古诗词

官田之集翁聘君失期陈伯寿赋诗率尔次韵

赵师秀

好水不厌阔,好风不厌凉。hǎo shuǐ bù yàn kuò,hǎo fēng bù yàn liáng。
况有十顷荷,荷风媚波光。kuàng yǒu shí qǐng hé,hé fēng mèi bō guāng。
主人昔谓余,此境不可忘。zhǔ rén xī wèi yú,cǐ jìng bù kě wàng。
举觞集群英,期以朝未央。jǔ shāng jí qún yīng,qī yǐ cháo wèi yāng。
清欢遣丝竹,善谑停优倡。qīng huān qiǎn sī zhú,shàn xuè tíng yōu chàng。
快若鱼脱网,适比鸳在梁。kuài ruò yú tuō wǎng,shì bǐ yuān zài liáng。
搴芳衣履湿,饮渌肌骨香。qiān fāng yī lǚ shī,yǐn lù jī gǔ xiāng。
操觚赋相联,妙续楚九章。cāo gū fù xiāng lián,miào xù chǔ jiǔ zhāng。
苦吟堕饥蝉,巧咏发轻簧。kǔ yín duò jī chán,qiǎo yǒng fā qīng huáng。
常胜或倒戈,突出或擅场。cháng shèng huò dào gē,tū chū huò shàn chǎng。
或峙而遽蹴,或抑而载扬。huò zhì ér jù cù,huò yì ér zài yáng。
所欠独巨翁,不使人意强。suǒ qiàn dú jù wēng,bù shǐ rén yì qiáng。
孱衲尔何为,竭飒立在傍。càn nà ěr hé wèi,jié sà lì zài bàng。
有间众稍默,谈辩忽汪洋。yǒu jiān zhòng shāo mò,tán biàn hū wāng yáng。
夕风亦损荷,万事付叵量。xī fēng yì sǔn hé,wàn shì fù pǒ liàng。

赵师秀

赵师秀(1170~1219年)字紫芝,号灵秀,亦称灵芝,又号天乐。永嘉(今浙江温州)人。南宋诗人。 赵师秀的作品>>

猜您喜欢

哭徐玑五首

赵师秀

道晖爱江蓠,吾子思单老。dào huī ài jiāng lí,wú zi sī dān lǎo。
生念死不灭,应会沅湘道。shēng niàn sǐ bù miè,yīng huì yuán xiāng dào。
空山独灵舒,闭户守枯槁。kōng shān dú líng shū,bì hù shǒu kū gǎo。
风雪将岁阑,凋零此怀抱。fēng xuě jiāng suì lán,diāo líng cǐ huái bào。

次韵赵正字蟹

赵师秀

嗔尔横行为多足,割尔两螯如割玉。chēn ěr héng xíng wèi duō zú,gē ěr liǎng áo rú gē yù。
怜尔有甲不自卫,评尔一身黄胜肉。lián ěr yǒu jiǎ bù zì wèi,píng ěr yī shēn huáng shèng ròu。
吴江十月天霜寒,吴人微尔不举餐。wú jiāng shí yuè tiān shuāng hán,wú rén wēi ěr bù jǔ cān。
萑蒲勿讶束尔急,与虎争强能上山。huán pú wù yà shù ěr jí,yǔ hǔ zhēng qiáng néng shàng shān。

山路怀翁卷

赵师秀

幽溪晓无雨,野竹叶自湿。yōu xī xiǎo wú yǔ,yě zhú yè zì shī。
涓涓北流泉,风吹落花入。juān juān běi liú quán,fēng chuī luò huā rù。
不见苦吟人,芳思将谁拾。bù jiàn kǔ yín rén,fāng sī jiāng shuí shí。
138«45678910