古诗词

德安道中

赵师秀

峰头不住起云烟,野水纵横尽入田。fēng tóu bù zhù qǐ yún yān,yě shuǐ zòng héng jǐn rù tián。
定是人家蚕事末,道傍桑叶小如钱。dìng shì rén jiā cán shì mò,dào bàng sāng yè xiǎo rú qián。

赵师秀

赵师秀(1170~1219年)字紫芝,号灵秀,亦称灵芝,又号天乐。永嘉(今浙江温州)人。南宋诗人。 赵师秀的作品>>

猜您喜欢

中子山作

赵师秀

城郭经寒近佛生,偶来高顶作山行。chéng guō jīng hán jìn fú shēng,ǒu lái gāo dǐng zuò shān xíng。
竹房冷落无僧在,独倚阑干听晚莺。zhú fáng lěng luò wú sēng zài,dú yǐ lán gàn tīng wǎn yīng。

宿国清

赵师秀

残灯吹了闭禅关,风约孤萤落砌间。cán dēng chuī le bì chán guān,fēng yuē gū yíng luò qì jiān。
本为饮茶妨睡早,强寻诗句拟寒山。běn wèi yǐn chá fáng shuì zǎo,qiáng xún shī jù nǐ hán shān。

杜鹃

赵师秀

三月江头花正开,啼教花片委青苔。sān yuè jiāng tóu huā zhèng kāi,tí jiào huā piàn wěi qīng tái。
若嫌此地非君土,今度归时莫要来。ruò xián cǐ dì fēi jūn tǔ,jīn dù guī shí mò yào lái。

楼上

赵师秀

晓雨微微洒物华,牵牛初发傍墙花。xiǎo yǔ wēi wēi sǎ wù huá,qiān niú chū fā bàng qiáng huā。
数声野鹤无寻处,只在楼西有竹家。shù shēng yě hè wú xún chù,zhǐ zài lóu xī yǒu zhú jiā。

北户

赵师秀

晓开北户得新晴,木末犹横一两星。xiǎo kāi běi hù dé xīn qíng,mù mò yóu héng yī liǎng xīng。
满地绿苔看不见,细花如雪落冬青。mǎn dì lǜ tái kàn bù jiàn,xì huā rú xuě luò dōng qīng。

