古诗词

齐天乐·其二菊

高观国

丛幽一笑东篱晓,霜华又随香冷。cóng yōu yī xiào dōng lí xiǎo,shuāng huá yòu suí xiāng lěng。
晕色黄娇,低枝翠婉,来趁登高佳景。yūn sè huáng jiāo,dī zhī cuì wǎn,lái chèn dēng gāo jiā jǐng。
谁偏管领。shuí piān guǎn lǐng。
是彭泽归来,未荒三径。shì péng zé guī lái,wèi huāng sān jìng。
最惬清觞,道家标致自风韵。zuì qiè qīng shāng,dào jiā biāo zhì zì fēng yùn。
南山依旧翠倚,采花无限思,西风吹醒。nán shān yī jiù cuì yǐ,cǎi huā wú xiàn sī,xī fēng chuī xǐng。
万蕊金寒,三秋梦好,曾记餐英清咏。wàn ruǐ jīn hán,sān qiū mèng hǎo,céng jì cān yīng qīng yǒng。
斓斑泪沁。lán bān lèi qìn。
怕节去蜂愁,雨荒烟暝。pà jié qù fēng chóu,yǔ huāng yān míng。
明日重阳,为谁簪短鬓。míng rì zhòng yáng,wèi shuí zān duǎn bìn。

高观国

高观国,南宋词人。字宾王,号竹屋。山阴(今浙江绍兴)人。生卒年不详。生活于南宋中期,年代约与姜夔相近。与史达祖友善,常常相互唱和,词亦齐名,时称“高,史”。其成就虽不及史达祖,但也有值得重视之处。他善于创造名句警语,如“香心静,波心冷,琴心怨,客心惊”;“开遍西湖春意烂,算群花、正作江山梦”,都颇为后人传诵。从其作品中看不出有仕宦的痕迹,大约是一位以填词为业的吟社中人。为“南宋十杰”之一。有词集《竹屋痴语》。 高观国的作品>>

猜您喜欢

蝶恋花·其三湖头即席,长翁同赋

高观国

西子湖边眉翠妩。xī zi hú biān méi cuì wǔ。
魂冷孤山,谁是风烟主。hún lěng gū shān,shuí shì fēng yān zhǔ。
相唤吟诗天欲雨。xiāng huàn yín shī tiān yù yǔ。
嫩凉不隔鸥飞处。nèn liáng bù gé ōu fēi chù。
移下天孙云锦渚。yí xià tiān sūn yún jǐn zhǔ。
翠盖牵风,绰约凌波女。cuì gài qiān fēng,chuò yuē líng bō nǚ。
清约已成君记取。qīng yuē yǐ chéng jūn jì qǔ。
月明夜半鱼龙舞。yuè míng yè bàn yú lóng wǔ。

喜迁莺·其一代人吊西湖歌者

高观国

歌音凄怨。gē yīn qī yuàn。
是几度诉春,春都不管。shì jǐ dù sù chūn,chūn dōu bù guǎn。
感绿惊红,颦烟啼月,长是为春消黯。gǎn lǜ jīng hóng,pín yān tí yuè,zhǎng shì wèi chūn xiāo àn。
玉骨瘦无一把,粉泪愁多千点。yù gǔ shòu wú yī bǎ,fěn lèi chóu duō qiān diǎn。
可怜损,任尘侵粉蠹,舞裙歌扇。kě lián sǔn,rèn chén qīn fěn dù,wǔ qún gē shàn。
转盼。zhuǎn pàn。
尘梦断。chén mèng duàn。
峡里云归,空想春风面。xiá lǐ yún guī,kōng xiǎng chūn fēng miàn。
燕子楼空,玉台妆冷,湖外翠峰眉浅。yàn zi lóu kōng,yù tái zhuāng lěng,hú wài cuì fēng méi qiǎn。
绮陌断魂名在,宝箧返魂香远。qǐ mò duàn hún míng zài,bǎo qiè fǎn hún xiāng yuǎn。
此情苦,问落花流水,何时重见。cǐ qíng kǔ,wèn luò huā liú shuǐ,hé shí zhòng jiàn。

