古诗词

以台柑寄漫塘报以诗用韵谢之

王遂

屈平作颂独称渠,曾比西山立懦夫。qū píng zuò sòng dú chēng qú,céng bǐ xī shān lì nuò fū。
君子得舆知有待,高林硕果未尝无。jūn zi dé yú zhī yǒu dài,gāo lín shuò guǒ wèi cháng wú。

王遂

宋镇江府金坛人,初字颖叔,改字去非,号实斋。王韶玄孙,王万枢第三子。宁宗嘉泰二年进士。调富阳主簿。知邵武军,抚摩创痍,民恃以安。理宗绍定六年,拜监察御史,疏奏极论进君子、退小人。端平初,拜殿中侍御史,又论李知孝等为三凶。官至权工部尚书,以龙图阁直学士致仕。为文雅健。卒年六十七。谥正肃。 王遂的作品>>

猜您喜欢

谢赵庐州送淮白

王遂

淮源千古贯中州,南北分来九十秋。huái yuán qiān gǔ guàn zhōng zhōu,nán běi fēn lái jiǔ shí qiū。
欲放此鳞归纵壑,要留佳瑞入王舟。yù fàng cǐ lín guī zòng hè,yào liú jiā ruì rù wáng zhōu。

谢赵庐州送淮白

王遂

淮泗曾经禹决馀,斯民无复惧为鱼。huái sì céng jīng yǔ jué yú,sī mín wú fù jù wèi yú。
鱼枯却识江南岸,应有临渊羡不如。yú kū què shí jiāng nán àn,yīng yǒu lín yuān xiàn bù rú。

瑞香

王遂

晓见花开意味长,夜深放出紫荷囊。xiǎo jiàn huā kāi yì wèi zhǎng,yè shēn fàng chū zǐ hé náng。
须知睡里真香足,犹锡佳名号瑞香。xū zhī shuì lǐ zhēn xiāng zú,yóu xī jiā míng hào ruì xiāng。

枕上闻钟

王遂

南来听是保宁钟,钟送风来风送钟。nán lái tīng shì bǎo níng zhōng,zhōng sòng fēng lái fēng sòng zhōng。
气只与声无间断,此心何况与人同。qì zhǐ yǔ shēng wú jiān duàn,cǐ xīn hé kuàng yǔ rén tóng。

谒子真祠

王遂

汉朝容默独危言,吴市逃名耻自全。hàn cháo róng mò dú wēi yán,wú shì táo míng chǐ zì quán。
千古无人知此意,浪将姓字作梅仙。qiān gǔ wú rén zhī cǐ yì,làng jiāng xìng zì zuò méi xiān。

谒子真祠

王遂

梅山梅市梅家墺,总得嘉名为子真。méi shān méi shì méi jiā ào,zǒng dé jiā míng wèi zi zhēn。
张禹孔光俱已矣,岂无遗迹但埃尘。zhāng yǔ kǒng guāng jù yǐ yǐ,qǐ wú yí jì dàn āi chén。

宁考神御奉安原庙

王遂

经旬风雨陡新晴,一夜蟾光直到明。jīng xún fēng yǔ dǒu xīn qíng,yī yè chán guāng zhí dào míng。
清晓衣冠原庙去,分明眷佑似平生。qīng xiǎo yī guān yuán miào qù,fēn míng juàn yòu shì píng shēng。

宁考神御奉安原庙

王遂

卤簿萧萧鼓吹鸣,属车前导乘舆轻。lǔ bù xiāo xiāo gǔ chuī míng,shǔ chē qián dǎo chéng yú qīng。
□□殿里朱门閟,无复传呼辇路声。diàn lǐ zhū mén bì,wú fù chuán hū niǎn lù shēng。

宁考神御奉安原庙

王遂

太室祼将严体荐,景灵朝献荐牙盘。tài shì guàn jiāng yán tǐ jiàn,jǐng líng cháo xiàn jiàn yá pán。
九重黼坐盘盂固,四海苍生奠枕安。jiǔ zhòng fǔ zuò pán yú gù,sì hǎi cāng shēng diàn zhěn ān。

宁考神御奉安原庙

王遂

俭慈三十一年主,已不自知其至尊。jiǎn cí sān shí yī nián zhǔ,yǐ bù zì zhī qí zhì zūn。
时向道傍逢故老,但能垂泪不能言。shí xiàng dào bàng féng gù lǎo,dàn néng chuí lèi bù néng yán。

宁考神御奉安原庙

王遂

禁殿薰风传赐敕,宫门晓日缓催班。jìn diàn xūn fēng chuán cì chì,gōng mén xiǎo rì huǎn cuī bān。
小臣未报君恩重,耿耿孤君入梦间。xiǎo chén wèi bào jūn ēn zhòng,gěng gěng gū jūn rù mèng jiān。

道上

王遂

夹道香烟笑语欢,老翁扶立小儿观。jiā dào xiāng yān xiào yǔ huān,lǎo wēng fú lì xiǎo ér guān。
书生未有丝毫力,定忆前回去长官。shū shēng wèi yǒu sī háo lì,dìng yì qián huí qù zhǎng guān。

堂后梅

王遂

阿母亲栽白玉堂,分明雪色变青黄。ā mǔ qīn zāi bái yù táng,fēn míng xuě sè biàn qīng huáng。
不须徙倚横枝看,留作江南第一香。bù xū xǐ yǐ héng zhī kàn,liú zuò jiāng nán dì yī xiāng。

题卷舒堂竹

王遂

月淡星疏子夜清,独骑黄鹤下吹笙。yuè dàn xīng shū zi yè qīng,dú qí huáng hè xià chuī shēng。
当时只许风听得,学与行云佩玉声。dāng shí zhǐ xǔ fēng tīng dé,xué yǔ xíng yún pèi yù shēng。

闻杜鹃有感

王遂

人物同为气所乘,良心露处即良能。rén wù tóng wèi qì suǒ chéng,liáng xīn lù chù jí liáng néng。
天津有此惊康节,西蜀无之感少陵。tiān jīn yǒu cǐ jīng kāng jié,xī shǔ wú zhī gǎn shǎo líng。
7112345