古诗词

山中老人送蕙花山荷叶因成长句

张侃

山中老人久不见,忽然遇我清溪滨。shān zhōng lǎo rén jiǔ bù jiàn,hū rán yù wǒ qīng xī bīn。
手把幽蕙数十本,清香袭袭侵衣巾。shǒu bǎ yōu huì shù shí běn,qīng xiāng xí xí qīn yī jīn。
向来我曾著数语,定是久闇蛛蝥尘。xiàng lái wǒ céng zhù shù yǔ,dìng shì jiǔ àn zhū máo chén。
老人详说种蕙法,泥酥沙软水力平。lǎo rén xiáng shuō zhǒng huì fǎ,ní sū shā ruǎn shuǐ lì píng。
乱山深处少人迹,敛藏不耀席上珍。luàn shān shēn chù shǎo rén jì,liǎn cáng bù yào xí shàng zhēn。
即今得登君子堂,蔼然能被天地仁。jí jīn dé dēng jūn zi táng,ǎi rán néng bèi tiān dì rén。
小盆别种山荷叶,种时近水开晚春。xiǎo pén bié zhǒng shān hé yè,zhǒng shí jìn shuǐ kāi wǎn chūn。
青青之色亭亭立,似与巴豆为弟兄。qīng qīng zhī sè tíng tíng lì,shì yǔ bā dòu wèi dì xiōng。
不然太华山头种,小变厥初翻样新。bù rán tài huá shān tóu zhǒng,xiǎo biàn jué chū fān yàng xīn。
草木至微同是性,出处一异亏本真。cǎo mù zhì wēi tóng shì xìng,chū chù yī yì kuī běn zhēn。
老人前身恐是郭,随缘衣饭甘淡泊。lǎo rén qián shēn kǒng shì guō,suí yuán yī fàn gān dàn pō。
尔雅读书吾未能,聊为老人书大略。ěr yǎ dú shū wú wèi néng,liáo wèi lǎo rén shū dà lüè。

张侃

宋扬州人,寓居吴兴,字直夫。张岩子。历官上虞丞。父以谄媚权奸,为世诟病,侃独志趣萧散,浮沈末僚。与赵师秀、周文璞等游,皆恬静不争之士。为诗清隽圆转,时有闲淡之致。有《拙轩集》。 张侃的作品>>

猜您喜欢

东关二绝

张侃

瓦屋三间水半篙,鸡豚村社寄吾豪。wǎ wū sān jiān shuǐ bàn gāo,jī tún cūn shè jì wú háo。
早知城市同耕凿,悔不从渠泛小舠。zǎo zhī chéng shì tóng gēng záo,huǐ bù cóng qú fàn xiǎo dāo。

观三贤石本墨妙

张侃

字既因人传者多,人能累字又如何。zì jì yīn rén chuán zhě duō,rén néng lèi zì yòu rú hé。
谁知异世三君子,字与名同保不磨。shuí zhī yì shì sān jūn zi,zì yǔ míng tóng bǎo bù mó。

秋叶二绝

张侃

绕窗山水富清妍,古木阴中隐乱蝉。rào chuāng shān shuǐ fù qīng yán,gǔ mù yīn zhōng yǐn luàn chán。
一叶迎秋无尽日,勾萌还复待明年。yī yè yíng qiū wú jǐn rì,gōu méng hái fù dài míng nián。

秋叶二绝

张侃

花木荣枯又一年,谁知生意妙难传。huā mù róng kū yòu yī nián,shuí zhī shēng yì miào nán chuán。
君看亭侧数株柳,几度风前吹细绵。jūn kàn tíng cè shù zhū liǔ,jǐ dù fēng qián chuī xì mián。

观梅用东坡先生山字州字两绝句韵

张侃

冬深水涸未潺潺,数萼梅依翠竹间。dōng shēn shuǐ hé wèi chán chán,shù è méi yī cuì zhú jiān。
待折归来占清赏,不须移近小屏山。dài zhé guī lái zhàn qīng shǎng,bù xū yí jìn xiǎo píng shān。

观梅用东坡先生山字州字两绝句韵

张侃

只怕花开眼界幽,香中一点绊人愁。zhǐ pà huā kāi yǎn jiè yōu,xiāng zhōng yī diǎn bàn rén chóu。
问渠偏向孤山好,时复飘香入帝州。wèn qú piān xiàng gū shān hǎo,shí fù piāo xiāng rù dì zhōu。

舜庙在龙山右

张侃

水来江尾难分燕,山到崖头合号龙。shuǐ lái jiāng wěi nán fēn yàn,shān dào yá tóu hé hào lóng。
见得人心尊万乘,片帆飞过亦朝东。jiàn dé rén xīn zūn wàn chéng,piàn fān fēi guò yì cháo dōng。

春日览古四绝

张侃

疏梅晼晚千年秀,秾李韶华二月初。shū méi wǎn wǎn qiān nián xiù,nóng lǐ sháo huá èr yuè chū。
试访前溪歌舞处,断烟斜日照平芜。shì fǎng qián xī gē wǔ chù,duàn yān xié rì zhào píng wú。

春日览古四绝

张侃

游人拾翠蹋青归,叠叠楼台映绿漪。yóu rén shí cuì tà qīng guī,dié dié lóu tái yìng lǜ yī。
行到桥西多野色,吴羌山下织帘祠。xíng dào qiáo xī duō yě sè,wú qiāng shān xià zhī lián cí。

春日览古四绝

张侃

结庐恰恰对西亭,万物昭回自赋形。jié lú qià qià duì xī tíng,wàn wù zhāo huí zì fù xíng。
秋晚不妨寻好处,何须送客话飘零。qiū wǎn bù fáng xún hǎo chù,hé xū sòng kè huà piāo líng。

春日览古四绝

张侃

曾携壁上鸬鹚杓,来饮灵泉一掬甘。céng xié bì shàng lú cí biāo,lái yǐn líng quán yī jū gān。
却笑眼花前日误,竟烦舌本为渠参。què xiào yǎn huā qián rì wù,jìng fán shé běn wèi qú cān。

凤鸣洞祈雨三绝

张侃

山蹊屈曲费跻攀,来谒仙姑气貌闲。shān qī qū qū fèi jī pān,lái yè xiān gū qì mào xián。
曾与人间祈得雨,姓名从此彻天颜。céng yǔ rén jiān qí dé yǔ,xìng míng cóng cǐ chè tiān yán。

凤鸣洞祈雨三绝

张侃

洞口流泉清彻骨,崖头瀑布冷侵人。dòng kǒu liú quán qīng chè gǔ,yá tóu pù bù lěng qīn rén。
隔凡不许纤尘入,谁识中潜纵壑鳞。gé fán bù xǔ xiān chén rù,shuí shí zhōng qián zòng hè lín。

凤鸣洞祈雨三绝

张侃

六月官河已断流,农家无水荫田畴。liù yuè guān hé yǐ duàn liú,nóng jiā wú shuǐ yīn tián chóu。
我来欲问姑求雨,要胜常年望有秋。wǒ lái yù wèn gū qiú yǔ,yào shèng cháng nián wàng yǒu qiū。

初秋

张侃

暑气蒸人病未苏,时吹凉雨满庭除。shǔ qì zhēng rén bìng wèi sū,shí chuī liáng yǔ mǎn tíng chú。
秋来不待梧桐报,妆点前山景色疏。qiū lái bù dài wú tóng bào,zhuāng diǎn qián shān jǐng sè shū。