古诗词

黄龙洞

张侃

传道黄龙穴,深藏不测渊。chuán dào huáng lóng xué,shēn cáng bù cè yuān。
翠藤依寿木,石壁隔尘缘。cuì téng yī shòu mù,shí bì gé chén yuán。
恐有神仙分,来观古洞天。kǒng yǒu shén xiān fēn,lái guān gǔ dòng tiān。
善权知不远,双鹤舞胎仙。shàn quán zhī bù yuǎn,shuāng hè wǔ tāi xiān。

张侃

宋扬州人,寓居吴兴,字直夫。张岩子。历官上虞丞。父以谄媚权奸,为世诟病,侃独志趣萧散,浮沈末僚。与赵师秀、周文璞等游,皆恬静不争之士。为诗清隽圆转,时有闲淡之致。有《拙轩集》。 张侃的作品>>

猜您喜欢

张侃

人身日夕何曾休,血随气运长周流。rén shēn rì xī hé céng xiū,xuè suí qì yùn zhǎng zhōu liú。
偶然逆转背常理,未免凝结成赘疣。ǒu rán nì zhuǎn bèi cháng lǐ,wèi miǎn níng jié chéng zhuì yóu。
少年每诵海潮赋,径以人身为譬喻。shǎo nián měi sòng hǎi cháo fù,jìng yǐ rén shēn wèi pì yù。
君看沙涨潮头回,却向别流乱冲去。jūn kàn shā zhǎng cháo tóu huí,què xiàng bié liú luàn chōng qù。
拦不住潮头,从此失故步。lán bù zhù cháo tóu,cóng cǐ shī gù bù。
人身调养勿伤和,潮汛缓来争奈何。rén shēn diào yǎng wù shāng hé,cháo xùn huǎn lái zhēng nài hé。

群牛浴小港

张侃

群牛见水身半湿,水浅泥深踝全入。qún niú jiàn shuǐ shēn bàn shī,shuǐ qiǎn ní shēn huái quán rù。
摇头摆尾缓缓游,群牛相呼卒未休。yáo tóu bǎi wěi huǎn huǎn yóu,qún niú xiāng hū zú wèi xiū。
牧童在旁短鞭指,童既无言牛渐迩。mù tóng zài páng duǎn biān zhǐ,tóng jì wú yán niú jiàn ěr。
人牛两忘日自长,水茫茫兮禾苍苍。rén niú liǎng wàng rì zì zhǎng,shuǐ máng máng xī hé cāng cāng。

多稼亭

张侃

前年毗陵登多稼,万顷黄云在亭下。qián nián pí líng dēng duō jià,wàn qǐng huáng yún zài tíng xià。
断碑依壁毫发微,击壤老人歌圣化。duàn bēi yī bì háo fā wēi,jī rǎng lǎo rén gē shèng huà。
今年负丞到会稽,州园瓦影碧参差。jīn nián fù chéng dào huì jī,zhōu yuán wǎ yǐng bì cān chà。
中有一亭容数客,郁郁两字标璇题。zhōng yǒu yī tíng róng shù kè,yù yù liǎng zì biāo xuán tí。
吾闻国以民为本,民向东郊事耕垦。wú wén guó yǐ mín wèi běn,mín xiàng dōng jiāo shì gēng kěn。
与民同乐识见高,秋成沽酒来游遨。yǔ mín tóng lè shí jiàn gāo,qiū chéng gū jiǔ lái yóu áo。

山中老人送蕙花山荷叶因成长句

张侃

山中老人久不见,忽然遇我清溪滨。shān zhōng lǎo rén jiǔ bù jiàn,hū rán yù wǒ qīng xī bīn。
手把幽蕙数十本,清香袭袭侵衣巾。shǒu bǎ yōu huì shù shí běn,qīng xiāng xí xí qīn yī jīn。
向来我曾著数语,定是久闇蛛蝥尘。xiàng lái wǒ céng zhù shù yǔ,dìng shì jiǔ àn zhū máo chén。
老人详说种蕙法,泥酥沙软水力平。lǎo rén xiáng shuō zhǒng huì fǎ,ní sū shā ruǎn shuǐ lì píng。
乱山深处少人迹,敛藏不耀席上珍。luàn shān shēn chù shǎo rén jì,liǎn cáng bù yào xí shàng zhēn。
即今得登君子堂,蔼然能被天地仁。jí jīn dé dēng jūn zi táng,ǎi rán néng bèi tiān dì rén。
小盆别种山荷叶,种时近水开晚春。xiǎo pén bié zhǒng shān hé yè,zhǒng shí jìn shuǐ kāi wǎn chūn。
青青之色亭亭立,似与巴豆为弟兄。qīng qīng zhī sè tíng tíng lì,shì yǔ bā dòu wèi dì xiōng。
不然太华山头种,小变厥初翻样新。bù rán tài huá shān tóu zhǒng,xiǎo biàn jué chū fān yàng xīn。
草木至微同是性,出处一异亏本真。cǎo mù zhì wēi tóng shì xìng,chū chù yī yì kuī běn zhēn。
老人前身恐是郭,随缘衣饭甘淡泊。lǎo rén qián shēn kǒng shì guō,suí yuán yī fàn gān dàn pō。
尔雅读书吾未能,聊为老人书大略。ěr yǎ dú shū wú wèi néng,liáo wèi lǎo rén shū dà lüè。

