古诗词

哀山民

赵师秀

忆君初病时,仓皇造君榻。yì jūn chū bìng shí,cāng huáng zào jūn tà。
知为寒所中,胫痹连左胛。zhī wèi hán suǒ zhōng,jìng bì lián zuǒ jiǎ。
蒋子丹有神,三日能屈伸。jiǎng zi dān yǒu shén,sān rì néng qū shēn。
五日扶杖立,十日行逡巡。wǔ rì fú zhàng lì,shí rì xíng qūn xún。
于时数相见,谈娱靡曾倦。yú shí shù xiāng jiàn,tán yú mí céng juàn。
啜茶犹满瓯,改诗忽盈卷。chuài chá yóu mǎn ōu,gǎi shī hū yíng juǎn。
君亦疑勿药,春和可为乐。jūn yì yí wù yào,chūn hé kě wèi lè。
仙家桃最红,同践天台约。xiān jiā táo zuì hóng,tóng jiàn tiān tái yuē。
多愁积如山,令君心不闲。duō chóu jī rú shān,lìng jūn xīn bù xián。
残疴故未去,涩啬肠腑间。cán kē gù wèi qù,sè sè cháng fǔ jiān。
岳僧有烈剂,倒箧得馀惠。yuè sēng yǒu liè jì,dào qiè dé yú huì。
服之汗翻浆,事与东流逝。fú zhī hàn fān jiāng,shì yǔ dōng liú shì。
啼妻无完裙,弱子犹哀麇。tí qī wú wán qún,ruò zi yóu āi jūn。
诗人例穷苦,穷死更怜君。shī rén lì qióng kǔ,qióng sǐ gèng lián jūn。
君如三秋草,不见一日好。jūn rú sān qiū cǎo,bù jiàn yī rì hǎo。
根荄霜霰侵,萎绝嗟何早。gēn gāi shuāng xiàn qīn,wēi jué jiē hé zǎo。
哭君日无光,思君月照床。kū jūn rì wú guāng,sī jūn yuè zhào chuáng。
犹疑君不死,猛省欲颠狂。yóu yí jūn bù sǐ,měng shěng yù diān kuáng。
昨者君未疾,相过不论日。zuó zhě jūn wèi jí,xiāng guò bù lùn rì。
晴窗春剪蒲,寒炉夜煨栗。qíng chuāng chūn jiǎn pú,hán lú yè wēi lì。
石阶苔藓中,犹有旧行踪。shí jiē tái xiǎn zhōng,yóu yǒu jiù xíng zōng。
忧心不能寐,无梦得相逢。yōu xīn bù néng mèi,wú mèng dé xiāng féng。
君诗如贾岛,劲笔斡天巧。jūn shī rú jiǎ dǎo,jìn bǐ wò tiān qiǎo。
昔为人所称,今为人所宝。xī wèi rén suǒ chēng,jīn wèi rén suǒ bǎo。
石峰云有地,葬从朋友议。shí fēng yún yǒu dì,zàng cóng péng yǒu yì。
须求侍郎铭,难见山民字。xū qiú shì láng míng,nán jiàn shān mín zì。
平生翁与徐,南去久无书。píng shēng wēng yǔ xú,nán qù jiǔ wú shū。
不知闻信后,涕泪当何如。bù zhī wén xìn hòu,tì lèi dāng hé rú。
写池烟水暮,宛是西川路。xiě chí yān shuǐ mù,wǎn shì xī chuān lù。
虚言楚客招,终感向生赋。xū yán chǔ kè zhāo,zhōng gǎn xiàng shēng fù。

赵师秀

赵师秀(1170~1219年)字紫芝,号灵秀,亦称灵芝,又号天乐。永嘉(今浙江温州)人。南宋诗人。 赵师秀的作品>>

猜您喜欢

十里

赵师秀

乌纱巾上是黄尘,落日荒原更恐人。wū shā jīn shàng shì huáng chén,luò rì huāng yuán gèng kǒng rén。
竹里怪禽啼似鬼,道傍枯木祭为神。zhú lǐ guài qín tí shì guǐ,dào bàng kū mù jì wèi shén。
亦知远役能添老,无柰高眠不救贫。yì zhī yuǎn yì néng tiān lǎo,wú nài gāo mián bù jiù pín。
此地到城惟十里,明朝难得自由身。cǐ dì dào chéng wéi shí lǐ,míng cháo nán dé zì yóu shēn。

润陂山上作

赵师秀

一山大半皆槠叶,绝顶闲寻得径微。yī shān dà bàn jiē zhū yè,jué dǐng xián xún dé jìng wēi。
无日谩劳携纸扇,有风犹怯去绵衣。wú rì mán láo xié zhǐ shàn,yǒu fēng yóu qiè qù mián yī。
野花可爱移难活,啼鸟多情望即飞。yě huā kě ài yí nán huó,tí niǎo duō qíng wàng jí fēi。
惟与寺僧居渐熟,煮茶深院待人归。wéi yǔ sì sēng jū jiàn shú,zhǔ chá shēn yuàn dài rén guī。

