古诗词

题柯峰谳掾钱君叔行敬简轩

方逢辰

是非辩白只须钦,敬简奚消读吕刑。shì fēi biàn bái zhǐ xū qīn,jìng jiǎn xī xiāo dú lǚ xíng。
一片公心一双眼,心醒醒则眼醒醒。yī piàn gōng xīn yī shuāng yǎn,xīn xǐng xǐng zé yǎn xǐng xǐng。

方逢辰

宋严州淳安人,初名梦魁,字君锡,一作圣锡。方镕子。理宗淳祐十年进士第一。累官兵部侍郎,国史修撰。时宰相郑清之、贾似道擅权,逢辰力诋其非,称疾归。除吏、礼二部尚书,俱不拜。宋亡后,隐居蛟峰,授徒讲学,学者称“蛟峰先生”。元朝召之,坚辞不赴。尊崇朱熹,阐释孟子和程朱学派道德论。有《孝经解》、《易外传》、《尚书释传》、《学庸注释》、《蛟峰文集》。 方逢辰的作品>>

猜您喜欢

赠尹巽斋数学

方逢辰

阴阳晴雨可前知,此是人间第一奇。yīn yáng qíng yǔ kě qián zhī,cǐ shì rén jiān dì yī qí。
鼾睡华山何日觉,烦君更与问希夷。hān shuì huá shān hé rì jué,fán jūn gèng yǔ wèn xī yí。

题吴氏梅堂

方逢辰

闻君家在雪边住,靠尽阑干索尽诗。wén jūn jiā zài xuě biān zhù,kào jǐn lán gàn suǒ jǐn shī。
只怕梅花应冷笑,清香元不要人知。zhǐ pà méi huā yīng lěng xiào,qīng xiāng yuán bù yào rén zhī。

问天

方逢辰

胭脂十二万风尘,一样胞胎父母身。yān zhī shí èr wàn fēng chén,yī yàng bāo tāi fù mǔ shēn。
天欲杀之胡至此,厥初何用降生民。tiān yù shā zhī hú zhì cǐ,jué chū hé yòng jiàng shēng mín。

天对

方逢辰

羊祜乘危乃并孙,杨坚非解自蚕陈。yáng hù chéng wēi nǎi bìng sūn,yáng jiān fēi jiě zì cán chén。
长江不是无天堑,只为江南多妇人。zhǎng jiāng bù shì wú tiān qiàn,zhǐ wèi jiāng nán duō fù rén。

赠墨士翁彦卿

方逢辰

一团烟里蓄明光,做出棱棱竹样刚。yī tuán yān lǐ xù míng guāng,zuò chū léng léng zhú yàng gāng。
语汝好寻台阁主,直将劲节扫豺狼。yǔ rǔ hǎo xún tái gé zhǔ,zhí jiāng jìn jié sǎo chái láng。

赠风鉴曹老眼

方逢辰

九重拊髀叹才难,币聘皇皇难未戡。jiǔ zhòng fǔ bì tàn cái nán,bì pìn huáng huáng nán wèi kān。
老眼试寻天下看,岂无颇牧在东南。lǎo yǎn shì xún tiān xià kàn,qǐ wú pǒ mù zài dōng nán。

送胡兄远游

方逢辰

人言行路险于山,君却乘槎欲问天。rén yán xíng lù xiǎn yú shān,jūn què chéng chá yù wèn tiān。
毕竟家邦总闻达,鸡鸣猛著祖生鞭。bì jìng jiā bāng zǒng wén dá,jī míng měng zhù zǔ shēng biān。

赠月心

方逢辰

苍苔破屋生涯足,淡饭清汤梦寐安。cāng tái pò wū shēng yá zú,dàn fàn qīng tāng mèng mèi ān。
认得秀才穷快活,何须烦恼做穷官。rèn dé xiù cái qióng kuài huó,hé xū fán nǎo zuò qióng guān。

赠大佛老子卖药斋僧

方逢辰

药中得报饭中施,始实终空不是呆。yào zhōng dé bào fàn zhōng shī,shǐ shí zhōng kōng bù shì dāi。
水复去来来复去,谁知无去亦无来。shuǐ fù qù lái lái fù qù,shuí zhī wú qù yì wú lái。

