古诗词

送谢耘之无为

赵师秀

双旌虽有旧,道路亦劳形。shuāng jīng suī yǒu jiù,dào lù yì láo xíng。
不用携书尺,惟当带酒瓶。bù yòng xié shū chǐ,wéi dāng dài jiǔ píng。
柘空淮茧白,梅近楚秧青。zhè kōng huái jiǎn bái,méi jìn chǔ yāng qīng。
尔以亲为请,仁人岂厌听。ěr yǐ qīn wèi qǐng,rén rén qǐ yàn tīng。

赵师秀

赵师秀(1170~1219年)字紫芝,号灵秀,亦称灵芝,又号天乐。永嘉(今浙江温州)人。南宋诗人。 赵师秀的作品>>

猜您喜欢

卢申之载酒舟中分韵得明字

赵师秀

闲人闲处住,载酒荷高情。xián rén xián chù zhù,zài jiǔ hé gāo qíng。
小舍宁容客,同舟却向城。xiǎo shě níng róng kè,tóng zhōu què xiàng chéng。
弄花忘昼暑,忧谷念秋晴。nòng huā wàng zhòu shǔ,yōu gǔ niàn qiū qíng。
归路虽无月,银河亦自明。guī lù suī wú yuè,yín hé yì zì míng。

送真直院出使江东

赵师秀

一节铸黄金,翩然别禁林。yī jié zhù huáng jīn,piān rán bié jìn lín。
几于言事日,已作去朝心。jǐ yú yán shì rì,yǐ zuò qù cháo xīn。
有识愁虽结,无惭喜自深。yǒu shí chóu suī jié,wú cán xǐ zì shēn。
江边瞻使者,谁不敬曾参。jiāng biān zhān shǐ zhě,shuí bù jìng céng cān。

千日

赵师秀

千日方过半,何因便得还。qiān rì fāng guò bàn,hé yīn biàn dé hái。
就令凡事易,不及一身闲。jiù lìng fán shì yì,bù jí yī shēn xián。
种术怜官地,登城忆自山。zhǒng shù lián guān dì,dēng chéng yì zì shān。
苦吟无爱者,写在户庭间。kǔ yín wú ài zhě,xiě zài hù tíng jiān。

赠汤巾

赵师秀

黄金榜内人,枉刺忽相亲。huáng jīn bǎng nèi rén,wǎng cì hū xiāng qīn。
怪得名差异,吟来句极新。guài dé míng chà yì,yín lái jù jí xīn。
独眠秋寺雨,罕踏帝城尘。dú mián qiū sì yǔ,hǎn tà dì chéng chén。
何限高科客,因容不重身。hé xiàn gāo kē kè,yīn róng bù zhòng shēn。

赠张亦

赵师秀

一别无书信,相逢各老苍。yī bié wú shū xìn,xiāng féng gè lǎo cāng。
山川烽外远,岁月梦中长。shān chuān fēng wài yuǎn,suì yuè mèng zhōng zhǎng。
空橐盛诗草,单衣涴酒香。kōng tuó shèng shī cǎo,dān yī wò jiǔ xiāng。
因言瀼溪宴,同忆旧时狂。yīn yán ráng xī yàn,tóng yì jiù shí kuáng。

徐先辈挽词

赵师秀

岂谓声名早,番成不遇非。qǐ wèi shēng míng zǎo,fān chéng bù yù fēi。
赋曾天子见,诗有世人知。fù céng tiān zi jiàn,shī yǒu shì rén zhī。
忽种松三尺,终乖桂一枝。hū zhǒng sōng sān chǐ,zhōng guāi guì yī zhī。
幽芳谁与志,御史念埙篪。yōu fāng shuí yǔ zhì,yù shǐ niàn xūn chí。

徐侍郎挽词

赵师秀

少赞经纶业,周家已卜年。shǎo zàn jīng lún yè,zhōu jiā yǐ bo nián。
谤兴无白日,心在有青天。bàng xīng wú bái rì,xīn zài yǒu qīng tiān。
迁谪还迎母,艰危复用贤。qiān zhé hái yíng mǔ,jiān wēi fù yòng xián。
未令吾道泰,星殒灌城边。wèi lìng wú dào tài,xīng yǔn guàn chéng biān。

