古诗词

偶成

周邦彦

窗风猎猎举绡衣,睡美唯应枕簟知。chuāng fēng liè liè jǔ xiāo yī,shuì měi wéi yīng zhěn diàn zhī。
忽有黄鹂深树语,宛如春尽绿阴时。hū yǒu huáng lí shēn shù yǔ,wǎn rú chūn jǐn lǜ yīn shí。
周邦彦

周邦彦

周邦彦(1056年-1121年),中国北宋末期著名的词人,字美成,号清真居士,汉族,钱塘(今浙江杭州)人。历官太学正、庐州教授、知溧水县等。徽宗时为徽猷阁待制,提举大晟府。精通音律,曾创作不少新词调。作品多写闺情、羁旅,也有咏物之作。格律谨严。语言典丽精雅。长调尤善铺叙。为后来格律派词人所宗。旧时词论称他为“词家之冠”。有《清真集》传世。 周邦彦的作品>>

猜您喜欢

芳草渡·别恨

周邦彦

昨夜里,又再宿桃源,醉邀仙侣。zuó yè lǐ,yòu zài sù táo yuán,zuì yāo xiān lǚ。
听碧窗风快,珠帘半卷疏雨。tīng bì chuāng fēng kuài,zhū lián bàn juǎn shū yǔ。
多少离恨苦。duō shǎo lí hèn kǔ。
方留连啼诉。fāng liú lián tí sù。
凤帐晓,又是匆匆,独自归去。fèng zhàng xiǎo,yòu shì cōng cōng,dú zì guī qù。
愁睹。chóu dǔ。
满怀泪粉,瘦马冲泥寻去路。mǎn huái lèi fěn,shòu mǎ chōng ní xún qù lù。
谩回首、烟迷望眼,依稀见朱户。mán huí shǒu yān mí wàng yǎn,yī xī jiàn zhū hù。
似痴似醉,暗恼损、凭阑情绪。shì chī shì zuì,àn nǎo sǔn píng lán qíng xù。
澹暮色,看尽栖鸦乱舞。dàn mù sè,kàn jǐn qī yā luàn wǔ。

早梅芳·牵情

周邦彦

缭墙深,丛竹绕。liáo qiáng shēn,cóng zhú rào。
宴席临清沼。yàn xí lín qīng zhǎo。
微呈纤履,故隐烘帘自嬉笑。wēi chéng xiān lǚ,gù yǐn hōng lián zì xī xiào。
粉香妆晕薄,带紧腰围小。fěn xiāng zhuāng yūn báo,dài jǐn yāo wéi xiǎo。
看鸿惊凤翥,满座叹轻妙。kàn hóng jīng fèng zhù,mǎn zuò tàn qīng miào。
酒醒时,会散了。jiǔ xǐng shí,huì sàn le。
回首城南道。huí shǒu chéng nán dào。
河阴高转,露脚斜飞夜将晓。hé yīn gāo zhuǎn,lù jiǎo xié fēi yè jiāng xiǎo。
异乡淹岁月,醉眼迷登眺。yì xiāng yān suì yuè,zuì yǎn mí dēng tiào。
路迢迢,恨满千里草。lù tiáo tiáo,hèn mǎn qiān lǐ cǎo。

感皇恩·大石标韵

周邦彦

露柳好风标,娇莺能语。lù liǔ hǎo fēng biāo,jiāo yīng néng yǔ。
独占春光最多处。dú zhàn chūn guāng zuì duō chù。
浅颦轻笑,未肯等闲分付。qiǎn pín qīng xiào,wèi kěn děng xián fēn fù。
为谁心子里,长长苦。wèi shuí xīn zi lǐ,zhǎng zhǎng kǔ。
洞房见说,云深无路。dòng fáng jiàn shuō,yún shēn wú lù。
凭仗青鸾道情素。píng zhàng qīng luán dào qíng sù。
酒空歌断,又被涛江催去。jiǔ kōng gē duàn,yòu bèi tāo jiāng cuī qù。
怎奈向、言不尽,愁无数。zěn nài xiàng yán bù jǐn,chóu wú shù。

虞美人·正宫

周邦彦

灯前欲去仍留恋。dēng qián yù qù réng liú liàn。
肠断朱扉远。cháng duàn zhū fēi yuǎn。
未须红雨洗香腮。wèi xū hóng yǔ xǐ xiāng sāi。
待得蔷薇花谢、便归来。dài dé qiáng wēi huā xiè biàn guī lái。
舞腰歌版闲时按。wǔ yāo gē bǎn xián shí àn。
一任傍人看。yī rèn bàng rén kàn。
金炉应见旧残煤。jīn lú yīng jiàn jiù cán méi。
莫使恩情容易、似寒灰。mò shǐ ēn qíng róng yì shì hán huī。

