǐ mò tú。

径山寄生子作道服三首

刘子翚

旋裁山茧作山衣,更着芒鞋白接䍦。xuán cái shān jiǎn zuò shān yī,gèng zhe máng xié bái jiē lí。
自笑支离风貌野,纡朱纡紫不相宜。zì xiào zhī lí fēng mào yě,yū zhū yū zǐ bù xiāng yí。