访韩仲止不遇题涧上

赵师秀

隔涧竹扉深,苍童引客寻。gé jiàn zhú fēi shēn,cāng tóng yǐn kè xún。
虽然乖晤语,犹得见园林。suī rán guāi wù yǔ,yóu dé jiàn yuán lín。
野蔓时妨步,山蝉亦好吟。yě màn shí fáng bù,shān chán yì hǎo yín。
石根泉数斗,清冷应人心。shí gēn quán shù dòu,qīng lěng yīng rén xīn。

龟峰寺

赵师秀

石路入青莲,来游出偶然。shí lù rù qīng lián,lái yóu chū ǒu rán。
峰高秋月射,岩裂野烟穿。fēng gāo qiū yuè shè,yán liè yě yān chuān。
萤冷粘棕上,僧闲坐井边。yíng lěng zhān zōng shàng,sēng xián zuò jǐng biān。
虚堂留一宿,宛似雁山眠。xū táng liú yī sù,wǎn shì yàn shān mián。

贵溪夜泊寄赵昌甫

赵师秀

蓍草占秋动,逢秋早得归。shī cǎo zhàn qiū dòng,féng qiū zǎo dé guī。
本非为事迫,不欲与心违。běn fēi wèi shì pò,bù yù yǔ xīn wéi。
波净孤萤度,宵凉数叶飞。bō jìng gū yíng dù,xiāo liáng shù yè fēi。
远怀高卧者,微月闭松扉。yuǎn huái gāo wò zhě,wēi yuè bì sōng fēi。

送赵判官

赵师秀

三岁莲华幕,何曾仕者同。sān suì lián huá mù,hé céng shì zhě tóng。
开墙通野客,分树借江鸿。kāi qiáng tōng yě kè,fēn shù jiè jiāng hóng。
与世如无味,于民自有功。yǔ shì rú wú wèi,yú mín zì yǒu gōng。
神仙今已近,不畏引帆风。shén xiān jīn yǐ jìn,bù wèi yǐn fān fēng。

春晚即事

赵师秀

一身来作吏,白日算徒劳。yī shēn lái zuò lì,bái rì suàn tú láo。
尘土侵衣重,年光如鬓牢。chén tǔ qīn yī zhòng,nián guāng rú bìn láo。
春深禽语改,溪落岸沙高。chūn shēn qín yǔ gǎi,xī luò àn shā gāo。
柳下垂钓者,吾今愧尔曹。liǔ xià chuí diào zhě,wú jīn kuì ěr cáo。

沈洞主

赵师秀

案上阴符卷,应逢骊母传。àn shàng yīn fú juǎn,yīng féng lí mǔ chuán。
无言过永日,不食度终年。wú yán guò yǒng rì,bù shí dù zhōng nián。
云覆烧丹灶,花浮洗药泉。yún fù shāo dān zào,huā fú xǐ yào quán。
时闻有玄虎,来礼洞门前。shí wén yǒu xuán hǔ,lái lǐ dòng mén qián。

和鲍县尉

赵师秀

留僧秋阁上,身自伴僧闲。liú sēng qiū gé shàng,shēn zì bàn sēng xián。
漱齿临寒水,焚香对远山。shù chǐ lín hán shuǐ,fén xiāng duì yuǎn shān。
野禽偷果去,童子借经还。yě qín tōu guǒ qù,tóng zi jiè jīng hái。
馀兴成诗句,高题屋柱间。yú xīng chéng shī jù,gāo tí wū zhù jiān。

停帆

赵师秀

舟过梢人屋,停帆去未能。zhōu guò shāo rén wū,tíng fān qù wèi néng。
野梅皆是刺,滩水不为冰。yě méi jiē shì cì,tān shuǐ bù wèi bīng。
里数讹难准,官称俗可憎。lǐ shù é nán zhǔn,guān chēng sú kě zēng。
欲登岩石坐,有吏复无朋。yù dēng yán shí zuò,yǒu lì fù wú péng。
1381234567»