哀山民

赵师秀

忆君初病时,仓皇造君榻。yì jūn chū bìng shí,cāng huáng zào jūn tà。
知为寒所中,胫痹连左胛。zhī wèi hán suǒ zhōng,jìng bì lián zuǒ jiǎ。
蒋子丹有神,三日能屈伸。jiǎng zi dān yǒu shén,sān rì néng qū shēn。
五日扶杖立,十日行逡巡。wǔ rì fú zhàng lì,shí rì xíng qūn xún。
于时数相见,谈娱靡曾倦。yú shí shù xiāng jiàn,tán yú mí céng juàn。
啜茶犹满瓯,改诗忽盈卷。chuài chá yóu mǎn ōu,gǎi shī hū yíng juǎn。
君亦疑勿药,春和可为乐。jūn yì yí wù yào,chūn hé kě wèi lè。
仙家桃最红,同践天台约。xiān jiā táo zuì hóng,tóng jiàn tiān tái yuē。
多愁积如山,令君心不闲。duō chóu jī rú shān,lìng jūn xīn bù xián。
残疴故未去,涩啬肠腑间。cán kē gù wèi qù,sè sè cháng fǔ jiān。
岳僧有烈剂,倒箧得馀惠。yuè sēng yǒu liè jì,dào qiè dé yú huì。
服之汗翻浆,事与东流逝。fú zhī hàn fān jiāng,shì yǔ dōng liú shì。
啼妻无完裙,弱子犹哀麇。tí qī wú wán qún,ruò zi yóu āi jūn。
诗人例穷苦,穷死更怜君。shī rén lì qióng kǔ,qióng sǐ gèng lián jūn。
君如三秋草,不见一日好。jūn rú sān qiū cǎo,bù jiàn yī rì hǎo。
根荄霜霰侵,萎绝嗟何早。gēn gāi shuāng xiàn qīn,wēi jué jiē hé zǎo。
哭君日无光,思君月照床。kū jūn rì wú guāng,sī jūn yuè zhào chuáng。
犹疑君不死,猛省欲颠狂。yóu yí jūn bù sǐ,měng shěng yù diān kuáng。
昨者君未疾,相过不论日。zuó zhě jūn wèi jí,xiāng guò bù lùn rì。
晴窗春剪蒲,寒炉夜煨栗。qíng chuāng chūn jiǎn pú,hán lú yè wēi lì。
石阶苔藓中,犹有旧行踪。shí jiē tái xiǎn zhōng,yóu yǒu jiù xíng zōng。
忧心不能寐,无梦得相逢。yōu xīn bù néng mèi,wú mèng dé xiāng féng。
君诗如贾岛,劲笔斡天巧。jūn shī rú jiǎ dǎo,jìn bǐ wò tiān qiǎo。
昔为人所称,今为人所宝。xī wèi rén suǒ chēng,jīn wèi rén suǒ bǎo。
石峰云有地,葬从朋友议。shí fēng yún yǒu dì,zàng cóng péng yǒu yì。
须求侍郎铭,难见山民字。xū qiú shì láng míng,nán jiàn shān mín zì。
平生翁与徐,南去久无书。píng shēng wēng yǔ xú,nán qù jiǔ wú shū。
不知闻信后,涕泪当何如。bù zhī wén xìn hòu,tì lèi dāng hé rú。
写池烟水暮,宛是西川路。xiě chí yān shuǐ mù,wǎn shì xī chuān lù。
虚言楚客招,终感向生赋。xū yán chǔ kè zhāo,zhōng gǎn xiàng shēng fù。

后哀

赵师秀

交交谷鸟哀,郁郁涧松折。jiāo jiāo gǔ niǎo āi,yù yù jiàn sōng zhé。
山民无还期,春物失怡悦。shān mín wú hái qī,chūn wù shī yí yuè。
平生感斯人,难以常理说。píng shēng gǎn sī rén,nán yǐ cháng lǐ shuō。
共智己则愚,忽巧众亦拙。gòng zhì jǐ zé yú,hū qiǎo zhòng yì zhuō。
芳名信可垂,在世何寂灭。fāng míng xìn kě chuí,zài shì hé jì miè。
含悽为卜兆,窀穸利兹月。hán qī wèi bo zhào,zhūn xī lì zī yuè。
行当宿草生,当使我泪歇。xíng dāng sù cǎo shēng,dāng shǐ wǒ lèi xiē。
未知百年后,谁复耕此穴。wèi zhī bǎi nián hòu,shuí fù gēng cǐ xué。
寄言苦吟者,勿弃摄生诀。jì yán kǔ yín zhě,wù qì shè shēng jué。

和陈水云湖庄韵

赵师秀

粼粼水增波,叠叠云弄影。lín lín shuǐ zēng bō,dié dié yún nòng yǐng。
昔夸春径妍,今爱秋塘静。xī kuā chūn jìng yán,jīn ài qiū táng jìng。
芳筵集宾彦,清宴除艳靓。fāng yán jí bīn yàn,qīng yàn chú yàn jìng。
时当新雨馀,苍翠献林岭。shí dāng xīn yǔ yú,cāng cuì xiàn lín lǐng。
既忻冲抱舒,复快远目骋。jì xīn chōng bào shū,fù kuài yuǎn mù chěng。
仰嘉钟鼎人,而乃眷箕颍。yǎng jiā zhōng dǐng rén,ér nǎi juàn jī yǐng。
深营察高趣,雅咏发沉景。shēn yíng chá gāo qù,yǎ yǒng fā chén jǐng。
独使和者难,一夕愁欲瘿。dú shǐ hé zhě nán,yī xī chóu yù yǐng。