明月堂闻松风

张侃

此去中秋才七日,明月堂前秋可即。cǐ qù zhōng qiū cái qī rì,míng yuè táng qián qiū kě jí。
山深水远断人踪,僧云居此探消息。shān shēn shuǐ yuǎn duàn rén zōng,sēng yún jū cǐ tàn xiāo xī。
老松夭矫双凤翔,翠色依月新凝光。lǎo sōng yāo jiǎo shuāng fèng xiáng,cuì sè yī yuè xīn níng guāng。
神仙所居无乃是,我来访古摩藓苍。shén xiān suǒ jū wú nǎi shì,wǒ lái fǎng gǔ mó xiǎn cāng。
夜长月正当窗白,风入松梢声划划。yè zhǎng yuè zhèng dāng chuāng bái,fēng rù sōng shāo shēng huà huà。
娥江元自通涛江,脱似江潮撼僧床。é jiāng yuán zì tōng tāo jiāng,tuō shì jiāng cháo hàn sēng chuáng。
君不见东坡先生豪一世,寄语重门休便闭。jūn bù jiàn dōng pō xiān shēng háo yī shì,jì yǔ zhòng mén xiū biàn bì。
胸中吐出黄初诗,诗势如潮夐无比。xiōng zhōng tǔ chū huáng chū shī,shī shì rú cháo xiòng wú bǐ。
又不见后山居士真仙人,每遇奇观精神生。yòu bù jiàn hòu shān jū shì zhēn xiān rén,měi yù qí guān jīng shén shēng。
悠悠江水流不尽,晚日浮沉潮势平。yōu yōu jiāng shuǐ liú bù jǐn,wǎn rì fú chén cháo shì píng。
披衣起坐寂无语,松影参差复如故。pī yī qǐ zuò jì wú yǔ,sōng yǐng cān chà fù rú gù。
风声四散不暂停,遥见江流趁东去。fēng shēng sì sàn bù zàn tíng,yáo jiàn jiāng liú chèn dōng qù。

简曾舜卿

张侃

三十五日不见君,今番宠访又三旬。sān shí wǔ rì bù jiàn jūn,jīn fān chǒng fǎng yòu sān xún。
喜君风度胜似旧,未暇取酒细论文。xǐ jūn fēng dù shèng shì jiù,wèi xiá qǔ jiǔ xì lùn wén。
西关之西蒋湾北,随分各有数间屋。xī guān zhī xī jiǎng wān běi,suí fēn gè yǒu shù jiān wū。
只待梅花摘索开,共君清赏意自足。zhǐ dài méi huā zhāi suǒ kāi,gòng jūn qīng shǎng yì zì zú。

苏李河梁相别图

张侃

古人重交情,初不分秦越。gǔ rén zhòng jiāo qíng,chū bù fēn qín yuè。
诗句联珠玑,中心莹日月。shī jù lián zhū jī,zhōng xīn yíng rì yuè。
何人作此图,笔墨已超绝。hé rén zuò cǐ tú,bǐ mò yǐ chāo jué。
因图想当时,交情重于别。yīn tú xiǎng dāng shí,jiāo qíng zhòng yú bié。
君不见朔风漠漠沙草寒,子卿仗节归汉班。jūn bù jiàn shuò fēng mò mò shā cǎo hán,zi qīng zhàng jié guī hàn bān。
河梁执手不忍去,安得同飞无羽翰。hé liáng zhí shǒu bù rěn qù,ān dé tóng fēi wú yǔ hàn。

陶梦得弼袖诗见访用元韵

张侃

大雅不作诗格变,只今知谁传妙手。dà yǎ bù zuò shī gé biàn,zhǐ jīn zhī shuí chuán miào shǒu。
既爱虚飘状风云,又爱雕锼杯杞柳。jì ài xū piāo zhuàng fēng yún,yòu ài diāo sōu bēi qǐ liǔ。
半生于此寓吾身,晓吟夕锻苦用心。bàn shēng yú cǐ yù wú shēn,xiǎo yín xī duàn kǔ yòng xīn。
可怜汩汩逐外物,未免渐渐亏天真。kě lián gǔ gǔ zhú wài wù,wèi miǎn jiàn jiàn kuī tiān zhēn。
我今久已乾面唾,闭门政要深自坐。wǒ jīn jiǔ yǐ qián miàn tuò,bì mén zhèng yào shēn zì zuò。
春来织柳莺弄声,秋至凋叶蛩相和。chūn lái zhī liǔ yīng nòng shēng,qiū zhì diāo yè qióng xiāng hé。
床头一卷古人诗,疾读缓读莫相疑。chuáng tóu yī juǎn gǔ rén shī,jí dú huǎn dú mò xiāng yí。
君不见口耳之学求宗派,不问血脉在不在。jūn bù jiàn kǒu ěr zhī xué qiú zōng pài,bù wèn xuè mài zài bù zài。