虞美人·正宫

周邦彦

疏篱曲径田家小。shū lí qū jìng tián jiā xiǎo。
云树开清晓。yún shù kāi qīng xiǎo。
天寒山色有无中。tiān hán shān sè yǒu wú zhōng。
野外一声钟起、送孤蓬。yě wài yī shēng zhōng qǐ sòng gū péng。
添衣策马寻亭堠。tiān yī cè mǎ xún tíng hòu。
愁抱惟宜酒。chóu bào wéi yí jiǔ。
菰蒲睡鸭占陂塘。gū pú shuì yā zhàn bēi táng。
纵被行人惊散、又成双。zòng bèi xíng rén jīng sàn yòu chéng shuāng。

虞美人·正宫

周邦彦

玉觞才掩朱弦悄。yù shāng cái yǎn zhū xián qiāo。
弹指壶天晓。dàn zhǐ hú tiān xiǎo。
回头犹认倚墙花。huí tóu yóu rèn yǐ qiáng huā。
只向小桥南畔、便天涯。zhǐ xiàng xiǎo qiáo nán pàn biàn tiān yá。
银蟾依旧当窗满。yín chán yī jiù dāng chuāng mǎn。
顾影魂先断。gù yǐng hún xiān duàn。
凄风休飐半残灯。qī fēng xiū zhǎn bàn cán dēng。
拟倩今宵归梦、到云屏。nǐ qiàn jīn xiāo guī mèng dào yún píng。

粉蝶儿·慢

周邦彦

宿雾藏春,馀寒带雨,占得群芳开晚。sù wù cáng chūn,yú hán dài yǔ,zhàn dé qún fāng kāi wǎn。
艳初弄秀,倚东风娇懒。yàn chū nòng xiù,yǐ dōng fēng jiāo lǎn。
隔叶黄鹂传好音,唤入深丛中探。gé yè huáng lí chuán hǎo yīn,huàn rù shēn cóng zhōng tàn。
数枝新,比昨朝、又早红稀香浅。shù zhī xīn,bǐ zuó cháo yòu zǎo hóng xī xiāng qiǎn。
眷恋。juàn liàn。
重来倚槛。zhòng lái yǐ kǎn。
当韶华、未可轻辜双眼。dāng sháo huá wèi kě qīng gū shuāng yǎn。
赏心随分乐,有清尊檀板。shǎng xīn suí fēn lè,yǒu qīng zūn tán bǎn。
每岁嬉游能几日,莫使一生歌欠。měi suì xī yóu néng jǐ rì,mò shǐ yī shēng gē qiàn。
忍因循、片花飞、又成春减。rěn yīn xún piàn huā fēi yòu chéng chūn jiǎn。

玉团儿·双调

周邦彦

铅华淡伫新妆束。qiān huá dàn zhù xīn zhuāng shù。
好风韵、天然异俗。hǎo fēng yùn tiān rán yì sú。
彼此知名,虽然初见,情分先熟。bǐ cǐ zhī míng,suī rán chū jiàn,qíng fēn xiān shú。
垆烟淡淡云屏曲。lú yān dàn dàn yún píng qū。
睡半醒、生香透肉。shuì bàn xǐng shēng xiāng tòu ròu。
赖得相逢,若还虚过,生世不足。lài dé xiāng féng,ruò hái xū guò,shēng shì bù zú。

红窗迥·仙吕

周邦彦

几日来、真个醉。jǐ rì lái zhēn gè zuì。
不知道、窗外乱红,已深半指。bù zhī dào chuāng wài luàn hóng,yǐ shēn bàn zhǐ。
花影被风摇碎。huā yǐng bèi fēng yáo suì。
拥春酲乍起。yōng chūn chéng zhà qǐ。
有个人人,生得济楚,来向耳畔,问道今朝醒未。yǒu gè rén rén,shēng dé jì chǔ,lái xiàng ěr pàn,wèn dào jīn cháo xǐng wèi。
情性儿、慢腾腾地。qíng xìng ér màn téng téng dì。
恼得人又醉。nǎo dé rén yòu zuì。

玉团儿·双调

周邦彦

妍姿艳态腰如束。yán zī yàn tài yāo rú shù。
笑无限、桃粗杏俗。xiào wú xiàn táo cū xìng sú。
玉体横陈,云鬟斜坠,春睡还熟。yù tǐ héng chén,yún huán xié zhuì,chūn shuì hái shú。
夕阳斗转阑干曲。xī yáng dòu zhuǎn lán gàn qū。
乍醉起、馀霞衬肉。zhà zuì qǐ yú xiá chèn ròu。
搦粉搓酥,剪云裁雾,比并不足。nuò fěn cuō sū,jiǎn yún cái wù,bǐ bìng bù zú。

