古诗词

再过吴松

赵师秀

江边无处觅天随,又趁斜阳过渺弥。jiāng biān wú chù mì tiān suí,yòu chèn xié yáng guò miǎo mí。
远爱柳林霜后色,一如春至欲黄时。yuǎn ài liǔ lín shuāng hòu sè,yī rú chūn zhì yù huáng shí。

赵师秀

赵师秀(1170~1219年)字紫芝,号灵秀,亦称灵芝,又号天乐。永嘉(今浙江温州)人。南宋诗人。 赵师秀的作品>>

猜您喜欢

送汤千

赵师秀

能文兼悟性,前是惠休身。néng wén jiān wù xìng,qián shì huì xiū shēn。
为选来京邑,因吟访野人。wèi xuǎn lái jīng yì,yīn yín fǎng yě rén。
所居才隔水,不见忽经旬。suǒ jū cái gé shuǐ,bù jiàn hū jīng xún。
何事云归速,儒官拜敕新。hé shì yún guī sù,rú guān bài chì xīn。

石门僧

赵师秀

石门幽绝甚,独有一禅僧。shí mén yōu jué shén,dú yǒu yī chán sēng。
寺废馀钟在,房高过客登。sì fèi yú zhōng zài,fáng gāo guò kè dēng。
山蜂成苦蜜,崖溜结空冰。shān fēng chéng kǔ mì,yá liū jié kōng bīng。
如此冬寒月,他人住岂能。rú cǐ dōng hán yuè,tā rén zhù qǐ néng。

秋色

赵师秀

幽人爱秋色,只为属吟情。yōu rén ài qiū sè,zhǐ wèi shǔ yín qíng。
一片叶初落,数联诗已清。yī piàn yè chū luò,shù lián shī yǐ qīng。
瘦便藤杖细,凉觉葛衣轻。shòu biàn téng zhàng xì,liáng jué gé yī qīng。
门外萧萧径,今年菊自生。mén wài xiāo xiāo jìng,jīn nián jú zì shēng。

简同行翁灵舒

赵师秀

久晴滩碛众,舟楫后先行。jiǔ qíng tān qì zhòng,zhōu jí hòu xiān xíng。
终日不相见,与君如各程。zhōng rì bù xiāng jiàn,yǔ jūn rú gè chéng。
水禽多雪色,野笛忽秋声。shuǐ qín duō xuě sè,yě dí hū qiū shēng。
必有新成句,溪流合让清。bì yǒu xīn chéng jù,xī liú hé ràng qīng。

信州草衣寺

赵师秀

芙蕖四五枝,寂寞在空池。fú qú sì wǔ zhī,jì mò zài kōng chí。
难见草衣士,空看宴坐碑。nán jiàn cǎo yī shì,kōng kàn yàn zuò bēi。
香烟思盛日,诗句记游时。xiāng yān sī shèng rì,shī jù jì yóu shí。
欲问台中鹤,长松自不知。yù wèn tái zhōng hè,zhǎng sōng zì bù zhī。

灵山阁见二徐友旧题句

赵师秀

一面见溪水,三边皆翠微。yī miàn jiàn xī shuǐ,sān biān jiē cuì wēi。
晚来虚槛外,秋近白云飞。wǎn lái xū kǎn wài,qiū jìn bái yún fēi。
重至恰身老,同吟感客非。zhòng zhì qià shēn lǎo,tóng yín gǎn kè fēi。
灵山自如画,依旧隔斜晖。líng shān zì rú huà,yī jiù gé xié huī。

秋屏作

赵师秀

凡有栏干处,秋来遍往还。fán yǒu lán gàn chù,qiū lái biàn wǎng hái。
就中惟此地,全得见西山。jiù zhōng wéi cǐ dì,quán dé jiàn xī shān。
雁落遥沙小,人登废垒闲。yàn luò yáo shā xiǎo,rén dēng fèi lěi xián。
因怜一州景,皆在夕阳间。yīn lián yī zhōu jǐng,jiē zài xī yáng jiān。