喜迁莺·其二

高观国

凉云归去。liáng yún guī qù。
再约著,晚来西楼风雨。zài yuē zhù,wǎn lái xī lóu fēng yǔ。
水静帘阴,鸥闲菰影,秋到露汀烟浦。shuǐ jìng lián yīn,ōu xián gū yǐng,qiū dào lù tīng yān pǔ。
试省唤回幽恨,尽是愁边新句。shì shěng huàn huí yōu hèn,jǐn shì chóu biān xīn jù。
倦登眺,动悲凉还在,残蝉吟处。juàn dēng tiào,dòng bēi liáng hái zài,cán chán yín chù。
凄楚。qī chǔ。
空见说,香锁雾扃,心似秋莲苦。kōng jiàn shuō,xiāng suǒ wù jiōng,xīn shì qiū lián kǔ。
宝瑟弹冰,玉台窥月,浅澹可怜偷聚。bǎo sè dàn bīng,yù tái kuī yuè,qiǎn dàn kě lián tōu jù。
几时翠沟题叶,无复绣帘吹絮。jǐ shí cuì gōu tí yè,wú fù xiù lián chuī xù。
鬓华晚,念庾郎情在,风流谁与。bìn huá wǎn,niàn yǔ láng qíng zài,fēng liú shuí yǔ。

菩萨蛮

高观国

春风吹绿湖边草。chūn fēng chuī lǜ hú biān cǎo。
春光依旧湖边道。chūn guāng yī jiù hú biān dào。
玉勒锦障泥。yù lēi jǐn zhàng ní。
少年游冶时。shǎo nián yóu yě shí。
烟明花似绣。yān míng huā shì xiù。
且醉旗亭酒。qiě zuì qí tíng jiǔ。
斜日照花西。xié rì zhào huā xī。
归鸦花外啼。guī yā huā wài tí。

菩萨蛮

高观国

玉阑秋色知谁主。yù lán qiū sè zhī shuí zhǔ。
隔阑一架葡萄雨。gé lán yī jià pú táo yǔ。
绿藓怕啼螀。lǜ xiǎn pà tí jiāng。
可堪宫漏长。kě kān gōng lòu zhǎng。
乌丝吟古怨。wū sī yín gǔ yuàn。
清泪消尘砚。qīng lèi xiāo chén yàn。
梦冷不成云。mèng lěng bù chéng yún。
□峰峰外情。fēng fēng wài qíng。

菩萨蛮·何须急管吹云暝

高观国

何须急管吹云暝。hé xū jí guǎn chuī yún míng。
高寒滟滟开金饼。gāo hán yàn yàn kāi jīn bǐng。
今夕不登楼。jīn xī bù dēng lóu。
一年空过秋。yī nián kōng guò qiū。
桂花香雾冷。guì huā xiāng wù lěng。
梧叶西风影。wú yè xī fēng yǐng。
客醉倚河桥。kè zuì yǐ hé qiáo。
清光愁玉箫。qīng guāng chóu yù xiāo。

菩萨蛮·其二苏堤芙蓉

高观国

红云半压秋波碧。hóng yún bàn yā qiū bō bì。
艳妆泣露娇啼色。yàn zhuāng qì lù jiāo tí sè。
佳梦入仙城。jiā mèng rù xiān chéng。
风流石曼卿。fēng liú shí màn qīng。
宫袍呼醉醒。gōng páo hū zuì xǐng。
休卷西风锦。xiū juǎn xī fēng jǐn。
明日粉香残。míng rì fěn xiāng cán。
六朝烟水寒。liù cháo yān shuǐ hán。

解连环·其二

高观国

浪摇新绿。làng yáo xīn lǜ。
漫芳洲翠渚,雨痕初足。màn fāng zhōu cuì zhǔ,yǔ hén chū zú。
荡霁色、流入横塘,看风外漪漪,皱纹如縠。dàng jì sè liú rù héng táng,kàn fēng wài yī yī,zhòu wén rú hú。
藻荇萦回,似留恋、鸳飞鸥浴。zǎo xìng yíng huí,shì liú liàn yuān fēi ōu yù。
爱娇云蘸色,媚日挼蓝,远迷心目。ài jiāo yún zhàn sè,mèi rì ruá lán,yuǎn mí xīn mù。
仙源漾舟岸曲。xiān yuán yàng zhōu àn qū。
照芳容几树,香浮红玉。zhào fāng róng jǐ shù,xiāng fú hóng yù。
记那回、西洛桥边,裙翠传情,玉纤轻掬。jì nà huí xī luò qiáo biān,qún cuì chuán qíng,yù xiān qīng jū。
三十六陂,锦鳞渺、芳音难续。sān shí liù bēi,jǐn lín miǎo fāng yīn nán xù。
隔垂杨,故人望断,浸愁万斛。gé chuí yáng,gù rén wàng duàn,jìn chóu wàn hú。

