古诗词

赠医者邓献匡

杨时

天地一气犹冶甄,埏埴万汇随方圆。tiān dì yī qì yóu yě zhēn,shān zhí wàn huì suí fāng yuán。
神形九藏通九野,八风中物如戈鋋。shén xíng jiǔ cáng tōng jiǔ yě,bā fēng zhōng wù rú gē chán。
天元玉册有遗义,探索始自三皇前。tiān yuán yù cè yǒu yí yì,tàn suǒ shǐ zì sān huáng qián。
桑君越人不世出,镵石针灸谁能传。sāng jūn yuè rén bù shì chū,chán shí zhēn jiǔ shuí néng chuán。
贱工增馀损不足,往往横夭残天年。jiàn gōng zēng yú sǔn bù zú,wǎng wǎng héng yāo cán tiān nián。
羡君妙龄踵其学,至理隐赜常精研。xiàn jūn miào líng zhǒng qí xué,zhì lǐ yǐn zé cháng jīng yán。
闻阴得阳以神遇,反视方术犹蹄筌。wén yīn dé yáng yǐ shén yù,fǎn shì fāng shù yóu tí quán。
道隅并齑即为饵,车上已有长蛇悬。dào yú bìng jī jí wèi ěr,chē shàng yǐ yǒu zhǎng shé xuán。
嗟予羸苶苦多病,维摩丈室方萧然。jiē yǔ léi nié kǔ duō bìng,wéi mó zhàng shì fāng xiāo rán。
愿君速已天下疾,为予一洗沉疴痊。yuàn jūn sù yǐ tiān xià jí,wèi yǔ yī xǐ chén kē quán。

杨时

宋南剑州将乐人,字中立,号龟山。神宗熙宁九年进士。调官不赴。先后师事程颢、程颐,杜门不仕十年。历知浏阳、余杭、萧山,改荆州教授。金人攻汴京,坚论严为守备,除右谏议大夫;又反对割三镇以乞和,兼国子监祭酒。指斥蔡京蠹国害民,力辟王安石之学。高宗立,除工部侍郎。以龙图阁直学士致仕,专事著述讲学。卒谥文靖。与游酢、吕大临、谢良佐号为程门四先生,又与罗从彦、李侗等同列南剑三先生。其学术后被奉为程氏正宗。有《二程粹言》、《龟山先生语录》、《龟山集》。 杨时的作品>>

猜您喜欢

安礼以宏词见勉因成绝句奉寄

杨时

万钟身外一牛毛,斗禄纷纷漫自劳。wàn zhōng shēn wài yī niú máo,dòu lù fēn fēn màn zì láo。
穷涸宁为猵獭笑,未容仰首试鸣号。qióng hé níng wèi biān tǎ xiào,wèi róng yǎng shǒu shì míng hào。

感事

杨时

桑麻腴地莽榛荆,骑士西来剑戟腥。sāng má yú dì mǎng zhēn jīng,qí shì xī lái jiàn jǐ xīng。
藜藿陋儒心更鄙,但思干羽舞虞廷。lí huò lòu rú xīn gèng bǐ,dàn sī gàn yǔ wǔ yú tíng。

蓝田溪上

杨时

夹篱桃李趁溪斜,浅浅清流映落花。jiā lí táo lǐ chèn xī xié,qiǎn qiǎn qīng liú yìng luò huā。
欲问武陵源上路,度云穿石认胡麻。yù wèn wǔ líng yuán shàng lù,dù yún chuān shí rèn hú má。

感事

杨时

权门车马日纷纷,寂寞多应笑子云。quán mén chē mǎ rì fēn fēn,jì mò duō yīng xiào zi yún。
玄白定知非世尚,解嘲那复彊云云。xuán bái dìng zhī fēi shì shàng,jiě cháo nà fù jiàng yún yún。

过庐山遇雨

杨时

江风吹雨逐人来,行过山前首重回。jiāng fēng chuī yǔ zhú rén lái,xíng guò shān qián shǒu zhòng huí。
绝顶隔云看不见,石棱崖角独崔嵬。jué dǐng gé yún kàn bù jiàn,shí léng yá jiǎo dú cuī wéi。

题诗长老壁

杨时

维摩病士意超然,边腹便便但昼眠。wéi mó bìng shì yì chāo rán,biān fù biàn biàn dàn zhòu mián。
共说平时忙底事,烹茶煮药过残年。gòng shuō píng shí máng dǐ shì,pēng chá zhǔ yào guò cán nián。

东林道上闲步三首

杨时

寂寞莲塘七百秋,溪云庭月两悠悠。jì mò lián táng qī bǎi qiū,xī yún tíng yuè liǎng yōu yōu。
我来欲问林间道,万叠松声自唱酬。wǒ lái yù wèn lín jiān dào,wàn dié sōng shēng zì chàng chóu。

东林道上闲步三首

杨时

百年陈迹水溶溶,尚忆高人寄此中。bǎi nián chén jì shuǐ róng róng,shàng yì gāo rén jì cǐ zhōng。
晋代衣冠谁复在,虎溪长有白莲风。jìn dài yī guān shuí fù zài,hǔ xī zhǎng yǒu bái lián fēng。

东林道上闲步三首

杨时

碧眼庞眉老比丘,云根高卧语难酬。bì yǎn páng méi lǎo bǐ qiū,yún gēn gāo wò yǔ nán chóu。
萧然丈室无人问,一炷炉峰顶上浮。xiāo rán zhàng shì wú rén wèn,yī zhù lú fēng dǐng shàng fú。

江上夜行

杨时

冰壶潋滟接天浮,月色云光寸寸秋。bīng hú liàn yàn jiē tiān fú,yuè sè yún guāng cùn cùn qiū。
不用乘槎厉东海,一江星汉拥行舟。bù yòng chéng chá lì dōng hǎi,yī jiāng xīng hàn yōng xíng zhōu。

过石首谒县官回有作

杨时

万事纷纷醉即休,无功可作酒泉侯。wàn shì fēn fēn zuì jí xiū,wú gōng kě zuò jiǔ quán hóu。
谁能载取千缸去,且向舟中打拍浮。shuí néng zài qǔ qiān gāng qù,qiě xiàng zhōu zhōng dǎ pāi fú。

直舍书事

杨时

鳞鳞池面水初生,萍底青蛙自在鸣。lín lín chí miàn shuǐ chū shēng,píng dǐ qīng wā zì zài míng。
谁使幽庭当鼓吹,雨馀时听作新声。shuí shǐ yōu tíng dāng gǔ chuī,yǔ yú shí tīng zuò xīn shēng。

登岘首阻雨

杨时

羊公风绩几经秋,独绕龟趺为少留。yáng gōng fēng jì jǐ jīng qiū,dú rào guī fū wèi shǎo liú。
欲问荆人寻旧事,一江清泚自东流。yù wèn jīng rén xún jiù shì,yī jiāng qīng cǐ zì dōng liú。

登岘首阻雨

杨时

江浮云影抱层栏,云外青山一水间。jiāng fú yún yǐng bào céng lán,yún wài qīng shān yī shuǐ jiān。
尽日倚阑看不足,杖藜欲去更回还。jǐn rì yǐ lán kàn bù zú,zhàng lí yù qù gèng huí hái。

登岘首阻雨

杨时

江风飞雨上雕栏,庭树萧萧景自闲。jiāng fēng fēi yǔ shàng diāo lán,tíng shù xiāo xiāo jǐng zì xián。
向晚微云遮不尽,好山浑在有无间。xiàng wǎn wēi yún zhē bù jǐn,hǎo shān hún zài yǒu wú jiān。