送薛子舒赴华亭船官

赵师秀

竹笼盛书去,遥知官事闲。zhú lóng shèng shū qù,yáo zhī guān shì xián。
水程春有雨,海岸晓无山。shuǐ chéng chūn yǒu yǔ,hǎi àn xiǎo wú shān。
奥理渐摩后,清名护养间。ào lǐ jiàn mó hòu,qīng míng hù yǎng jiān。
坐曹观剡木,意与易相关。zuò cáo guān shàn mù,yì yǔ yì xiāng guān。

翠岩寺

赵师秀

石岩看不见,翠色自重重。shí yán kàn bù jiàn,cuì sè zì zhòng zhòng。
春雨生松叶,山风响铁钟。chūn yǔ shēng sōng yè,shān fēng xiǎng tiě zhōng。
碑顽工费墨,草嫩绿添茸。bēi wán gōng fèi mò,cǎo nèn lǜ tiān rōng。
住院吴僧老,相迎忆旧逢。zhù yuàn wú sēng lǎo,xiāng yíng yì jiù féng。

送黄叔向谒杨伯子

赵师秀

尝闻事将坛,何得复儒冠。cháng wén shì jiāng tán,hé dé fù rú guān。
口诵新诗句,身呈旧箭瘢。kǒu sòng xīn shī jù,shēn chéng jiù jiàn bān。
赏因贫未受,愁拟醉相宽。shǎng yīn pín wèi shòu,chóu nǐ zuì xiāng kuān。
当伏湖州牧,应怜志士寒。dāng fú hú zhōu mù,yīng lián zhì shì hán。

答叶司理

赵师秀

寂寞坐高斋,兵来与讯偕。jì mò zuò gāo zhāi,bīng lái yǔ xùn xié。
喜看君字画,癯似我形骸。xǐ kàn jūn zì huà,qú shì wǒ xíng hái。
颇欲徵陈作,遥知动远怀。pǒ yù zhēng chén zuò,yáo zhī dòng yuǎn huái。
梦魂思一遇,风雨暗长淮。mèng hún sī yī yù,fēng yǔ àn zhǎng huái。

薛氏

赵师秀

不作封侯念,悠然远世纷。bù zuò fēng hóu niàn,yōu rán yuǎn shì fēn。
惟应种瓜事,犹被读书分。wéi yīng zhǒng guā shì,yóu bèi dú shū fēn。
野水多于地,春山半是云。yě shuǐ duō yú dì,chūn shān bàn shì yún。
吾生嫌已老,学圃未如君。wú shēng xián yǐ lǎo,xué pǔ wèi rú jūn。

送徐道晖游湘水

赵师秀

春尽雨霏霏,春寒犹在衣。chūn jǐn yǔ fēi fēi,chūn hán yóu zài yī。
人寻香草去,雁背远峰归。rén xún xiāng cǎo qù,yàn bèi yuǎn fēng guī。
潇水添湘阔,唐碑入宋稀。xiāo shuǐ tiān xiāng kuò,táng bēi rù sòng xī。
应知名与姓,题写遍岩扉。yīng zhī míng yǔ xìng,tí xiě biàn yán fēi。

刘隐君山居

赵师秀

嫌在城中住,全家入翠微。xián zài chéng zhōng zhù,quán jiā rù cuì wēi。
开松通月过,接竹引泉归。kāi sōng tōng yuè guò,jiē zhú yǐn quán guī。
虑淡头无白,诗清貌不肥。lǜ dàn tóu wú bái,shī qīng mào bù féi。
必无车马至,犹掩向岩扉。bì wú chē mǎ zhì,yóu yǎn xiàng yán fēi。

官舍初成

赵师秀

为宅傍城墙,先求夏日凉。wèi zhái bàng chéng qiáng,xiān qiú xià rì liáng。
凿池容众水,栽竹断斜阳。záo chí róng zhòng shuǐ,zāi zhú duàn xié yáng。
官是三年满,身无一事忙。guān shì sān nián mǎn,shēn wú yī shì máng。
不知何补报,安坐恐难当。bù zhī hé bǔ bào,ān zuò kǒng nán dāng。
1381234567»