赠南山寄傲轩

方逢辰

著心寻处元无物,开眼见时都是天。zhù xīn xún chù yuán wú wù,kāi yǎn jiàn shí dōu shì tiān。
楚市少年霸陵尉,纷纷蠛蠓过吾前。chǔ shì shǎo nián bà líng wèi,fēn fēn miè měng guò wú qián。

赠相者

方逢辰

烟霞泉石在空谷,富贵貂蝉在北方。yān xiá quán shí zài kōng gǔ,fù guì diāo chán zài běi fāng。
林下野人无可相,相人须去相侯王。lín xià yě rén wú kě xiāng,xiāng rén xū qù xiāng hóu wáng。

赠梁电目

方逢辰

满睫尘埃寸许深,世间豪杰尚山林。mǎn jié chén āi cùn xǔ shēn,shì jiān háo jié shàng shān lín。
冰壶指见形骸外,难照江湖一片心。bīng hú zhǐ jiàn xíng hái wài,nán zhào jiāng hú yī piàn xīn。

饯修史宫讲吏部陈大著赴镇赣州

方逢辰

蠡湖擘破亨衢开,山川钟作魁奇材。lí hú bāi pò hēng qú kāi,shān chuān zhōng zuò kuí qí cái。
九关叫后入云岫,六阴卷出登蓬莱。jiǔ guān jiào hòu rù yún xiù,liù yīn juǎn chū dēng péng lái。
著庭万卷了汗竹,粉闱胡事被先幞。zhù tíng wàn juǎn le hàn zhú,fěn wéi hú shì bèi xiān fú。
非徒五马人生荣,正要急流刚扷足。fēi tú wǔ mǎ rén shēng róng,zhèng yào jí liú gāng ào zú。
章贡二水分西东,江右九郡斯为雄。zhāng gòng èr shuǐ fēn xī dōng,jiāng yòu jiǔ jùn sī wèi xióng。
亭横尘外眇四海,台插天表森孤峰。tíng héng chén wài miǎo sì hǎi,tái chā tiān biǎo sēn gū fēng。
三百里水见沙碛,一十八滩如剑脊。sān bǎi lǐ shuǐ jiàn shā qì,yī shí bā tān rú jiàn jí。
醉读题咏呼坡翁,此是太守风月窟。zuì dú tí yǒng hū pō wēng,cǐ shì tài shǒu fēng yuè kū。
又闻犷俗多惊湍,况有虿尾邻诸蛮。yòu wén guǎng sú duō jīng tuān,kuàng yǒu chài wěi lín zhū mán。
付之重寄忧亦大,此是太守思虑关。fù zhī zhòng jì yōu yì dà,cǐ shì tài shǒu sī lǜ guān。
代木诗废友道缺,道山幸有诗送别。dài mù shī fèi yǒu dào quē,dào shān xìng yǒu shī sòng bié。
一言爱助当何如,思虑先之后风月。yī yán ài zhù dāng hé rú,sī lǜ xiān zhī hòu fēng yuè。

钱判

方逢辰

番江之峰高插天,番湖之水渊其渊。fān jiāng zhī fēng gāo chā tiān,fān hú zhī shuǐ yuān qí yuān。
山川钟作一书簏,胸次汹涌万斛泉。shān chuān zhōng zuò yī shū lù,xiōng cì xiōng yǒng wàn hú quán。
呼来天上佐良史,唤起英雄斧奸魅。hū lái tiān shàng zuǒ liáng shǐ,huàn qǐ yīng xióng fǔ jiān mèi。
玉堂万字云锦章,赤墀一对国士器。yù táng wàn zì yún jǐn zhāng,chì chí yī duì guó shì qì。
天为资善择畏师,汝作羽翼从吾儿。tiān wèi zī shàn zé wèi shī,rǔ zuò yǔ yì cóng wú ér。
光芒忽报动双剑,翱翔直去分一麾。guāng máng hū bào dòng shuāng jiàn,áo xiáng zhí qù fēn yī huī。
我闻了翁铁梁脊,生晚不得拜履舄。wǒ wén le wēng tiě liáng jí,shēng wǎn bù dé bài lǚ xì。
又闻龟山与延平,首为东南揭标的。yòu wén guī shān yǔ yán píng,shǒu wèi dōng nán jiē biāo de。
今君剖符守其乡,视三先生为有光。jīn jūn pōu fú shǒu qí xiāng,shì sān xiān shēng wèi yǒu guāng。
开明义理当日用,扶植气节争秋霜。kāi míng yì lǐ dāng rì yòng,fú zhí qì jié zhēng qiū shuāng。
知君报政只数月,裤襦万口九天彻。zhī jūn bào zhèng zhǐ shù yuè,kù rú wàn kǒu jiǔ tiān chè。
去时好趁芦花天,归时又见橙橘节。qù shí hǎo chèn lú huā tiān,guī shí yòu jiàn chéng jú jié。
道山缱绻持一觥,临别惟有诗送行。dào shān qiǎn quǎn chí yī gōng,lín bié wéi yǒu shī sòng xíng。
执手不敢赞谀语,版样惟视三先生。zhí shǒu bù gǎn zàn yú yǔ,bǎn yàng wéi shì sān xiān shēng。

