古诗词

敬谢章泉赵昌甫二十韵

赵师秀

耆旧半凋落,在者如晨星。qí jiù bàn diāo luò,zài zhě rú chén xīng。
与翁别豫章,十见草木青。yǔ wēng bié yù zhāng,shí jiàn cǎo mù qīng。
人生几堪别,梦寐生羽翎。rén shēng jǐ kān bié,mèng mèi shēng yǔ líng。
迢迢玉溪波,近昨尝再经。tiáo tiáo yù xī bō,jìn zuó cháng zài jīng。
携家事多难,所至那得停。xié jiā shì duō nán,suǒ zhì nà dé tíng。
山中空望来,日夕不掩扃。shān zhōng kōng wàng lái,rì xī bù yǎn jiōng。
岂独负兹约,尺书亦沈冥。qǐ dú fù zī yuē,chǐ shū yì shěn míng。
逢人问消息,但喜言康宁。féng rén wèn xiāo xī,dàn xǐ yán kāng níng。
堕来两卷什,一以慰飘零。duò lái liǎng juǎn shén,yī yǐ wèi piāo líng。
感此故意弘,不我迹以形。gǎn cǐ gù yì hóng,bù wǒ jì yǐ xíng。
文章出晚岁,字画犹壮龄。wén zhāng chū wǎn suì,zì huà yóu zhuàng líng。
诵之西湖滨,惊动孤山灵。sòng zhī xī hú bīn,jīng dòng gū shān líng。
翁卷游崆峒,一已烦邮铃。wēng juǎn yóu kōng dòng,yī yǐ fán yóu líng。
幸翁良未衰,吾党存典刑。xìng wēng liáng wèi shuāi,wú dǎng cún diǎn xíng。
遥闻曾入郛,谅为韩与丁。yáo wén céng rù fú,liàng wèi hán yǔ dīng。
郡斋待且久,几宿涧上亭。jùn zhāi dài qiě jiǔ,jǐ sù jiàn shàng tíng。
今春少晴时,涧水应泠泠。jīn chūn shǎo qíng shí,jiàn shuǐ yīng líng líng。
归来安稳否,薰风入林坰。guī lái ān wěn fǒu,xūn fēng rù lín jiōng。
愿言爱玉骨,逍遥卧殊庭。yuàn yán ài yù gǔ,xiāo yáo wò shū tíng。
会面虽未期,忽聚江湖萍。huì miàn suī wèi qī,hū jù jiāng hú píng。

赵师秀

赵师秀(1170~1219年)字紫芝,号灵秀,亦称灵芝,又号天乐。永嘉(今浙江温州)人。南宋诗人。 赵师秀的作品>>

猜您喜欢

哭徐玑五首

赵师秀

道晖爱江蓠,吾子思单老。dào huī ài jiāng lí,wú zi sī dān lǎo。
生念死不灭,应会沅湘道。shēng niàn sǐ bù miè,yīng huì yuán xiāng dào。
空山独灵舒,闭户守枯槁。kōng shān dú líng shū,bì hù shǒu kū gǎo。
风雪将岁阑,凋零此怀抱。fēng xuě jiāng suì lán,diāo líng cǐ huái bào。

次韵赵正字蟹

赵师秀

嗔尔横行为多足,割尔两螯如割玉。chēn ěr héng xíng wèi duō zú,gē ěr liǎng áo rú gē yù。
怜尔有甲不自卫,评尔一身黄胜肉。lián ěr yǒu jiǎ bù zì wèi,píng ěr yī shēn huáng shèng ròu。
吴江十月天霜寒,吴人微尔不举餐。wú jiāng shí yuè tiān shuāng hán,wú rén wēi ěr bù jǔ cān。
萑蒲勿讶束尔急,与虎争强能上山。huán pú wù yà shù ěr jí,yǔ hǔ zhēng qiáng néng shàng shān。

山路怀翁卷

赵师秀

幽溪晓无雨,野竹叶自湿。yōu xī xiǎo wú yǔ,yě zhú yè zì shī。
涓涓北流泉,风吹落花入。juān juān běi liú quán,fēng chuī luò huā rù。
不见苦吟人,芳思将谁拾。bù jiàn kǔ yín rén,fāng sī jiāng shuí shí。
138«45678910