敬谢章泉赵昌甫二十韵

赵师秀

耆旧半凋落,在者如晨星。qí jiù bàn diāo luò,zài zhě rú chén xīng。
与翁别豫章,十见草木青。yǔ wēng bié yù zhāng,shí jiàn cǎo mù qīng。
人生几堪别,梦寐生羽翎。rén shēng jǐ kān bié,mèng mèi shēng yǔ líng。
迢迢玉溪波,近昨尝再经。tiáo tiáo yù xī bō,jìn zuó cháng zài jīng。
携家事多难,所至那得停。xié jiā shì duō nán,suǒ zhì nà dé tíng。
山中空望来,日夕不掩扃。shān zhōng kōng wàng lái,rì xī bù yǎn jiōng。
岂独负兹约,尺书亦沈冥。qǐ dú fù zī yuē,chǐ shū yì shěn míng。
逢人问消息,但喜言康宁。féng rén wèn xiāo xī,dàn xǐ yán kāng níng。
堕来两卷什,一以慰飘零。duò lái liǎng juǎn shén,yī yǐ wèi piāo líng。
感此故意弘,不我迹以形。gǎn cǐ gù yì hóng,bù wǒ jì yǐ xíng。
文章出晚岁,字画犹壮龄。wén zhāng chū wǎn suì,zì huà yóu zhuàng líng。
诵之西湖滨,惊动孤山灵。sòng zhī xī hú bīn,jīng dòng gū shān líng。
翁卷游崆峒,一已烦邮铃。wēng juǎn yóu kōng dòng,yī yǐ fán yóu líng。
幸翁良未衰,吾党存典刑。xìng wēng liáng wèi shuāi,wú dǎng cún diǎn xíng。
遥闻曾入郛,谅为韩与丁。yáo wén céng rù fú,liàng wèi hán yǔ dīng。
郡斋待且久,几宿涧上亭。jùn zhāi dài qiě jiǔ,jǐ sù jiàn shàng tíng。
今春少晴时,涧水应泠泠。jīn chūn shǎo qíng shí,jiàn shuǐ yīng líng líng。
归来安稳否,薰风入林坰。guī lái ān wěn fǒu,xūn fēng rù lín jiōng。
愿言爱玉骨,逍遥卧殊庭。yuàn yán ài yù gǔ,xiāo yáo wò shū tíng。
会面虽未期,忽聚江湖萍。huì miàn suī wèi qī,hū jù jiāng hú píng。

官田之集翁聘君失期陈伯寿赋诗率尔次韵

赵师秀

好水不厌阔,好风不厌凉。hǎo shuǐ bù yàn kuò,hǎo fēng bù yàn liáng。
况有十顷荷,荷风媚波光。kuàng yǒu shí qǐng hé,hé fēng mèi bō guāng。
主人昔谓余,此境不可忘。zhǔ rén xī wèi yú,cǐ jìng bù kě wàng。
举觞集群英,期以朝未央。jǔ shāng jí qún yīng,qī yǐ cháo wèi yāng。
清欢遣丝竹,善谑停优倡。qīng huān qiǎn sī zhú,shàn xuè tíng yōu chàng。
快若鱼脱网,适比鸳在梁。kuài ruò yú tuō wǎng,shì bǐ yuān zài liáng。
搴芳衣履湿,饮渌肌骨香。qiān fāng yī lǚ shī,yǐn lù jī gǔ xiāng。
操觚赋相联,妙续楚九章。cāo gū fù xiāng lián,miào xù chǔ jiǔ zhāng。
苦吟堕饥蝉,巧咏发轻簧。kǔ yín duò jī chán,qiǎo yǒng fā qīng huáng。
常胜或倒戈,突出或擅场。cháng shèng huò dào gē,tū chū huò shàn chǎng。
或峙而遽蹴,或抑而载扬。huò zhì ér jù cù,huò yì ér zài yáng。
所欠独巨翁,不使人意强。suǒ qiàn dú jù wēng,bù shǐ rén yì qiáng。
孱衲尔何为,竭飒立在傍。càn nà ěr hé wèi,jié sà lì zài bàng。
有间众稍默,谈辩忽汪洋。yǒu jiān zhòng shāo mò,tán biàn hū wāng yáng。
夕风亦损荷,万事付叵量。xī fēng yì sǔn hé,wàn shì fù pǒ liàng。

