古诗词

离家作二首

杨时

败叶辞故枝,惊飙送微雨。bài yè cí gù zhī,jīng biāo sòng wēi yǔ。
田庐向收穫,城中亟完补。tián lú xiàng shōu huò,chéng zhōng jí wán bǔ。
游子欲何之,道路修且阻。yóu zi yù hé zhī,dào lù xiū qiě zǔ。
俯首谢田父,予生厌羁旅。fǔ shǒu xiè tián fù,yǔ shēng yàn jī lǚ。

杨时

宋南剑州将乐人,字中立,号龟山。神宗熙宁九年进士。调官不赴。先后师事程颢、程颐,杜门不仕十年。历知浏阳、余杭、萧山,改荆州教授。金人攻汴京,坚论严为守备,除右谏议大夫;又反对割三镇以乞和,兼国子监祭酒。指斥蔡京蠹国害民,力辟王安石之学。高宗立,除工部侍郎。以龙图阁直学士致仕,专事著述讲学。卒谥文靖。与游酢、吕大临、谢良佐号为程门四先生,又与罗从彦、李侗等同列南剑三先生。其学术后被奉为程氏正宗。有《二程粹言》、《龟山先生语录》、《龟山集》。 杨时的作品>>

猜您喜欢

泛江至土坊

杨时

万顷江湖远,孤乘一叶船。wàn qǐng jiāng hú yuǎn,gū chéng yī yè chuán。
雁飞云外字,篷掩水中天。yàn fēi yún wài zì,péng yǎn shuǐ zhōng tiān。
波静橹声息,风微帆影偏。bō jìng lǔ shēng xī,fēng wēi fān yǐng piān。
回环聊注目,浩荡接清烟。huí huán liáo zhù mù,hào dàng jiē qīng yān。

秋日有怀寄从弟表民

杨时

羁旅吾方困,哀思汝正烦。jī lǚ wú fāng kùn,āi sī rǔ zhèng fán。
望云愁雁序,回首忆鸰原。wàng yún chóu yàn xù,huí shǒu yì líng yuán。
北圃蔬还盛,东轩菊想繁。běi pǔ shū hái shèng,dōng xuān jú xiǎng fán。
飘零不相见,沾洒独忘言。piāo líng bù xiāng jiàn,zhān sǎ dú wàng yán。

和潭倅张朝请行县言怀

杨时

夹道旌麾动,阴霾万里开。jiā dào jīng huī dòng,yīn mái wàn lǐ kāi。
霜迎威令肃,春逐马蹄来。shuāng yíng wēi lìng sù,chūn zhú mǎ tí lái。
幽壑光初满,寒荄暖自回。yōu hè guāng chū mǎn,hán gāi nuǎn zì huí。
仰窥嵩华质,曾未施纤埃。yǎng kuī sōng huá zhì,céng wèi shī xiān āi。

感事

杨时

边徼无虞日,王师讨弗庭。biān jiǎo wú yú rì,wáng shī tǎo fú tíng。
收功夸庙算,行险毒生灵。shōu gōng kuā miào suàn,xíng xiǎn dú shēng líng。
川谷旌麾暗,风尘战血腥。chuān gǔ jīng huī àn,fēng chén zhàn xuè xīng。
寂寥归马日,目断华阳坰。jì liáo guī mǎ rì,mù duàn huá yáng jiōng。

感事

杨时

虎士冰河侧,日闻刁斗惊。hǔ shì bīng hé cè,rì wén diāo dòu jīng。
气吞沙漠尽,风荡贼巢倾。qì tūn shā mò jǐn,fēng dàng zéi cháo qīng。
关塞长年戍,边尘几日清。guān sāi zhǎng nián shù,biān chén jǐ rì qīng。
太平陈朽富,一旅百夫耕。tài píng chén xiǔ fù,yī lǚ bǎi fū gēng。

泗上

杨时

淮口平沙涨,樯乌向日斜。huái kǒu píng shā zhǎng,qiáng wū xiàng rì xié。
微云变苍狗,轻浪蹙浮花。wēi yún biàn cāng gǒu,qīng làng cù fú huā。
风劲回飞雁,林喧集暝鸦。fēng jìn huí fēi yàn,lín xuān jí míng yā。
河流应未闭,迟我到京华。hé liú yīng wèi bì,chí wǒ dào jīng huá。

泗上

杨时

鬓蓬凋欲尽,岸帻任敧斜。bìn péng diāo yù jǐn,àn zé rèn jī xié。
病觉寒裘重,慵嫌细字花。bìng jué hán qiú zhòng,yōng xián xì zì huā。
冻云穿晓日,晴树绕飞鸦。dòng yún chuān xiǎo rì,qíng shù rào fēi yā。
老大惊迟暮,飘零惜岁华。lǎo dà jīng chí mù,piāo líng xī suì huá。