念奴娇·大石

周邦彦

醉魂乍醒,听一声啼鸟,幽斋岑寂。zuì hún zhà xǐng,tīng yī shēng tí niǎo,yōu zhāi cén jì。
淡日朦胧初破晓,满眼娇晴天色。dàn rì méng lóng chū pò xiǎo,mǎn yǎn jiāo qíng tiān sè。
最惜香梅,凌寒偷绽,漏泄春消息。zuì xī xiāng méi,líng hán tōu zhàn,lòu xiè chūn xiāo xī。
池塘芳草,又还淑景催逼。chí táng fāng cǎo,yòu hái shū jǐng cuī bī。
因念旧日芳菲,桃花永巷,恰似初相识。yīn niàn jiù rì fāng fēi,táo huā yǒng xiàng,qià shì chū xiāng shí。
荏苒时光,因惯却、觅雨寻云踪迹。rěn rǎn shí guāng,yīn guàn què mì yǔ xún yún zōng jì。
奈有离拆,瑶台月下,回首频思忆。nài yǒu lí chāi,yáo tái yuè xià,huí shǒu pín sī yì。
重愁叠恨,万般都在胸臆。zhòng chóu dié hèn,wàn bān dōu zài xiōng yì。

燕归梁·高平·晓

周邦彦

帘底新霜一夜浓。lián dǐ xīn shuāng yī yè nóng。
短烛散飞虫。duǎn zhú sàn fēi chóng。
曾经洛浦见惊鸿。céng jīng luò pǔ jiàn jīng hóng。
关山隔、梦魂通。guān shān gé mèng hún tōng。
明星晃晃,回津路转,榆影步花骢。míng xīng huǎng huǎng,huí jīn lù zhuǎn,yú yǐng bù huā cōng。
欲攀云驾倩西风。yù pān yún jià qiàn xī fēng。
吹清血、寄玲珑。chuī qīng xuè jì líng lóng。

南浦·中吕

周邦彦

浅带一帆风,向晚来、扁舟稳下南浦。qiǎn dài yī fān fēng,xiàng wǎn lái biǎn zhōu wěn xià nán pǔ。
迢递阻潇湘,衡皋迥,斜舣蕙兰汀渚。tiáo dì zǔ xiāo xiāng,héng gāo jiǒng,xié yǐ huì lán tīng zhǔ。
危樯影里,断云点点遥天暮。wēi qiáng yǐng lǐ,duàn yún diǎn diǎn yáo tiān mù。
菡萏里风,偷送清香,时时微度。hàn dàn lǐ fēng,tōu sòng qīng xiāng,shí shí wēi dù。
吾家旧有簪缨,甚顿作天涯,经岁羁旅。wú jiā jiù yǒu zān yīng,shén dùn zuò tiān yá,jīng suì jī lǚ。
羌管怎知情,烟波上,黄昏万斛愁绪。qiāng guǎn zěn zhī qíng,yān bō shàng,huáng hūn wàn hú chóu xù。
无言对月,皓彩千里人何处。wú yán duì yuè,hào cǎi qiān lǐ rén hé chù。
恨无凤翼身,只待而今,飞将归去。hèn wú fèng yì shēn,zhǐ dài ér jīn,fēi jiāng guī qù。

一斛珠

周邦彦

葺金细弱。qì jīn xì ruò。
秋风嫩、桂花初著。qiū fēng nèn guì huā chū zhù。
蕊珠宫里人难学。ruǐ zhū gōng lǐ rén nán xué。
花染娇荑,羞映翠云幄。huā rǎn jiāo tí,xiū yìng cuì yún wò。
清香不与兰荪弱。qīng xiāng bù yǔ lán sūn ruò。
一枝云鬓巧梳掠。yī zhī yún bìn qiǎo shū lüè。
夜凉轻撼蔷薇萼。yè liáng qīng hàn qiáng wēi è。
香满衣襟,月在凤凰阁。xiāng mǎn yī jīn,yuè zài fèng huáng gé。

留客住

周邦彦

嗟乌兔。jiē wū tù。
正茫茫、相催无定,只恁东生西没,半均寒暑。zhèng máng máng xiāng cuī wú dìng,zhǐ nèn dōng shēng xī méi,bàn jūn hán shǔ。
昨见花红柳绿,处处林茂。zuó jiàn huā hóng liǔ lǜ,chù chù lín mào。
又睹霜前篱畔,菊散馀香,看看又还秋暮。yòu dǔ shuāng qián lí pàn,jú sàn yú xiāng,kàn kàn yòu hái qiū mù。
忍思虑。rěn sī lǜ。
念古往贤愚,终归何处。niàn gǔ wǎng xián yú,zhōng guī hé chù。
争似高堂,日夜笙歌齐举。zhēng shì gāo táng,rì yè shēng gē qí jǔ。
选甚连宵彻昼,再三留住。xuǎn shén lián xiāo chè zhòu,zài sān liú zhù。
待拟沉醉扶上马,怎生向、主人未肯交去。dài nǐ chén zuì fú shàng mǎ,zěn shēng xiàng zhǔ rén wèi kěn jiāo qù。