九客一羽衣泛舟分韵得尊字就送朱几仲

赵师秀

人生苦形役,不定如车辕。rén shēng kǔ xíng yì,bù dìng rú chē yuán。
况各异乡井,忽此同酒尊。kuàng gè yì xiāng jǐng,hū cǐ tóng jiǔ zūn。
此尊岂易同,意乃有数存。cǐ zūn qǐ yì tóng,yì nǎi yǒu shù cún。
西湖雪未成,两山翠相奔。xī hú xuě wèi chéng,liǎng shān cuì xiāng bēn。
山根日照树,花放林逋村。shān gēn rì zhào shù,huā fàng lín bū cūn。
野馔具蘼藿,一饱厌百飧。yě zhuàn jù mí huò,yī bǎo yàn bǎi sūn。
有客何多髯,吐气邻芳荪。yǒu kè hé duō rán,tǔ qì lín fāng sūn。
慷慨念时事,所惜智者昏。kāng kǎi niàn shí shì,suǒ xī zhì zhě hūn。
砭疗匪无术,讳疾何由论。biān liáo fěi wú shù,huì jí hé yóu lùn。
北望徒太息,归欤寻故园。běi wàng tú tài xī,guī yú xún gù yuán。
哆然黄冠师,笑请子勿喧。duō rán huáng guān shī,xiào qǐng zi wù xuān。
东南守太乙,此宿福所屯。dōng nán shǒu tài yǐ,cǐ sù fú suǒ tún。
吾子且饮酒,酒冷为子温。wú zi qiě yǐn jiǔ,jiǔ lěng wèi zi wēn。

哭徐玑五首

赵师秀

君早抱奇质,获与有道亲。jūn zǎo bào qí zhì,huò yǔ yǒu dào qīn。
微官漫不遇,泊然安贱贫。wēi guān màn bù yù,pō rán ān jiàn pín。
心夷语自秀,一洗世士陈。xīn yí yǔ zì xiù,yī xǐ shì shì chén。
使其养以年,鲍谢焉足邻。shǐ qí yǎng yǐ nián,bào xiè yān zú lín。

哭徐玑五首

赵师秀

昔吾与君游,嫌疏不嫌数。xī wú yǔ jūn yóu,xián shū bù xián shù。
自为贫窭驱,十载九离索。zì wèi pín jù qū,shí zài jiǔ lí suǒ。
前年会京都,勖我返林薄。qián nián huì jīng dōu,xù wǒ fǎn lín báo。
吾贫未得归,君死不可作。wú pín wèi dé guī,jūn sǐ bù kě zuò。

哭徐玑五首

赵师秀

思君气实充,不与短折类。sī jūn qì shí chōng,bù yǔ duǎn zhé lèi。
血死匪无由,恐是服椒罪。xuè sǐ fěi wú yóu,kǒng shì fú jiāo zuì。
君于药自深,何独此乎昧。jūn yú yào zì shēn,hé dú cǐ hū mèi。
岂不闻仙人,饵菖得千岁。qǐ bù wén xiān rén,ěr chāng dé qiān suì。

哭徐玑五首

赵师秀

平生于所学,常若丧其敏。píng shēng yú suǒ xué,cháng ruò sàng qí mǐn。
临池书未成,池水黑已尽。lín chí shū wèi chéng,chí shuǐ hēi yǐ jǐn。
传来叶岭帖,遂与兰亭近。chuán lái yè lǐng tiē,suì yǔ lán tíng jìn。
凡兹究极功,亦足损肝肾。fán zī jiū jí gōng,yì zú sǔn gān shèn。
138«45678910