和佥事夹谷之寄韵

方逢辰

夫子说周易,肇开太极分。fū zi shuō zhōu yì,zhào kāi tài jí fēn。
及乎作春秋,下逮西狩麟。jí hū zuò chūn qiū,xià dǎi xī shòu lín。
混辟至决裂,坚冰致习驯。hùn pì zhì jué liè,jiān bīng zhì xí xùn。
三皇何皞皞,五帝何纷纷。sān huáng hé hào hào,wǔ dì hé fēn fēn。
卓哉洙泗翁,道大孤无邻。zhuó zāi zhū sì wēng,dào dà gū wú lín。
于是作六经,以救万世人。yú shì zuò liù jīng,yǐ jiù wàn shì rén。
孟氏辨义利,战国骇所闻。mèng shì biàn yì lì,zhàn guó hài suǒ wén。
不肯为老聃,和光同其尘。bù kěn wèi lǎo dān,hé guāng tóng qí chén。
人不识四端,岂知有君亲。rén bù shí sì duān,qǐ zhī yǒu jūn qīn。
孔孟作日月,然后夜向晨。kǒng mèng zuò rì yuè,rán hòu yè xiàng chén。
天高与地下,中立师与君。tiān gāo yǔ dì xià,zhōng lì shī yǔ jūn。
师以扶纲常,君以治广轮。shī yǐ fú gāng cháng,jūn yǐ zhì guǎng lún。
廉耻甚鈇钺,礼教威斧斤。lián chǐ shén fū yuè,lǐ jiào wēi fǔ jīn。
自古立宇宙,以道为精神。zì gǔ lì yǔ zhòu,yǐ dào wèi jīng shén。
清溪斗大邑,土瘠民甚贫。qīng xī dòu dà yì,tǔ jí mín shén pín。
虎豺方恣睢,骃骐忽诹询。hǔ chái fāng zì suī,yīn qí hū zōu xún。
痛民若赤子,礼士如上宾。tòng mín ruò chì zi,lǐ shì rú shàng bīn。
箪瓢在陋巷,穷则独善身。dān piáo zài lòu xiàng,qióng zé dú shàn shēn。
家有读书屋,乃为劫火焚。jiā yǒu dú shū wū,nǎi wèi jié huǒ fén。
仁人忽行恻,仲氏敢具陈。rén rén hū xíng cè,zhòng shì gǎn jù chén。
公肯挈坠道,天未亡斯文。gōng kěn qiè zhuì dào,tiān wèi wáng sī wén。
移檄作主宰,歌诗示恩勤。yí xí zuò zhǔ zǎi,gē shī shì ēn qín。
弦歌已久废,简陋尚可因。xián gē yǐ jiǔ fèi,jiǎn lòu shàng kě yīn。
祠堂俨遗像,生徒招惊麇。cí táng yǎn yí xiàng,shēng tú zhāo jīng jūn。
户内有洙泗,山中见华勋。hù nèi yǒu zhū sì,shān zhōng jiàn huá xūn。
光霁挹茂叔,粹盎师伯淳。guāng jì yì mào shū,cuì àng shī bó chún。
体用契忠恕,恭安想天申。tǐ yòng qì zhōng shù,gōng ān xiǎng tiān shēn。
仰师千载上,兴起三代民。yǎng shī qiān zài shàng,xīng qǐ sān dài mín。
剥穷果不食,贞下元又春。bō qióng guǒ bù shí,zhēn xià yuán yòu chūn。
太极在何处,青归烧痕新。tài jí zài hé chù,qīng guī shāo hén xīn。
41123