十里铺歌

张侃

山容偏向秋深瘦,轿行十里日将昼。shān róng piān xiàng qiū shēn shòu,jiào xíng shí lǐ rì jiāng zhòu。
斜斜雁字杂真行,节节芙蓉攒锦绣。xié xié yàn zì zá zhēn xíng,jié jié fú róng zǎn jǐn xiù。
向来颇恨日月迟,而今翻道光阴骤。xiàng lái pǒ hèn rì yuè chí,ér jīn fān dào guāng yīn zhòu。
是中有策君岂知,心要清闲手长袖。shì zhōng yǒu cè jūn qǐ zhī,xīn yào qīng xián shǒu zhǎng xiù。
片言轻发潜祸机,驷马难追焉用救。piàn yán qīng fā qián huò jī,sì mǎ nán zhuī yān yòng jiù。
州家因旱授民词,差官下县拯民饥。zhōu jiā yīn hàn shòu mín cí,chà guān xià xiàn zhěng mín jī。
嗟予窃粟惭一饱,破裘短袂肩相随。jiē yǔ qiè sù cán yī bǎo,pò qiú duǎn mèi jiān xiāng suí。
君不见流行坎止言所寓,初程且到十里铺。jūn bù jiàn liú xíng kǎn zhǐ yán suǒ yù,chū chéng qiě dào shí lǐ pù。

雨后生凉络纬声清可爱

张侃

玄蝉声清入吾耳,暑气骎骎犹未已。xuán chán shēng qīng rù wú ěr,shǔ qì qīn qīn yóu wèi yǐ。
残花挺挺留鹿葱,娇态娉娉是荷婢。cán huā tǐng tǐng liú lù cōng,jiāo tài pīng pīng shì hé bì。
偶然一雨云纫裳,池边雨过风送凉。ǒu rán yī yǔ yún rèn shang,chí biān yǔ guò fēng sòng liáng。
小虫深集杨柳影,一段笙歌清更长。xiǎo chóng shēn jí yáng liǔ yǐng,yī duàn shēng gē qīng gèng zhǎng。

东坡祠

张侃

先生笔端侔造化,妙岁清名满天下。xiān shēng bǐ duān móu zào huà,miào suì qīng míng mǎn tiān xià。
久知富贵等浮云,已悟世情同啖蔗。jiǔ zhī fù guì děng fú yún,yǐ wù shì qíng tóng dàn zhè。
置居阳羡山水妍,湔涤埃尘聊税驾。zhì jū yáng xiàn shān shuǐ yán,jiān dí āi chén liáo shuì jià。
岂知地主无所容,天地虽宽如传舍。qǐ zhī dì zhǔ wú suǒ róng,tiān dì suī kuān rú chuán shě。
一朝焚券还其居,意气不迫愈闲暇。yī cháo fén quàn hái qí jū,yì qì bù pò yù xián xiá。
年深此事竟莫传,欲纪诗篇愧陶谢。nián shēn cǐ shì jìng mò chuán,yù jì shī piān kuì táo xiè。
先生祠堂幽且深,今人那识古人心。xiān shēng cí táng yōu qiě shēn,jīn rén nà shí gǔ rén xīn。
但把丹铅较形似,满廊遗像成儿戏。dàn bǎ dān qiān jiào xíng shì,mǎn láng yí xiàng chéng ér xì。

