古诗词

题王正叔㶏景亭

吴处厚

乱莺啼处柳飞花,拍拍春流涨晓沙。luàn yīng tí chù liǔ fēi huā,pāi pāi chūn liú zhǎng xiǎo shā。
正是江南梅子熟,年年离恨寄天涯。zhèng shì jiāng nán méi zi shú,nián nián lí hèn jì tiān yá。

吴处厚

宋邵武人,字伯固。仁宗皇祐五年进士。为将作监丞。蔡确尝从其学赋,及为相,处厚通笺乞怜,确无汲引意。哲宗元祐中,确知安州,作《车盖亭诗》,为处厚所得,乃笺释奏上,诬其攻击太后,确遂遭贬逐。擢知卫州,为士大夫所畏恶,未几卒。有《青箱杂记》。 吴处厚的作品>>

猜您喜欢

偈一首

吴处厚

是身如泡幻,尽非真实相。shì shēn rú pào huàn,jǐn fēi zhēn shí xiāng。
况兹纸上影,妄外更生妄。kuàng zī zhǐ shàng yǐng,wàng wài gèng shēng wàng。
到岸不须船,无风休起浪。dào àn bù xū chuán,wú fēng xiū qǐ làng。
唯当清静观,妙法了无象。wéi dāng qīng jìng guān,miào fǎ le wú xiàng。
1612