赠源长老归自湘中

赵师秀

白发半头寒未剃,形容清瘦异于常。bái fā bàn tóu hán wèi tì,xíng róng qīng shòu yì yú cháng。
为人作画衣添黑,对客围棋爪甚长。wèi rén zuò huà yī tiān hēi,duì kè wéi qí zhǎo shén zhǎng。
不染世间如菡萏,只留胸次著潇湘。bù rǎn shì jiān rú hàn dàn,zhǐ liú xiōng cì zhù xiāo xiāng。
住山亦自年来懒,竹阁门前借一房。zhù shān yì zì nián lái lǎn,zhú gé mén qián jiè yī fáng。

题方兴化茔舍

赵师秀

使君如玉不雕镌,可惜埋藏已十年。shǐ jūn rú yù bù diāo juān,kě xī mái cáng yǐ shí nián。
佳兆昔令人入梦,遗经今有子能传。jiā zhào xī lìng rén rù mèng,yí jīng jīn yǒu zi néng chuán。
紫藤附暖应生地,苍柏凌空欲到天。zǐ téng fù nuǎn yīng shēng dì,cāng bǎi líng kōng yù dào tiān。
要识德源无尽处,一池清甚发渊泉。yào shí dé yuán wú jǐn chù,yī chí qīng shén fā yuān quán。

夜宿江浦闻元八改官寄此

赵师秀

君游丹陛已三迁,我泛沧浪亦二年。jūn yóu dān bì yǐ sān qiān,wǒ fàn cāng làng yì èr nián。
剑佩晓趋双凤阙,烟波夜宿一渔船。jiàn pèi xiǎo qū shuāng fèng quē,yān bō yè sù yī yú chuán。
交亲尽在青云上,乡曲都抛白日边。jiāo qīn jǐn zài qīng yún shàng,xiāng qū dōu pāo bái rì biān。
若报生涯应笑杀,结茆栽芋种畬田。ruò bào shēng yá yīng xiào shā,jié máo zāi yù zhǒng shē tián。

诗二首其一

赵师秀

邑事多商榷,惟诗未暇论。yì shì duō shāng què,wéi shī wèi xiá lùn。
母慈催扇枕,父老欲攀辕。mǔ cí cuī shàn zhěn,fù lǎo yù pān yuán。

数日

赵师秀

数日秋风欺病夫,尽吹黄叶下庭芜。shù rì qiū fēng qī bìng fū,jǐn chuī huáng yè xià tíng wú。
林疏放得遥山出,又被云遮一半无。lín shū fàng dé yáo shān chū,yòu bèi yún zhē yī bàn wú。

玉清夜归

赵师秀

岩有未有桂花开,观里闲寻道士来。yán yǒu wèi yǒu guì huā kāi,guān lǐ xián xún dào shì lái。
微雨过时松路黑,野萤飞出照青苔。wēi yǔ guò shí sōng lù hēi,yě yíng fēi chū zhào qīng tái。

池上

赵师秀

朝来行药向秋池,池上秋深病不知。cháo lái xíng yào xiàng qiū chí,chí shàng qiū shēn bìng bù zhī。
一树木犀供夜雨,清香移在菊花枝。yī shù mù xī gōng yè yǔ,qīng xiāng yí zài jú huā zhī。

题四圣观□道士诗卷

赵师秀

一观桃花红似锦,两堤杨柳绿于云。yī guān táo huā hóng shì jǐn,liǎng dī yáng liǔ lǜ yú yún。
游人只是游晴昼,烟雨朝昏尽属君。yóu rén zhǐ shì yóu qíng zhòu,yān yǔ cháo hūn jǐn shǔ jūn。

白石岩

赵师秀

谁炷清香礼少君,数声金磬梦中闻。shuí zhù qīng xiāng lǐ shǎo jūn,shù shēng jīn qìng mèng zhōng wén。
起来闲把青衣袖,裹得栏干一片云。qǐ lái xián bǎ qīng yī xiù,guǒ dé lán gàn yī piàn yún。

再过吴松

赵师秀

江边无处觅天随,又趁斜阳过渺弥。jiāng biān wú chù mì tiān suí,yòu chèn xié yáng guò miǎo mí。
远爱柳林霜后色,一如春至欲黄时。yuǎn ài liǔ lín shuāng hòu sè,yī rú chūn zhì yù huáng shí。

山路怀翁卷

赵师秀

困尝苦茗不论杯,天气才晴又有雷。kùn cháng kǔ míng bù lùn bēi,tiān qì cái qíng yòu yǒu léi。
寂寞小亭看草坐,晚风时复堕青梅。jì mò xiǎo tíng kàn cǎo zuò,wǎn fēng shí fù duò qīng méi。

采药径

赵师秀

十载仙家采药心,春风过了得幽寻。shí zài xiān jiā cǎi yào xīn,chūn fēng guò le dé yōu xún。
如今纵有相逢处,不是桃花是绿阴。rú jīn zòng yǒu xiāng féng chù,bù shì táo huā shì lǜ yīn。

午困

赵师秀

午困因书又见寻,自添茶鼎候微吟。wǔ kùn yīn shū yòu jiàn xún,zì tiān chá dǐng hòu wēi yín。
病身未觉春风暖,柳色无端日日深。bìng shēn wèi jué chūn fēng nuǎn,liǔ sè wú duān rì rì shēn。
138«45678910