象田老馈山茶用东坡先生韵奉寄

张侃

前时著脚清净坊,山童殷勤进山茗。qián shí zhù jiǎo qīng jìng fāng,shān tóng yīn qín jìn shān míng。
半杯春云满晴空,午困瞢腾顿能醒。bàn bēi chūn yún mǎn qíng kōng,wǔ kùn méng téng dùn néng xǐng。
山深有鸟声清圆,俗名捣药颇堪听。shān shēn yǒu niǎo shēng qīng yuán,sú míng dǎo yào pǒ kān tīng。
从来不起市朝想,定亦久知存所性。cóng lái bù qǐ shì cháo xiǎng,dìng yì jiǔ zhī cún suǒ xìng。
何如捣茶伴老衲,疾病去尽竟归正。hé rú dǎo chá bàn lǎo nà,jí bìng qù jǐn jìng guī zhèng。
数株寒菊带秋清,一篆香烟留日永。shù zhū hán jú dài qiū qīng,yī zhuàn xiāng yān liú rì yǒng。
顾我服官走芳尘,心虽超悟力未猛。gù wǒ fú guān zǒu fāng chén,xīn suī chāo wù lì wèi měng。
气猿意马难同防,未免稍纵肆顽犷。qì yuán yì mǎ nán tóng fáng,wèi miǎn shāo zòng sì wán guǎng。
人言茶味怕齿知,日渐月渍遣胃冷。rén yán chá wèi pà chǐ zhī,rì jiàn yuè zì qiǎn wèi lěng。
不然除腻立奇勋,气象森严费忠鲠。bù rán chú nì lì qí xūn,qì xiàng sēn yán fèi zhōng gěng。
建溪早芽细如针,来春喊声遍山岭。jiàn xī zǎo yá xì rú zhēn,lái chūn hǎn shēng biàn shān lǐng。
铜模新制号凤团,绛纱斜纫护龙饼。tóng mó xīn zhì hào fèng tuán,jiàng shā xié rèn hù lóng bǐng。
竹窗拂拭金石坚,碾破霏霏光炯炯。zhú chuāng fú shì jīn shí jiān,niǎn pò fēi fēi guāng jiǒng jiǒng。
旧曾识此今罕见,山茗一旗生舜井。jiù céng shí cǐ jīn hǎn jiàn,shān míng yī qí shēng shùn jǐng。
冠裳不加貌自若,厥包断不请侥幸。guān shang bù jiā mào zì ruò,jué bāo duàn bù qǐng jiǎo xìng。
须知老衲定中人,任柳生肘木生瘿。xū zhī lǎo nà dìng zhōng rén,rèn liǔ shēng zhǒu mù shēng yǐng。

独孤宪公桧

张侃

古人声名期不朽,一言之谬如此酒。gǔ rén shēng míng qī bù xiǔ,yī yán zhī miù rú cǐ jiǔ。
今人随世就声名,浮云变灭无不有。jīn rén suí shì jiù shēng míng,fú yún biàn miè wú bù yǒu。
讵知老杜可叹诗,争似宪公当陛奏。jù zhī lǎo dù kě tàn shī,zhēng shì xiàn gōng dāng bì zòu。
文章远继商周作,气骨已逼秋山秀。wén zhāng yuǎn jì shāng zhōu zuò,qì gǔ yǐ bī qiū shān xiù。
晚分符竹行其志,务在人民安?亩。wǎn fēn fú zhú xíng qí zhì,wù zài rén mín ān mǔ。
仁声既远姓氏传,遗迹常存鬼神守。rén shēng jì yuǎn xìng shì chuán,yí jì cháng cún guǐ shén shǒu。
老桧槎枒枝干古,参天黛色犹冲斗。lǎo guì chá yā zhī gàn gǔ,cān tiān dài sè yóu chōng dòu。
终然依附得声名,孰谓今人不如否。zhōng rán yī fù dé shēng míng,shú wèi jīn rén bù rú fǒu。

立冬后述情

张侃

山城并水寒较早,鸳瓦新霜写花草。shān chéng bìng shuǐ hán jiào zǎo,yuān wǎ xīn shuāng xiě huā cǎo。
五朝三朝风萧萧,九日十日云飘飘。wǔ cháo sān cháo fēng xiāo xiāo,jiǔ rì shí rì yún piāo piāo。
秋将归去冬又至,寒色不遮万山翠。qiū jiāng guī qù dōng yòu zhì,hán sè bù zhē wàn shān cuì。
小窗倚徙片时间,有美人兮隔江水。xiǎo chuāng yǐ xǐ piàn shí jiān,yǒu měi rén xī gé jiāng shuǐ。

田家岁晚

张侃

田家舂米盛土仓,祠灶新鲙鲤与鲂。tián jiā chōng mǐ shèng tǔ cāng,cí zào xīn kuài lǐ yǔ fáng。
粥分口数顾长健,不卖痴呆侬自当。zhōu fēn kǒu shù gù zhǎng jiàn,bù mài chī dāi nóng zì dāng。
爇火照天田蚕好,打灰如愿从所祷。ruò huǒ zhào tiān tián cán hǎo,dǎ huī rú yuàn cóng suǒ dǎo。
一声竹爆阳春回,城里看灯归已晓。yī shēng zhú bào yáng chūn huí,chéng lǐ kàn dēng guī yǐ xiǎo。
我生把笔作耕锄,年馀三十腹空虚。wǒ shēng bǎ bǐ zuò gēng chú,nián yú sān shí fù kōng xū。
不如尔农随分足,只怕门前人催租。bù rú ěr nóng suí fēn zú,zhǐ pà mén qián rén cuī zū。