忆秦娥·其一

高观国

栖乌惊。qī wū jīng。
隔窗月色寒于冰。gé chuāng yuè sè hán yú bīng。
寒于冰。hán yú bīng。
澹移梅影,冷印疏棂。dàn yí méi yǐng,lěng yìn shū líng。
幽香未觉魂先清。yōu xiāng wèi jué hún xiān qīng。
无端勾起相思情。wú duān gōu qǐ xiāng sī qíng。
相思情。xiāng sī qíng。
恼人无睡,直到天明。nǎo rén wú shuì,zhí dào tiān míng。

忆秦娥·其二舟中书事

高观国

歌声闲。gē shēng xián。
兰舟只隔芙蓉湾。lán zhōu zhǐ gé fú róng wān。
芙蓉湾。fú róng wān。
扇摇波影,风卷云鬟。shàn yáo bō yǐng,fēng juǎn yún huán。
馀音袅袅留馀欢。yú yīn niǎo niǎo liú yú huān。
双鸳飞处传情难。shuāng yuān fēi chù chuán qíng nán。
传情难。chuán qíng nán。
曲终人去,愁寄湖山。qū zhōng rén qù,chóu jì hú shān。

更漏子

高观国

玉箫闲,清韵咽。yù xiāo xián,qīng yùn yàn。
人倚画阑愁绝。rén yǐ huà lán chóu jué。
云恼月,月羞云。yún nǎo yuè,yuè xiū yún。
半溪梅影昏。bàn xī méi yǐng hūn。
恨春风,萧散后。hèn chūn fēng,xiāo sàn hòu。
夜夜数残更漏。yè yè shù cán gèng lòu。
情悄悄,思依依。qíng qiāo qiāo,sī yī yī。
天寒一雁飞。tiān hán yī yàn fēi。

清平乐·其一秋叶

高观国

盘枝剪翠。pán zhī jiǎn cuì。
叶叶西风意。yè yè xī fēng yì。
吹上玉人云□底。chuī shàng yù rén yún dǐ。
无限新凉气味。wú xiàn xīn liáng qì wèi。
飘萧露卷烟柔。piāo xiāo lù juǎn yān róu。
绝怜不逐宫流。jué lián bù zhú gōng liú。
寄语多情宋玉,悲秋得似宜秋。jì yǔ duō qíng sòng yù,bēi qiū dé shì yí qiū。

清平乐·其二

高观国

春蒲雨湿。chūn pú yǔ shī。
燕子低飞急。yàn zi dī fēi jí。
云压前山群翠失。yún yā qián shān qún cuì shī。
烟水满湖轻碧。yān shuǐ mǎn hú qīng bì。
小莲相见湾头。xiǎo lián xiāng jiàn wān tóu。
清寒不到青楼。qīng hán bù dào qīng lóu。
请上琵琶弦索,今朝破得春愁。qǐng shàng pí pá xián suǒ,jīn cháo pò dé chūn chóu。

摊破浣溪沙·七夕

高观国

袅袅天风响佩环。niǎo niǎo tiān fēng xiǎng pèi huán。
鹊桥有女夜乘鸾。què qiáo yǒu nǚ yè chéng luán。
也恨别多相见少,似人间。yě hèn bié duō xiāng jiàn shǎo,shì rén jiān。
银浦无声云路渺,金风有信玉机闲。yín pǔ wú shēng yún lù miǎo,jīn fēng yǒu xìn yù jī xián。
生怕河梁分袂处,晓光寒。shēng pà hé liáng fēn mèi chù,xiǎo guāng hán。

东风第一枝·其一为梅溪寿

高观国

玉洁生英,冰清孕秀,一枝天地春早。yù jié shēng yīng,bīng qīng yùn xiù,yī zhī tiān dì chūn zǎo。
素盟江国芳寒,旧约汉宫梦晓。sù méng jiāng guó fāng hán,jiù yuē hàn gōng mèng xiǎo。
溪桥独步,看洒落、仙人风表。xī qiáo dú bù,kàn sǎ luò xiān rén fēng biǎo。
似妙句、何逊扬州,最惜细吟清峭。shì miào jù hé xùn yáng zhōu,zuì xī xì yín qīng qiào。
香暗度、照影波渺。xiāng àn dù zhào yǐng bō miǎo。
春暗寄、付情云杳。chūn àn jì fù qíng yún yǎo。
爱随青女横陈,更怜素娥窈窕。ài suí qīng nǚ héng chén,gèng lián sù é yǎo tiǎo。
调羹雅意,好赞助、清时廊庙。diào gēng yǎ yì,hǎo zàn zhù qīng shí láng miào。
羡韵高、只有松筠,共结岁寒难老。xiàn yùn gāo zhǐ yǒu sōng yún,gòng jié suì hán nán lǎo。
911234567