古诗词

正月尾雪

张侃

今岁春来晚,晴寒比旧添。jīn suì chūn lái wǎn,qíng hán bǐ jiù tiān。
云深天欲雪,风定瓦堆盐。yún shēn tiān yù xuě,fēng dìng wǎ duī yán。
幽艳迷琼屑,前山隐翠尖。yōu yàn mí qióng xiè,qián shān yǐn cuì jiān。
诗人疑是瑞,就唤野人占。shī rén yí shì ruì,jiù huàn yě rén zhàn。

张侃

宋扬州人,寓居吴兴,字直夫。张岩子。历官上虞丞。父以谄媚权奸,为世诟病,侃独志趣萧散,浮沈末僚。与赵师秀、周文璞等游,皆恬静不争之士。为诗清隽圆转,时有闲淡之致。有《拙轩集》。 张侃的作品>>

猜您喜欢

病起

张侃

秋深雨意转连绵,声到枯荷清未眠。qiū shēn yǔ yì zhuǎn lián mián,shēng dào kū hé qīng wèi mián。
久悟是非姑掩卷,且看童稚互摊钱。jiǔ wù shì fēi gū yǎn juǎn,qiě kàn tóng zhì hù tān qián。
园蔬土润青堪馔,径竹行疏翠可怜。yuán shū tǔ rùn qīng kān zhuàn,jìng zhú xíng shū cuì kě lián。
剩喜病夫今已健,碧腴膏莫问人传。shèng xǐ bìng fū jīn yǐ jiàn,bì yú gāo mò wèn rén chuán。

象山住持僧于修求诗戏题五十六字

张侃

的知前圣定曾来,山脉深长景渐开。de zhī qián shèng dìng céng lái,shān mài shēn zhǎng jǐng jiàn kāi。
霜干都无新气象,风幡不染旧尘埃。shuāng gàn dōu wú xīn qì xiàng,fēng fān bù rǎn jiù chén āi。
渔樵虽过何尝问,父老相传莫浪猜。yú qiáo suī guò hé cháng wèn,fù lǎo xiāng chuán mò làng cāi。
惭愧修公坚有请,依前题作小天台。cán kuì xiū gōng jiān yǒu qǐng,yī qián tí zuò xiǎo tiān tái。

催雪次韵韦中实

张侃

海隐方搜催雪诗,韦郎落笔补新辞。hǎi yǐn fāng sōu cuī xuě shī,wéi láng luò bǐ bǔ xīn cí。
云边花舞琼千点,座上风流玉一枝。yún biān huā wǔ qióng qiān diǎn,zuò shàng fēng liú yù yī zhī。
如许寒光宜应瑞,不胜幻色又添奇。rú xǔ hán guāng yí yīng ruì,bù shèng huàn sè yòu tiān qí。
政须瀹茗清灵府,尽把文章润色之。zhèng xū yuè míng qīng líng fǔ,jǐn bǎ wén zhāng rùn sè zhī。

溪上

张侃

水痕依绿四无边,雨脚垂檐细更妍。shuǐ hén yī lǜ sì wú biān,yǔ jiǎo chuí yán xì gèng yán。
杨柳不遮愁处眼,牡丹犹倚醉时肩。yáng liǔ bù zhē chóu chù yǎn,mǔ dān yóu yǐ zuì shí jiān。
纷纷灯火疑星灿,汩汩声名类蚁旋。fēn fēn dēng huǒ yí xīng càn,gǔ gǔ shēng míng lèi yǐ xuán。
闲凭蓬窗仍感旧,开箱重为整诗篇。xián píng péng chuāng réng gǎn jiù,kāi xiāng zhòng wèi zhěng shī piān。

题剡溪图

张侃

欲识诗清处,须来天尽头。yù shí shī qīng chù,xū lái tiān jǐn tóu。
可人一溪雪,催我上扁舟。kě rén yī xī xuě,cuī wǒ shàng biǎn zhōu。

赠别

张侃

野树参差绿,山花零乱红。yě shù cān chà lǜ,shān huā líng luàn hóng。
夕阳一樽酒,聊与故人同。xī yáng yī zūn jiǔ,liáo yǔ gù rén tóng。

雨中

张侃

寒山草木疏,苍翠因雨湿。hán shān cǎo mù shū,cāng cuì yīn yǔ shī。
日暮来不来,前溪借蓑笠。rì mù lái bù lái,qián xī jiè suō lì。

花珠二绝

张侃

雨细成珠琲,纷纷入绿花。yǔ xì chéng zhū bèi,fēn fēn rù lǜ huā。
绿花无不湿,倾处又成波。lǜ huā wú bù shī,qīng chù yòu chéng bō。

花珠二绝

张侃

阶远滴成声,荷深圆又碎。jiē yuǎn dī chéng shēng,hé shēn yuán yòu suì。
风动水银收,亭亭开翡翠。fēng dòng shuǐ yín shōu,tíng tíng kāi fěi cuì。

智果院

张侃

前辈经行处,壁间题小诗。qián bèi jīng xíng chù,bì jiān tí xiǎo shī。
梅花还好否,要见出尘姿。méi huā hái hǎo fǒu,yào jiàn chū chén zī。

嘲梅花

张侃

缄蕊怯寒风,清香已暗通。jiān ruǐ qiè hán fēng,qīng xiāng yǐ àn tōng。
数株篱落外,生毓任元功。shù zhū lí luò wài,shēng yù rèn yuán gōng。

梅花谢嘲

张侃

骚客多吟咏,无非泥酒杯。sāo kè duō yín yǒng,wú fēi ní jiǔ bēi。
君知侬澹泊,岁岁几番来。jūn zhī nóng dàn pō,suì suì jǐ fān lái。

梅花自解

张侃

孤根在寒谷,无分逐东风。gū gēn zài hán gǔ,wú fēn zhú dōng fēng。
流辈刚言好,中心只固穷。liú bèi gāng yán hǎo,zhōng xīn zhǐ gù qióng。

理发有白者

张侃

今年三十六,吾发白双茎。jīn nián sān shí liù,wú fā bái shuāng jīng。
不耐秋霖滴,愁浓遣未平。bù nài qiū lín dī,chóu nóng qiǎn wèi píng。

春去

张侃

春去留无计,残花更可人。chūn qù liú wú jì,cán huā gèng kě rén。
多情玉蝴蝶,随雨伴香尘。duō qíng yù hú dié,suí yǔ bàn xiāng chén。