泗上

杨时

闻道河流闭,逢人每问津。wén dào hé liú bì,féng rén měi wèn jīn。
天高云幂幂,风细水鳞鳞。tiān gāo yún mì mì,fēng xì shuǐ lín lín。
未种江陵橘,空思千里莼。wèi zhǒng jiāng líng jú,kōng sī qiān lǐ chún。
且邀明月伴,相对解纶巾。qiě yāo míng yuè bàn,xiāng duì jiě lún jīn。

出京

杨时

旅泊惊秋意,尘沙变客衣。lǚ pō jīng qiū yì,chén shā biàn kè yī。
明星烂河汉,残月暗帘帷。míng xīng làn hé hàn,cán yuè àn lián wéi。
风柳斜斜转,云帆片片飞。fēng liǔ xié xié zhuǎn,yún fān piàn piàn fēi。
穷愁添别病,衰晚意多违。qióng chóu tiān bié bìng,shuāi wǎn yì duō wéi。

言溪早起

杨时

短日催征辔,听鸡踏晓霜。duǎn rì cuī zhēng pèi,tīng jī tà xiǎo shuāng。
远山频入望,薄酒漫搜肠。yuǎn shān pín rù wàng,báo jiǔ màn sōu cháng。
湘浦莼丝滑,吴淞鲙缕长。xiāng pǔ chún sī huá,wú sōng kuài lǚ zhǎng。
何时一疏放,把钓卧沧浪。hé shí yī shū fàng,bǎ diào wò cāng làng。

和张倅行县

杨时

江浮叠巘弄清辉,云外冥鸿江上归。jiāng fú dié yǎn nòng qīng huī,yún wài míng hóng jiāng shàng guī。
击目自多幽兴在,挥毫时见彩笺飞。jī mù zì duō yōu xīng zài,huī háo shí jiàn cǎi jiān fēi。
应愁零雨侵星驾,好为援戈却晚晖。yīng chóu líng yǔ qīn xīng jià,hǎo wèi yuán gē què wǎn huī。
帝室正须调鼎鼐,勒移寄语不须讥。dì shì zhèng xū diào dǐng nài,lēi yí jì yǔ bù xū jī。

游光大寺示犀老

杨时

山横杳霭有无中,叠观层台一梵宫。shān héng yǎo ǎi yǒu wú zhōng,dié guān céng tái yī fàn gōng。
万轴琅函方杜口,数声啼鸟正谈空。wàn zhóu láng hán fāng dù kǒu,shù shēng tí niǎo zhèng tán kōng。
溪云抱影侵行屐,香篆飞烟袭晚风。xī yún bào yǐng qīn xíng jī,xiāng zhuàn fēi yān xí wǎn fēng。
薄宦羁人如接摺,自惭来往苦匆匆。báo huàn jī rén rú jiē zhé,zì cán lái wǎng kǔ cōng cōng。

王簿清辉亭

杨时

黛染烟螺拂槛低,抱城流水绿逶迤。dài rǎn yān luó fú kǎn dī,bào chéng liú shuǐ lǜ wēi yí。
澄澜碎影摇青镜,斜日流峰隐半规。chéng lán suì yǐng yáo qīng jìng,xié rì liú fēng yǐn bàn guī。
坐上盈樽无俗客,壁间照夜有新诗。zuò shàng yíng zūn wú sú kè,bì jiān zhào yè yǒu xīn shī。
登临已动忘归兴,况复清谈足解颐。dēng lín yǐ dòng wàng guī xīng,kuàng fù qīng tán zú jiě yí。

寄长沙簿孙昭远

杨时

阳城衰晚拙催科,阖寝空惭罪亦多。yáng chéng shuāi wǎn zhuō cuī kē,hé qǐn kōng cán zuì yì duō。
祭灶请邻君自适,载醪祛惑我谁过。jì zào qǐng lín jūn zì shì,zài láo qū huò wǒ shuí guò。
猗猗庭有兰堪佩,寂寂门无雀可罗。yī yī tíng yǒu lán kān pèi,jì jì mén wú què kě luó。
归去好寻溪上侣,为投缨绂换渔蓑。guī qù hǎo xún xī shàng lǚ,wèi tóu yīng fú huàn yú suō。

安礼以宏词见勉奉寄

杨时

吏部文章世所珍,终惭无补费精神。lì bù wén zhāng shì suǒ zhēn,zhōng cán wú bǔ fèi jīng shén。
浮名肤外增馀赘,薄宦戈头寄此身。fú míng fū wài zēng yú zhuì,báo huàn gē tóu jì cǐ shēn。
养志吾方同邴曼,谈书谁复问山宾。yǎng zhì wú fāng tóng bǐng màn,tán shū shuí fù wèn shān bīn。
自怜坐顷三遗矢,衰晚那能用楚人。zì lián zuò qǐng sān yí shǐ,shuāi wǎn nà néng yòng chǔ rén。
1561234567»